Tối Cường Hệ Thống

Chương 730: Tới Đúng Lúc



Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Thần quang óng ánh soi sáng tứ phương, thiên địa bị sức mạnh của năm đại Chí Cao phân chia. Mỗi một loại sức mạnh đều không giống nhau, điểm giống nhau duy nhất chính là, khí tức cường hãn của chúng. Làm cho người ta cảm thấy không thể phản kháng.

-Con thỏ bị ép đến đường cùng, có thể cắn lại, không cần nói tiểu gia, đám cẩu vật các ngươi lại không biết xấu hổ, liên thủ đối phó bố đây, hôm nay để ta chơi lớn với các ngươi.

-Ha ha, tên Nhân tộc ngu ngốc nhà ngươi, có thể làm gì chúng ta chứ, ngoan ngoãn chịu chết đi.

Năm đại Chí Cao không coi Lâm Phàm ra gì, trong mắt bọn họ, Nhân tộc chính là giun dế, giơ tay một cái có thể đè chết, không có cơ hội trở mình.

-Ha!

Lâm Phàm quát lớn, pháp lực sôi trào, ngưng tụ thành từng con Cự Long quấn lên thân hắn. Những con Cự Long này giống như Cự Long chân chính, vảy giáp vô cùng rõ ràng, tản ra từng trận hàn quang.

-Cửu thiên thập địa!

Lâm Phàm gầm một tiếng, thiên địa rúng động, khí tức vô hình xông thẳng về phía chân trời.

-Ồ, không ngờ hắn lại có bản lãnh bực này.

Năm đại Chí Cao đều là cường giả tuyệt thế, có thể chiến thiên diệt địa, rất mẫn cảm với giao động năng lượng dị thường. Khi Lâm Phàm gào thét bốn chữ kia, đã tạo thành các loại dị tượng, một cổ khí tức duy ngã độc tôn, như một thanh lợi kiếm, xuyên thấu hư không, thẳng hướng năm đại Chí Cao.

-Các ngươi hoàn toàn chọc giận ta rồi, hôm nay ta muốn triển khai sở học cả đời, chém chết tất cả bọn ngươi.

Lâm Phàm quát lớn, khí thế dâng cao, song chưởng tung ra, một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa.

-Há, sở học suốt đời? Ha ha, cái này đúng là thú vị!

Ngũ đại Chí Cao nở nụ cười, hiển nhiên không để Lâm Phàm trong mắt. Lâm Phàm nhìn năm đại Chí Cao, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, c thành hay không, xem chiêu này.

-Vạn Giới Độc Tôn, Hàng Long Thập Bát Phi Thiên Nhật Địa…

-Lâm Phàm nói ra một cái tên dài đằng đẳng, sau khi nói xong, hắn cũng không nhớ mình đã nói cái gì nữa.

-Chết đi cho ta!

Ầm ầm!

Lâm Phàm tung ra song chưởng, pháp lực mênh mông ngưng tụ thành một thần long, rít gào không ngừng. Bổng có một luồng sáng che khuất bầu trời, cực kỳ chói mắt. Toàn bộ thiên địa tràn ngập bên trong mảnh hào quang.

-Ha ha, không nghĩ rằng năm đại Chí Cao chúng ta ở đây, lại còn có kẻ dám làm càn, quả thật nực cười.

Năm đại Chí Cao cuồng tiếu, muốn đùa bỡn đối phương một phen.

-Chạy!

Lâm Phàm không chút do dự, nếu không tận dụng cơ hội hiện giờ không ai nhìn thấy hắn do trời đang sáng chói mà chuồn, vậy quá ngu rồi. Năm đại Chí Cao ở đây, hắn không không có vốn liều mạng. Coi như lấy sịp đỏ mặc bên ngoài giống superman, cũng đánh khong lại người ta a.

Ầm!

Công kích của Lâm Phàm đối với năm đại Chí Cao, giống như trò trẻ con, không thể gây ra bất cứ vết thương nào.

-Ha ha, sở học suốt đời của ngươi đây ư? Cái tên Nhân tộc yếu đuối kia, công kích của ngươi như gãi ngứa cho bọn ta thôi.

-Ủa, người ởđâu rồi???

Ngũ đại Chí Cao khoái chí cười to, sở học suốt đời của Lâm Phàm giống như trò đùa. Nhưng lúc này, bọn hắn lại phát hiện Lâm Phàm đã chạy mất dép.

-Chúng ta bị lừa rồi, cái tên Nhân tộc kia quá hèn hạ, dĩ nhiên lại nhân cơ hội chạy trốn.

-Hừm, sao lại như vậy? Hư không đã bị chúng ta phong tỏa, hắn không khả năng chạy đi được.

-Khí tức của hắn đã tiêu tán không còn dấu vết, hắn rốt cuộc đã đi đâu?

...

Lúc này, Lâm Phàm đã tiến nhập trạng thái ẩn thân đứng trước mặt đám Cổ Tộc Chí Cao. Hắn vô cùng lo lắng, ngay cả thở mạnh một cũng không dám, sợ bị đối phương phát hiện, sau đó tiển hắn đi tây thiên gặp Phật tổ.

-Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta.

Trong lòng Lâm Phàm thầm nói, chuyện lần này diễn ra quá nhanh, để Lâm Phàm không phản ứng kịp. Lúc trước gặp phải Thánh và Kiệt còn chưa tính, phí chín trâu hai hổ mới trấn áp được bọn chúng tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng không nghĩ tới bị Thiên Ý theo dõi. Thiên Ý là cái gì? Chỉ cần người có đầu óc bình thường, trong lòng đều biết. Nhưng chuyện khốn nạn nhất vẫn chưa phải chuyện này, mà là chuyện năm đại Chí Cao xông ra chặn đầu hắn. Từng tên từng tên như mới đi đập đá về, vừa thấy Lâm Phàm đã xông ra chặn đầu cướp sắc. Bây giờ, vất vả mới có một cơ hội tẩu thoát, sao để bọn chúng tóm lại được.

Thập tử vô sinh a.

Chỉ có thể dựa vào trí thông minh tuyệt đỉnh của mình, mới tìm được một chút hi vọng trong tình huống thập tử vô sinh này.

-Tên giun dế kia rốt cục trốn đi đâu rồi?

Năm đại Chí Cao nghi ngờ vạn phần, không biết con chuột nhắc kia đã chạy đến nơi nào? Một Chí Cao thân cao vạn trượng, phát ra hai đạo kim quang. Hai đạo kim quang này quét qua thiên địa, sau đó tiêu tan.

-Vùng thế giới này, không có thân ảnh của hắn.

Những Chí Cao còn lại nhướng mày, không thể tiếp thu sự thật này. Một tên Nhân tộc giun dế, lại có thể chạy thoát từ tay bọn họ.

-Hô!

Lúc này, Lâm Phàm thở dài một hơi, nguy hiểm thật. Lúc tên khổng lồ kia dò xét thiên địa, Lâm Phàm sợ toát mô hôi, sợ đối phương phát hiện ra hắn. Nhưng nhìn tình huống hiện tại, thì chắc đã an toàn rồi.

-Ha ha, hệ thống không hổ là hệ thống, một khi đã ẩn giấu khí tức, coi như Chí Cao cũng không thể tra ra. Luyện thuật ẩn thân đúng là lựa chọn đúng đắn, bao lần gặp nguy hiểm, đều dựa vào thần kỹ này, có thể trở về từ cõi chết.

-Một đám lợn ngu ngốc.

Lâm Phàm không hưng phấn được bao lâu, đột nhiên có âm thanh uy nghiêm vang lên. Thanh âm giống như lưỡi dao sắc bén, cắt hư không thành từng khối. Trong chớp mắt, trong lòng Lâm Phàm vô cùng kinh hãi. Từng lưỡi dao sắc bén kia đã sắp chạm tới mình.

-Thôi xong cmnr, Thiên Ý chết tiệt!

Thân hình của Lâm Phàm lấp loé, từ hư không thoát ra, đối mặt với năm đại Chí Cao.

-Đáng ghét, nguyên lai tên này nãy giờ đều ở đây. Đây rốt cuộc là công pháp gì, sao lại có thể che dấu hơi thở và tránh được dò xét của chúng ta. Lát nữa bắt được hắn, phải xem công pháp này như thế nào.

-Hắn đã giết Thánh, tất nhiên đã chiếm hết bảo bối của Thánh. Chúng ta chỉ cần giết hắn, sau đó chia đám bảo bối kia ra.

Năm đại Chí Cao tung ra trăm nghìn quyền, mỗi quyền đều ẩn chứa sức mạnh có thể đập tan một thế giới.

-Xem ra chỉ có thể liều mạng, nếu không thì một cơ hội nhỏ nhoi cũng không còn.

-Bát Hoang Lục Hợp, Duy Ngã Độc Tôn.

Lâm Phàm lập tức đánh ra một chiêu, tất cả võ đạo thần thông đều ngưng tụ trong chiêu này. Lâm Phàm nắm giữ Tối Cường hệ thống, mỗi lần thăng cấp đều cần rất nhiều điểm kinh nghiệm. Lâm Phàm đã cướp đoạt bản mệnh tinh khí thần của không biết bao nhiêu cường giả, nên căn cơ của hắn vô cùng vững chắc. Trong cùng bậc, là tồn tại vô địch, coi như vượt cấp khiêu chiến, cũng không thành vấn đề. Nhưng Lâm Phàm biết, một đòn toàn lực của hắn, không thể chống đỡ được Cổ Tộc Chí Cao.

-Chẳng lẽ phải sử dụng Thiên Địa Chân Kinh hay sao?

Không phải tới thời điểm vạn bất đắc dĩ, Lâm Phàm không muốn sử dụng nó. Đúng lúc này, có một cỗ sức mạnh kinh khủng đánh tới. Lông mày Lâm Phàm ngưng lại, nguồn sức mạnh này không thể chống đỡ được. Nếu như không sử dụng Thiên Địa Chân Kinh, thì hắn toi mất.

-Keng: Hệ thống dung hợp thành công Cổ Thánh Tế Đàn.

-Keng: Hệ thống thu được chức năng mới.

-Thiêu đốt nửa triệu Thánh Dương Đan, có thể đánh mở hàng rào giữa vạn giới, đi qua một thế giới khác. Thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Phàm nghe được tiếng thông báo của hệ thống, đột nhiên vui vẻ.

-Cmn! Tới đúng lúc quá đi!