Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 47: Cứt Ngập Mồm Ngập Miệng



Nghiền ép, thì phải nghiền ép cho đến chết.

Hung hăng đạp ở trên mặt hắn.

Toàn trường tất cả mọi người đều đang khiếp sợ nhìn Đại Lực Kim Cương Viên dữ tợn thủ cấp.

Cho dù chỉ là thủ cấp của Ngũ Cấp Yêu Thú, nhưng cũng khiến trong lòng bọn họ cảm thấy sợ hãi.

- “Cười a.”

- “Khinh bỉ tiếp a.”

- “Không phải nói lão tử không giết được yêu thú sao.”

- “Không phải nói lão tử là phế vật sao.”

- “Không phải nói lãi tử không tư cách làm Long gia Thiếu Chủ sao.”

- “Con mẹ nó, nói lại cho lão tử a.”

Long Phi đưa mắt nhìn toàn trường Bá Khí nói.

Liền ngay cả Long Chiến Võ cũng không để vào mắt.

Đã cuồng, vậy thì cuồng đến cực hạn đi.

Trong lúc vô hình, Long Phi trên người khí tức nghiền ép toàn trường.

Những người khi nãy cười nhạo hắn. Không có một ai dám ngẩng đầu nhìn hắn.

Hiện tại, trong lòng bọn họ chỉ có kinh hãi.

Cảm giác Long Phi bây giờ đã không phải là Long Phi phế vật trước kia nữa rồi. So với lúc hắn còn là thiên tài thời điểm còn muốn cuồng hơn.

Toàn trường một câu nói đều không nói ra được.

- "Đại trưởng lão, ta thắng rồi a." Long Phi lạnh lùng nhìn Long Chiến Võ nói.

- “Khanh khách...”

Long Chiến Võ song quyền siết chặt, nổ vang khanh khách.

Hùng hậu Chiến Vương khí tức thả ra, hướng Long Phi điên cuồng nghiền ép, hai mắt như muốn phún hoả.

Hiện tại hắn hận không thể lập tức đem xé xác Long Phi ra thành từng mảnh.

Chiến Vương uy áp.

Long Phi thân thể chìm xuống.

Đối mặt với uy áp công kích, Kim Cương Hộ Quang Kính không thể phong ngự, Long Phi cũng có chút khó chịu.

Bất quá hắn lập tức hét lớn một tiếng:

- “Hiện tại người nào thua.”

Vừa dứt tiếng.

Đám người Long Sơn sớm đã không nhịn được nữa, lớn tiếng gầm lên:

- "Đại trưởng lão thua."

Long Phi lần nữa nổi giận gầm lên một tiếng:

- “Người nào thua.”

- “Long Chiến Võ.” Đám người Long Sơn cũng gầm lên.

Thanh Âm Chấn Thiên, Uy Vũ Bá Khí.

Đây mới là Long Gia Quân khí thế.

Lúc này.

Long Ngạo muốn xuyên vào đám người, đào tẩu.

Long Phi khoé mắt hơi động, thân thể nhảy lên.

Trực tiếp nhảy đến trước mặt Long Ngạo cười nhạt nói:

- "Long Ngạo Đại Thiếu Gia, ngươi muốn đi đâu vậy a."

- "Long Phi, ta vừa nãy bất quá chỉ là nói đùa thôi a. Ngươi tuyệt đối đừng tưởng là thật. Chúng ta chính là huynh đệ trong nhà mà." Long Ngạo cười làm lành nói.

- “Huynh đệ trong nhà.”

- "Một năm qua, ngươi gặp ta một lần đánh ta một lần. Lúc đấy sao ngươi không nói chúng ta là huynh đệ trong nhà a."

- "Khi nãy, ngươi mang tới thùng cứt muốn ta ăn, sao không nói chúng ta là huynh đệ trong nhà a."

- "Phụ tử các ngươi, trăm phương ngàn kế dồn ta vào chỗ chết. Liền ngay cả Sát Vũ Minh sát thủ cũng mời tới. Lúc đấy sao không nói chúng ta là huynh đệ trong nhà đâu này."

- “Mà bây giờ mới nói, Hừ...Đã muộn."

Long Phi nhanh như tia chớp tóm lấy Long Ngạo gáy, nhấc lên như nhấc con vịt, âm lãnh mỉm cười nói:

- “Đem phân bưng tới cho ta.”

- "Đến, hàng vừa mới ra lò, hương vị vô cùng đầy đủ a. Ha ha ha." Long Sơn tiến lên giật lấy bô ỉa cười nói.

Long Ngạo không ngừng giãy giụa, lớn tiếng kêu cứu:

- "Cha, cứu ta, nhanh cứu ta, ta không....."

Không đợi hắn nói xong.

Long Phi liền nhấn đầu hắn ấn vào bồn phân.

Bởi vì vừa mở miệng, Long Ngạo cấp tốc được cứt rót đầy vào trong miệng. Dạ dày lăn lộn, liền một trận nôn mửa.

Còn chưa nôn xong, lại bị Long Phi nhấn vào tiếp. Lại một miệng phân lớn tràn vào miệng.

- “Ăn hết cho ta.” Long Phi hét ra một tiếng.

- “Một cục cũng đừng mong được phun ra.”

- “Ah... Ặc ... Cha... cứu... Ô ô...” Long Ngạo không ngừng giãy giụa, mặt mũi toàn là cứt vàng khè. Nhầy nhụa kinh tởm vô cùng.

Long Chiến Võ hai mắt hiện lên tia máu âm u nhìn chằm chằm Long Phi.

- “Đại trưởng lão, ngươi cũng tới nếm thử vài miếng a.” Long Phi cười lạnh nói.

- “Long Phi.”

- “Ngươi đang tìm cái chết.” Long Chiến Võ cuồng nộ, lửa giận trong lòng đã không kìm được nữa rồi.

Nhi tử hắn đang tại trước mặt toàn bộ tộc nhân ăn cứt. Lão làm sao có thể nhịn được.

- "Long Chiến Võ, chuyện ngươi muốn giết ta cũng không phải ngày một ngày hai sự tình. Ngươi đã muốn giết ta, vậy ngươi liền tới giết ta đi a." Long Phi cười nói.

- “Ngươi cho rằng ta không dám sao.” Long Chiến Võ phẫn nộ quát.

- "Dám, đương nhiên dám. Bất quá ngươi ngay tại trước mặt toàn tộc giết Long gia Thiếu Chủ, cái tội danh này ngươi gánh nổi sao." Long Phi nói.

Long Chiến Dã cũng đi tới gắt gao kéo Long Chiến Võ, thấp giọng nói:

- "Đại ca, không thể kích động, nếu như ngươi mà động thủ, liền bị Long Phi lừa a."

Giết Long Gia Thiếu Chủ.

Đây chính là trong tội a. Nếu như Long Chiến Võ giết Long Phi, thì hắn liền nằm mơ cũng không ngồi vào được Long gia Gia chủ bảo toạ a.

- “Hít hà...”

Long Chiến Võ hít sâu môt cái, phất ống tay áo quát:

- “Vòng thứ nhất khảo hạch kết thúc, ngày mai tiến hành Lôi Đài Chiến.”

- “Long Phi.”

- “Hi vọng ngày mai ngươi còn có mệnh để hung hăng.”

Long Chiến Võ liếc nhìn nhi tử của mình đang nằm trên đất, trong miệng không ngừng trào ra cứt, bất tỉnh nhân sự nặng nề quát:

- "Khiêng hắn về."

Nói xong.

Đám người Long Chiến Võ nhanh chóng rời đi.

...

- “Nha”

- “Thiếu Chủ Uy Vũ.”

- “Thiếu Chủ Bá Khí, ha ha ha...Thiếu Chủ đẹp trai xuất sắc.”

...

Một nửa diễn võ trường đều đang hoan hô, không ngờ Thiếu Chủ lại thắng ngược được như thế, quá hưng phấn a.

Lúc này Long Phi toàn thân mới buông lỏng, phía sau lưng chảy ra một mảnh mồ hôi lạnh.

Chiến Vương uy áp có chút khó tiếp thu. So với đối mặt Đại Lực Kim Cương Viên còn khó chịu hơn.

Đồng thời.

Cũng có người đang bàn luận hắn.

- "Thực sự là không biết trời cao đất rộng, công nhiên đắc tội Đại trưởng lão, Tộc trưởng cùng Thái Gia hiện tại còn đang Bế Quan, hắn kiêu căng như vậy, kết quả chỉ có một... Biến mất."

"Hừ. Đánh chết ta cũng không tin hắn có thể giết chết đầu Ngũ Cấp Yêu Thú này. Cũng không biết hắn đào đầu ra đầu Ngũ Cấp Yêu Thú này."

- "Đợi ngày mai Lôi Đài Chiến liền biết. Đoán chừng Đại trưởng lão sẽ không dễ dàng buông tha cho Long Phi đâu."

- “Hừ, ngày mai hắn nhất định phải chết tại trên võ đài.”

...

Mặc kệ bọn họ nói Long Phi như thế nào.

Nhưng cũng không thể không thừa nhận. Long Phi hiện tại đã không còn là Long Phi phế vật của một năm trước rồi a.

Rốt cuộc cũng có người nhớ ra Long Phi chính là Long gia Thiếu Chủ a.

Hiện tại Long Gia trên dưới không còn ai dám khinh thường Long Phi. Càng không có ai dám nói hắn là phế vật nữa.

...

- “Ngươi nói cái gì.”

- “Đầu Ngũ Cấp Điên Phong Yêu thú kia bị Long Phi giết.”

- “Vâng, chính là bị Long Phi giết.”

- “Không thể, tuyệt đối không thể nào, Long Phi làm sao có thể giết đầu Ngũ Cấp Yêu Thú kia được.”

Nam Cung Lôi khiếp sợ không gì sánh nổi.

Đầu Ngũ Cấp Yêu thú kia coi như Chiến

Vương Cường Giả cũng khó có thể đối phó.

Mà hắn chỉ là một tên Đan Điền phá toái phế vậy, làm sao có thể giết chết Ngũ Cấp Yêu Thú.

- "Vương gia, chỉ là...”

- “Chỉ là cái gì.” Nam Cung Lôi lập tức hỏi.

- "Chỉ là lúc Long Phi đi ra, đi cùng hắn là một Triều Thiên Tông đệ tử." Thị vệ hồi đáp.

- “Ách”

- "Nói như vậy là do Triều Thiên Tông cao thủ giết Đại Lực Kim Cương Viên, mà Long Phi chỉ là tiện nghi cắt thủ cấp của nó." Nam Cung Lôi hai mắt liền chìm xuống.

- “Cái này thuộc hạ cũng không biết.”

Nam Cung Lôi chắp tay sau lưng nhìn ngoài ra ngoài cửa sổ lẩm bẩm nói:

- "Từ khi nào Long Phi lại cùng Triều Thiên Tông đệ tử có quan hệ a."

- “Ngày mai ta muốn đi một chuyến đến Long gia.”

...

Chuyện này khiến toàn bộ Hỏa Ly Thành đều chấn động.

Chư Cát Thần Phủ, Lý Thị Võ Đường, liền ngay cả Nam Cung Hoàng Thất cũng chấn động.

Đồng thời.

Bọn hắn đều có một quyết định giống nhau, chính là ngày mai bọn họ sẽ đích thân tới quan chiến Long Gia Lôi Đài Chiến.

Bởi vì.

Bọn hắn muốn tìm tòi thực hư. Vị thiên tài Long Phi này có phải hay không đã trở về rồi