Tối Cường Hệ Thống

Chương 554: Liều Mình



Người dịch: Ma
Biên: Cẩu ca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Động Thiên Lôi kiếp thật là đáng sợ, khắp nơi đều là sấm sét hủy diệt, không phải năng lực của con người có khả năng ngăn cản.

Lâm Phàm thật sự là lo sợ, lần này thật có thể phải chết ở đây.

Rầm rầm!!!

Bên trong Động Thiên vang vọng từng tiếng nổ ầm ầm, vô số lôi đình không ngừng phóng ra, dày đặc chi chít như một đàn rắn, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ Động Thiên.

Trong lúc này, Lâm Phàm một món Đạo khí ra, Đạo khí này là thứ của Thủy Hỏa Đại Đế, chỉ là không biết có thể kiên trì bao lâu dưới lôi kiếp đây.

- Lược ơi cố chịu nhé.

Đạo khí bay trong hư không, trong nháy mắt lớn lên, đạo khí hình cái lược nhẹ nhàng đong đưa sau đó bay về phía lôi kiếp.

Ầm, choảng!

Tiếng vỡ tan ngay lập tức vang lên, chỉ một đạo lôi đình đã đánh cho món đạo khí nứt toát.

- Bà mẹ nhà ngươi gấu, Động Thiên Lôi kiếp này căn bản không để cho người ta con đường sống mà.

Một đạo lôi đình đánh nát một món đạo khí, trận này làm sao còn chơi, tiểu gia cũng không có tới mấy ngàn món đạo khí à nha.

- Vân Tông tông chủ đối mắt với lôi kiếp 188 đạo lôi đình rốt cuộc là làm sao vượt qua? Uy lực như hiện tại thì không ai có thể vượt qua được.

Lâm Phàm suy nghĩ.

Lại là một đạo lôi đình đánh tới, không có bất cứ chống cự nào, cái lược này trong nháy mắt hóa thành tro bụi, tiêu tan ở bên trong Động Thiên.

Kỳ thực Lâm Phàm không biết chính là linh khí bão táp càng nhiều thì sẽ sinh ra lôi kiếp càng mạnh mẽ. Cho nên lôi kiếp từ mấy ngàn cái linh khí bão táp của Lâm Phàm có uy lực lớn hơn nhiều so với 188 cái của Vân Tông tông chủ.

- Ta thiên tân vạn khổ tu luyện tới cảnh giới này làm sao có thể vì một cái lôi kiếp ở trong Động Thiên này mà ngã xuống chứ, hôm nay coi như liều mạng bổn đại gia cũng chơi với ngươi tới cùng.

Lâm Phàm đã dốc toàn bộ tài sản ra liều.

Vài món Đạo khí còn sót trong Thủy Hỏa bí cảnh đều đánh ra. Lâm Phàm vẫy tay một cái, pháp lực hóa thành cự long, mấy trăm cự long pháp lực màu bạc điên cuồng hét lên, dung nhập vào bên trong vài món Đạo khí này. Hào quang nổi lên bốn phía, soi sáng thiên địa, mấy món Đạo khí bạo phát ra uy lực vô cùng lớn chống lại Động Thiên Lôi kiếp.

Xoạt xoạt! Xoạt xoạt!

Lôi quang lập lòe, trong nháy mắt bên trong Động Thiên lại trở thành biển sấm sét, Ngô Đồng Thần Thụ sừng sững, cành lá tươi tốt, bị một đạo lôi đình bổ tới cũng bạo phát ánh lửa, cành cây trong nháy mắt khô héo, thật sự là không thể đỡ nổi.

Mà mấy món Đạo khí không ngừng bị lôi đình liên tục oanh kích thì không ngừng bị nứt vỡ, cuối cùng thì cũng hóa thành tro tàn.

- Mụ nội nó, tiêu rồi.

Sắc mặt Lâm Phàm trắng bệch, trên trán mồ hôi tuôn ra như mưa.

Rống!

Thượng Cổ Đại Yêu gào thét liên tục, giơ cao bàn tay khổng lồ chộp tới những tia sấm sét.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Động Thiên Lôi kiếp phảng phất như cảm nhật được sự khiêu khích của Thượng Cổ Đại Yêu liền lập tức giáng xuống một đạo sấm sét khổng lồ. Thượng Cổ Đại Yêu đỡ một chiêu liền trọng thương làm Lâm Phàm vô cùng hốt hoảng.

Yêu Thành là bảo bối Lâm Phàm muốn tiếp tục phát triển nhất, tiềm lực của Yêu Thành là không giới hạn, trở thành chí bảo là chuyện chắc chắn, cho nên Lâm Phàm không nỡ để nó bị phá hủy. Hắn thu hồi Yêu Thành, sau đó liền ném Vĩnh Hằng Chi Phủ ra ngoài.

Vĩnh Hằng Chi Phủ tuy rằng bị tổn hại nhưng bất kể nói thế nào đó cũng là thần khí, có lẽ sẽ chống đỡ được một hồi. Chỉ là không biết có thể chống đỡ bao lâu. Vẫn còn đến mấy ngàn đạo lôi đình đang chờ Lâm Phàm đến đỡ.

Đang trong nước sôi lửa bỏng, Lâm Phàm chợt nghe thấy tình huống không ổn nhất.

- Lâm Phàm, ở ngoài điện đã bị Cổ tộc vây lại.

Âm thanh của Hồng Vân tiên tử truyền tới

- Các ngươi trước tiên đừng đi ra.

Lâm Phàm nói.

- Ngươi muốn làm gì?

Hồng Vân tiên tử nhất thời có dự cảm xấu.

Lâm Phàm liếc mắt nhìn Hồng Vân tiên tử, lại nhìn tình huống bên trong Động Thiên, lôi đình ngày càng cuồng bạo.

Vĩnh Hằng Chi Phủ đã không chống đỡ nổi đã xuất hiện những vết rạn nứt. Dưới Động Thiên Lôi kiếp thì ngay cả Thần khí cũng không chống đỡ được càng không cần phải nói cơ thể con người.

Lâm Phàm cười khổ, thật sự là không có chút đường sống nào.

Đây là Động Thiên thoát biến, tất cả trong đó đều phải đối mặt với kiếp nạn, hiện tại miễn cưỡng có thể đỡ nổi mấy chục đạo lôi đình, nhưng còn những lôi đình phía sau làm sao có thể ngăn cản.

Nếu biết trước có tình huống như vậy thì Lâm Phàm sẽ luyện chế sẵn mấy ngàn, mấy vạn món pháp bảo, sau đó chơi chết cái lôi kiếp này. Nhưng mà giờ không còn kịp nữa.

- Vậy...

Hồng Vân tiên tử đột nhiên phát hiện, ánh mắt Lâm Phàm nhìn về phía bên ngoài hướng Cổ tộc, nhất thời có một loại ý nghĩ không dám tin xuất hiện trong đầu.

- Động Thiên diệt thì ta cũng không toàn mạng, như vậy tất cả mọi người hãy ở lại bên trong bí cảnh Thủy Hỏa, nếu may mắn thì vẫn còn có thể giữ lại mạng sống.

Lâm Phàm hạ quyết tâm, dù có rất nhiều thứ không cam lòng thế nhưng giờ khắc này đã không còn lựa chọn nào khác.

Trong nháy mắt, Lâm Phàm hóa thành một đạo cầu vồng đột nhiên phóng về phía bên ngoài bí cảnh.

- Lâm Phàm...

Hồng Vân tiên tử hét lên một tiếng, nàng hiểu đây là Lâm Phàm đi liều minh để mọi người có thể thoát thân.

“Đáng ghét, thật sự là quá đáng ghét, con đường tu luyện lừng lẫy của tiểu gia làm sao có thể dừng ở đây được chứ, hu hu.” Lâm Phàm vừa bay vừa tiếc nuối

- Có sinh linh đi ra, ủa, sao chỉ có một đứa, chẳng lẽ là đi dò đường, thôi không sao, bắt nó làm đồ nhắm cũng được.

Nhóm Cổ tộc vui vẻ cười đùa. Nhưng thời điểm khi nhìn thấy rõ sinh linh kia thì tất cả Cổ tộc đều biến sắc.

Trên người sinh linh này lôi đình cuốn quanh, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong thân thể hắn lộ ra, cảm giác như nếu đụng vào tên này thì sẽ tan xác ngay.

- Rút lui!

Sắc mặt mười tên thống lĩnh Cổ tộc đại biến, ngay lập tức ra lệnh.

- Nếu tiểu gia có chết thì cũng phải lôi kéo Cổ tộc các người chôn cùng.

Hai mắt Lâm Phàm lộ ra vẻ kiên quyết.

- Động Thiên, mở.

Trong chớp mắt, Lâm Phàm đem tất cả những tên Cổ tộc có mặt vào trong Động Thiên của mình.

Ầm! Ầm!

Thời khắc này, trước cửa bí cảnh đã trở thành một thế giới lôi đình.