Sắc mặt Vạn Vô Quân vô cùng sợ hãi, sóng âm đã có thể phá vỡ ma thủ của hắn thì thực lực bực này không thể coi thường, chỉ cần một chút nữa là thành công, làm sao có thể bị người khác quấy nhiễu.
Vạn Vô Quân hướng về năm người liếc mắt ra hiệu, năm người gật gật đầu sau đó trong nháy mắt thay đổi thân pháp, hình thành tư thế bao vây.
- Các hạ là ai, chẳng lẽ muốn đối nghịch với Tà Minh?
Vạn Vô Quân sắc mặt âm trầm nhìn về phía phía bóng người trong hư không nói.
Hồng Vân tiên tử nghe được hai chữ “Tà Minh” thì sắc mặt biến đổi.
Tà Minh ở Cổ Thánh Giới tiếng tăm lừng lẫy chính là một đám người tà ác của đại thiên thế giới tạo thành một thế lực, không chuyện ác nào không làm trải rộng toàn bộ Cổ Thánh Giới.
Mà người lãnh đạo “Tà Minh” lại dị thường thần bí, các đại tông môn của đại thiên thế giới đã từng vây quét “Tà Minh” kết quả cuối cùng lại rất khốc liệt, bị thủ lĩnh “Tà Minh” dùng một chưởng diệt sạch toàn quân, thậm chí vị thủ lĩnh này còn không lộ diện.
Nhưng đối với Lâm Phàm mà nói thì mặc kệ là Tà Minh hay không Tà Minh, hiện tại chuyện quan trọng nhất là đem cái tuyệt kỹ “Quang Bất Lưu Thu” thu vào trong tay, bảo quản nó thật kĩ, để loại công pháp táng tận thiên lương này từ đây biến mất hoàn toàn, tránh cho các hậu bối đạo tâm yếu ớt dùng nó, ngoại trừ tiểu gia ta đây.
Hơn nữa tình huống hiện tại như thế, một cô gái ngốc nghếch ngọt ngào cùng với bảo bối sắp bị thế lực tà ác xâm lấn, mình là chính nghĩa nhân sĩ làm sao có thể không ra tay cứu viện một hồi.
Lâm Phàm rất muốn lớn tiếng nói cho tất cả mọi người rằng “Thả cô bé kia ra, để cho ta tới.”
Hồng Vân tiên tử nhìn thấy bóng người trong hư không thì trên mặt cũng nổi lên một hồi kinh ngạc.
Diện mạo bất phàm, khí chất siêu quần đẹp trai tuấn lãng… (@[email protected])oẹ!!!
- Cái gì mà Tà Minh với không Tà Minh, hành động hôm nay của các ngươi không bằng cầm thú, tội đáng muôn chết.
Sắc mặt Lâm Phàm không đổi lạnh nhạt nói ra, thần thái này, hình tượng này đã đạt đến trạng thái đỉnh cao.
- Công tử cẩn thận, thuật hợp kích của sáu người này rất là lợi hại.
Hồng Vân tiên tử lo lắng nhắc nhở.
Nàng không nhìn thấu tu vi người đến, thế nhưng người này khí chất bất phàm không giống như hạng người lỗ mãng, hơn nữa còn rất có tinh thần trọng nghĩa Nếu như người này bất cẩn bị sáu tên kia hại thì thật đáng tiếc.
- Hừ, đồ không biết chết sống chết, chết đến nơi rồi còn lắm mồm. Vạn Vô Quân quát mắng một tiếng rồi hướng về Hồng Vân tiên tử, muốn nhanh chóng trấn áp nàng.
Lâm Phàm vừa nhìn thấy tình huống này thì trong nháy mắt bùng nổ, đám người kia thực sự quá làm càn tiểu gia ở ngay trước mặt lại vẫn dám động thủ, không ngờ lại có kẻ dám không đặt tiểu gia trong mắt.
Hơn nữa em gái này dĩ nhiên gọi mình công tử, từ khi hành tẩu giang hồ tới nay vẫn là lần đầu nghe được, thanh âm này không sai nghe rất êm tai, khiến người mình tê tê dại dại. ( yếu sinh lý!! (^_^)!!)
Trong chớp mắt, thân hình Lâm Phàm lấp loé xuất hiện ở trước mặt Hồng Vân tiên tử rồi vỗ ra một chưởng đánh tới công kích của Vạn Vô Quân.
Tinh quang trong mắt Vạn Vô Quân lóe lên chợt quát một tiếng.
- Động thủ.
- Cửu thiên thập địa bốn phương tám hướng trấn áp.
Trong nháy mắt, trên thân thể sáu người toả ra từng vệt kim quang đan xen vào nhau hướng về Lâm Phàm trấn áp.
- Công tử cẩn thận đây là trận pháp của sáu người bọn hắn. Hồng Vân tiên tử vội vàng nói.
- Hừ, tiểu nương tử kiến thức cũng không ít, Lục Nhân Phong Tỏa Đại Trận này chính là phương pháp vây bắt địch của Tà Minh, ở này bên trong đại trận này coi như là cao thủ tu thành Động Thiên cảnh cũng tuyệt đối không thoát ra được.
Vạn Vô Quân cười lớn nói.
- Tiểu thư đừng hoảng sợ.
Lâm Phàm sắc mặt hờ hững, chỉ là tiểu nương tử này vẻ mặt rất là căng thẳng như vậy, rõ ràng là không tin tưởng mình.
-Vô Cực kiếm ý.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm giơ tay kiếm khí vô hình tung hoành ngang dọc bên trong đất trời giống như biến thành một cái thế giới toàn kiếm khí.
Kiếm ý cường hãn cắt rời hư không, vô hình vô dạng, mắt thường căn bản không thể nhìn ra.
Sáu người Tà Minh sắc mặt ngưng lại, bọn họ không nhìn thấy những kiếm ý này thế nhưng kiếm ý ác liệt dường như là một tòa núi cao áp chế trên người bọn họ.
- A!
Chớp mắt từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến, năm tên Tà Minh trong nháy mắt bị Vô Cực kiếm ý cắt rời ngay cả một tia sức phản kháng đều không có.
Lục Nhân Phong Tỏa Đại Trận trong nháy mắt vỡ tan.
Lúc này, Vạn Vô Quân cảm nhận được một cảm giác chết chóc, sắc mặt đột nhiên ngưng lại quát một tiếng.
- Lĩnh vực.
Từng luồng khí tức đen kịt lấy Vạn Vô Quân làm trung khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Hồng Vân tiên tử nhìn thấy một màn trước mắt thì cực rung động, người này chỉ dùng một chiêu đã giết chết năm người, sắc mặt hắn còn không đổi một chút nào, nàng không nghĩ tới đối phương mạnh như thế. Nhưng trong chớp mắt sau đó nhìn thấy Vạn Vô Quân mở ra lĩnh vực trong lòng nàng lại chấn động mãnh liệt, khuôn mặt trắng bệch.
- Tên khốn đáng chết, ngươi dám giết người Tà Minh, từ nay về sau trên trời dưới đất không ai cứu được ngươi nữa rồi.
Vạn Vô Quân gào thét điên cuồng hắn không nghĩ tới cái tên trước mắt này vậy mà mạnh như thế, kiếm ý vạn phần quỷ dị vô hình vô dạng, khi hắn mở ra lĩnh vực trong chớp mắt thì liền cảm giác được từng đạo từng đạo kiếm ý ác liệt đâm vào lĩnh vực của mình.
Vô số trẻ nhỏ như thiêu thân lao đầu vào lửa, đánh về phía kiếm ý kia.
- Ha ha, ở trong lĩnh vực này ta là vô địch, ngàn vạn quỷ đồng chính là tường thành không có gì có thể phá, ngươi muốn giết ta, cứ nằm mơ đi. Vạn Vô Quân gầm thét lên.
Người trước mắt này giơ tay liền giết chết năm tên Thần Thiên Vị tầng một Chân Pháp cảnh, như vậy thực lực đó tuyệt đối là tầng hai Lĩnh Vực cảnh.
Lúc này Vạn Vô Quân biết không thể địch lại được đặc biệt còn có Hồng Vân tiên tử còn ở bên cạnh.
Nếu như hai người liên thủ chỉ sợ mình sẽ phải chết ở đó.
Không được, tuyệt đối không được, bất luận làm thế nào đều phải rời đi nơi này, trở lại bẩm báo phái người lại đây đuổi giết bọn họ.
- Muốn đi?
Lúc này, Lâm Phàm phát hiện Vạn Vô Quân muốn chạy thì cười lạnh một tiếng trong nháy mắt mở ra lĩnh vực của mình.
Tên của lĩnh vực Lâm Phàm vẫn chưa nghĩ ra, bất kể như thế nào cũng phải đặt một cái tên thật là bá đạo.
Trong chớp mắt lĩnh vực Lâm Phàm không ngừng bành trướng nháy mắt đem Vạn Vô Quân bao phủ ở trong đó.
Hồng Vân tiên tử nhìn thấy lĩnh vực này, mặt mày cũng hơi nhíu lại nàng kiến thức rộng rãi, biết được rất nhiều lĩnh vực thiên hạ nhưng lĩnh vực trước mắt này nàng nhưng chưa từng nghe, chưa từng nhìn thấy.
Phức tạp và ảo diệu vô cùng.
Trong lĩnh vực tràn đầy sương mù, ở trong sương mù Hồng Vân tiên tử nhìn thấy từng vị thần linh ngồi ở đó và vô số màu sắc công pháp.
Màu đỏ, màu đen, màu tím.
Đủ các loại khiến người ta hoa cả mắt.
Lĩnh vực này làm sao hình thành được?
- Cái gì? Sao có thể có chuyện đó, đây là cái lĩnh vực gì?
Lúc này sắc mặt Vạn Vô Quân đại biến, hắn phát hiện lĩnh vực của mình lại đang không ngừng bị thôn phệ, căn bản không có một chút lực lượng chống đối.
- Vạn Đồng Phệ Hồn.
Vạn Vô Quân chợt quát một tiếng, bên trong lĩnh vực của hắn xuất hiện vô cùng vô tận trẻ nhỏ dữ tợn gầm thét giương nanh múa vuốt hướng về Lâm Phàm vaf Hồng Vân tiên tử đánh tới.
Hồng Vân tiên tử thấy cảnh này thì biến sắc, có chút run rẩy sợ sệt, nàng không phải sợ Vạn Vô Quân mà là không đành lòng ra tay với những đứa trẻ này, đồng thời rất thương xót đối với những đứa bé gặp nạn này
- Ở bên dưới Vạn Đồng Phệ Hồn các ngươi đều phải chết.
Vạn Vô Quân gầm thét hắn phải đem hai người này toàn bộ giết chết.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng:
- Chỉ dựa vào ngươi!
Trong chớp mắt lĩnh vực Lâm Phàm hơi rung động, một đoàn sương mù bay ra, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt vạn đồng.
- Ha ha, ta tưởng rằng lĩnh vực ngươi lợi hại như thế nào. Một đứa nhỏ trọc đầu thì có năng lực gì?
Vạn Vô Quân nở nụ cười, trong lòng vô cùng tự tin, chiến ý tăng cao. Nhưng trong chớp mắt sau đó một màn để Vạn Vô Quân sợ hãi phát sinh.
Cái đứa nhỏ trọc đầu kia trong tay cầm roi dài có sấm sét phía trên, một roi vút ra có tia chớp lấp loé, vạn đồng dữ tợn giống như bị cái gì mê hoặc tâm trí vậy, tất cả đều thành thật đứng yên không nhúc nhích.
Vạn Vô Quân thấy cảnh này tâm thần chấn động mạnh sau đó gào thét.
- Lên cho ta.
Mặc kệ Vạn Vô Quân la hét tới cỡ nào thì những đứa trẻ dữ tợn hung ác cũng không nhúc nhích, dường như đã trúng thuật định thân rồi.
Dần dần, khuôn mặt khuôn mặt dữ tợn hung ác của những đứa trẻ từ từ chuyển biến, biến thành nhu hòa thiện lương vô hại.
Mà lúc này một màn để Vạn Vô Quân sợ hãi phát sinh.
Chỉ thấy Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương hờ hững mở miệng: