Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 41: Bạo Cho Ta



Tiếng gầm thét của Đại Lực Kim Cương Viên vang càng ngày càng xa.

Tam nữ vừa chạy ra khỏi Hỏa Lang Cốc, Liễu Lạc Khê quay người nhìn Diệp Tử Yên cùng Tiếu Điềm Điềm nói:

- "Các ngươi bây giờ trở về Hoả Ly Thành gọi Tiêu trưởng lão đến đây."

- “Sư tỷ, vậy còn ngươi.”

- "Ta đã đáp ứng Phục Các Chủ nhất định phải bảo đảm an toàn của hắn. Cho dù chết ta cũng phải bảo vệ hắn." Liễu Lạc Khê có chút gấp gáp nói.

- “Sư tỷ, ta cũng đi.”

- “Ta cũng đi.”

- "Nếu như các ngươi không muốn trở về tìm Tiêu trưởng lão. Vậy thì ở im chỗ này chờ ta. Các ngươi vào chỉ làm liên luỵ ta mà thôi. Ta nhất định phải đem Long Phi mang ra ngoài." Liễu Lạc Khê lập tức hét một tiếng nói.

- “Sư tỷ.” Diệp Tử Yên cùng Tiếu Điềm Điềm đồng thanh hô.

- “Nghe lời.” Liễu Lạc Khê lông mày trợn ngược nói.

Nàng lập tức hướng về chỗ sâu trong thung lũng lao đến.

Nàng không có một chút chắc chắn nào có thể cứu Long Phi ra ngoài. Bất quá. Long Phi có thể vì nàng có thể bỏ qua tính mạng, thì nàng cũng có thể.

...

Chạy trốn mấy canh giờ. Hắn đã đi vào rất sâu Hỏa Lang Cốc.

Chiều tà.

Long Phi thở hổn hà hổn hển, kiểm tra Đan Dược, phát hiện chỉ còn dư lại mấy viên Chân Linh Đan liền truyền âm cho Tiểu Bạch nói:

- “Tiểu Bạch, đến đây đã được chưa.”

- “Được rồi.” Tiểu Bạch nói ra câu này.

Long Phi toàn thân lập tức buông lỏng, nếu như Tiểu Bạch mà còn nói là không được. Hắn thật sự bị nó hố chết a.

Đột nhiên.

Tiểu Bạch từ Chiến Sủng Không Gian nhảy ra.

Lập tức nhảy lên mỏm đá lớn. Ngửa đầu hống ra một tiếng:

- “Ô rống...”

Một tiếng sói tru, thanh âm truyền xa mấy cây số.

Sau đó.

Từ đằng xa truyền đến từng trận sói hống.

Từng đầu, từng đầu Hỏa Lang đang điên cuồng chạy về phía hắn.

- “Ô ô ô...”

- “Áu hú...”

Càng ngày càng nhiều, số lượng đã lên đến hơn một nghìn con Hoả Lang.

Tất cả bọn chúng đều, ngẩng đầu lẳng lặng nhìn Tiểu Bạch.

Trong ánh mắt tràn ngập kính ý, giống như đang nhìn Thần của bọn chúng vậy.

Liền ngay cả Long Phi đang đứng bên cạnh. Mà đám Hoả Lang cũng không thèm liếc mắt nhìn.

Long Phi lập tức cả kinh, liền nhìn thông tin thuộc tính của Tiểu Bạch lẩm bẩm nói:

- "Nắm giữ không gì địch nổi Lang Thần lực lượng, có thể triệu hồi Bầy Sói sử dụng."

Tiểu Bạch chính là Lang Thần a.

- “Thì ra là như vậy.” Long Phi hưng phấn nói.

Đột nhiên.

Tiểu Bạch nhìn chằm chằm cách đó không xa Đại Lực Kim Cương Viên trừng hai mắt một cái lập tức ngửa đầu tru lên một tiếng.

Ngàn con Hoả Lang dường như nghe hiểu tiếng tru của Tiểu Bạch. Ngàn Lang cùng rống, lập tức hướng Đại Lực Kim Cương Viên lao đến cảnh tượng như đại hồng thuỷ tràn bờ.

- “Rống”

- “Ngao”

- “Ô...rống”

- “.......

Tiểu Bạch liền nhảy lên trên vai Long Phi nói:

- "Lão đại, thực lực bây giờ của ta chỉ có thể hiệu triệu cấp một lang yêu mà thôi."

Long Phi nhìn hơn một nghìn đầu đỏ rực Hoả Lang đang điên cuồng lao đến Đại Lực Kim Cương Viên cắn xé có chút rung động nói:

- "Vậy là đủ rồi, tuy không giết được nó. Nhưng có thể hao tổn nó một chút sức lực."

Trong lòng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Có hơn một nghìn Đầu Lang trợ giúp, hắn muốn đối phó Đại Lực Kim Cương Viên liền ung dung hơn nhiều.

- "Tiểu Bạch, ngươi giúp ta cảm ứng xem xung quanh đây có hay không nhân loại." Long Phi liền hỏi.

- “Không có.” Tiểu Bạch hai mắt nhắm lại một lức rồi đáp.

- “Tốt”

- “Không có ai thì tốt.” Long Phi nhìn Đồ Long Đao đang nằm trong Không Gian Hệ Thống, trong lòng lẩm bẩm nói:

- “Cũng nên cho ngươi thi triển quyền cước một chút a.”

- “Ầm ầm ầm”

- “Ầm ầm ầm”

Đại Lực Kim Cương Viên nổi giận, song quyền điên cuồng quét ngang. Lại có một nhóm lang yêu vọt lên.

Tuy lực công kích không cao, thế nhưng đủ để cầm chân Đại Lực Kim Cương Viên một đoạn thời gian để Long Phi chuẩn bị.

- "Cái con khỉ khô kia. Muốn giết ta sao. Đến a. Tới giết ta a. Tới giết ta đi."

Đại Lực Kim Cương Viên vừa nhìn thấy Long Phi tròng mắt nổi lên tia máu. Song thủ nắm chặt. Lập tức thi triển Thần Thông của bản thân.

- “Ầm ầm ầm”

Liền nhún chân nhảy bật lên không trung. Song thủ hợp nhất giơ lên qua đầu. Trầm trọng đập xuống mặt đất.

Cả thung lũng chấn động liên hồi. Mấy chục đầu Hoả Lang cũng bị chấn động toàn thân bạo liệt vỡ tan tành.

Đại Lực Kim Cương Viên liền ngửa mặt lên trời rít gào. Phát ra âm ba công kích.

Khiến mấy trăm đầu Hoả Lang xung quang bị chấn động đến choáng váng nằm la liệt trên đất không thể động đậy.

- “Thật con mẹ nó biến thái a.”

Long Phi cũng vô cùng chấn động. Dẫn dụ nó cả ngày mà. Bây giờ nó vẫn còn có thể bùng nổ ra sức mạnh như vậy. Con Đại Lực Kim Cương Viên này cũng quá biến thái a.

- "Khi nào ta bảo ngươi Rút. Thì ngươi lập tức để gọi bầy lang toàn bộ rút đi, nếu không bọn chúng sẽ bị thương." Long Phi nhìn Tiểu Bạch nói.

- “Lão đại, ngươi muốn làm gì.” Tiểu Bạch tò mò hỏi.

- “Hắc hắc...”

- “Tý nữa ngươi sẽ biết.” Long Phi từ chỗ cao nhảy xuống.

Tốc độ như thiểm điện. Hướng Đại Lực Kim Cương Viên lao tới.

Đại Lực Kim Cương cũng hướng Long Phi vọt tới.

- “Đồ Long Đao, đi ra cho ta.”

Vừa dứt tiếng.

Đột nhiên, tay trái của Long Phi xuất hiện một thanh đại đao.

Mà cánh tay của hắn liền chìm xuống. Tốc độ chạy cũng chậm lại.

Đồ Long Đao quá nặng a.

Cho dù bây giờ hắn là Cửu Cấp Chiến Sư, nhưng vẫn phải dùng hai cái tay mới có thể cầm lấy nó.

Đồ Long Đao vừa ra. Một cỗ ngông cuồng Bá Khí khí tức lộ ra. Long Phi đột nhiên nhảy lên không trung, trầm trọng chém ra một đao.

- “Đồ Long Đao Pháp, Khai Bì.”

Mà Đại Lực Kim Cương Viên cũng nhảy lên không trung đấm ra một quyền.

- “Ầm”

- “Phập”

Đồ Long Đao bổ thẳng vào Đại Lực Kim Cương Viên ngực. Một vết chém thật dài hé ra trên ngực của nó.

Long Phi lập tức thi triển Lăng Ba Vi Bộ cấp tốc né tránh quyền kia của Đại Lực Kim Cương Viên.

- “Ha ha ha...”

- "Đứng trước Đồ Long Đao tất cả phòng ngự đều là rác rưởi a. Đại tinh tinh, để ta xem ngươi có thể chống đỡ đến bao giờ. Ha ha ha"

Đồ Long Đao phối với Đồ Long Đao Pháp. Sát thương quả thực là mạnh đến bạo a.

- “Đoạn Cân” Long Phi tiếp tục chém ra thức thứ hai của Đồ Long Đao Pháp.

- “Xoẹt”

Sát theo đó.

- “Liệt Cốt”

- “Trảm Huyết”

- “Thần Khai”

- “Kinh Hồn”

- “Phá Diệt...”

Một đao so với một đao mạnh hơn, một đao so với một đao muốn mãnh liệt.

Chém xong Thất Thức.

Đồ Long Đao cũng đang run rẩy. Đao Khí điên cuồng gào thét. Thả ra tử vong khí tức.

Cũng tại lúc này.

Long Phi bỗng nhiên hướng Tiểu Bạch hô to:

- "Rút."

Tiểu Bạch lập tức ngửa đầu tru lên một tiếng.

Bầy sói nhanh chóng lui lại.

Đại Lực Kim Cương Viên...Hai mắt nó nhìn chằm chằm vào Đồ Long Đao đang nằm trên tay Long Phi. Thân thể nó khẽ run. Nó đang sợ hãi.

Đột nhiên. Đại Lực Kim Cương Viên lập tức xoay người chạy.

  • "Muốn trốn, lão tử xem ngươi trốn được đi đâu." Long Phi nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo.

- “Đồ Long Điên Cuồng Trảm”

- “Ầm” Long Phi nhảy lên giữa không trung.

Long Phi cầm Đồ Long Đao điên cuồng bổ về hướng Đại Lực Kim Cương Viên.

Đao Khí nhanh như tia chớp chém thẳng vào Đại Lực Kim Cương Viên thân thể.

Long Phi điên cuồng chém. Trong chốc lát Đao Khí bừa bãi tàn phá. Một đao tiếp một đao, liên miên không dứt.

- “130 Đao”

- “Bạo cho ta.”