Người dịch: Sunshine Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nghe con lừa trọc nói xong, Lâm Phàm trầm mặc, không ngờ mấy năm qua lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
-Thí chủ, mấy năm nay ngươi đi đâu?
Thích Già Tôn Giả tò mò hỏi.
-Chuyện này……
Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Phàm khó không biết trả lời ra sao, chẳng lẽ nói đột nhiên xuất hiện một muội muội, rồi bị nàng ta cưỡi suốt 5 năm?
-Bế quan tu luyện.
Đành phải tìm một cái lí do hợp lí chút trả lời cho qua.
-Thì ra là như vậy, bảo sao mới mấy năm không gặp, thực lực thí chủ ngươi lại càng lợi hại, hóa ra bế quan tu luyện suốt nha.
Thích Già Tôn Giả cảm thán, chẳng trách mấy năm qu, không nghe tý tin gì của Lâm Phàm.
Lâm Phàm giờ thả Gà con từ Động Thiên ra.
-Quác quác!
Giây phút Gà con đi ra liền ngẩng cao đầu, hừ một tiếng.
Thời điểm Thích Già Tôn Giả nhìn thấy Gà con, sắc mặt trở nên vui vẻ hơn:
-Thí chủ, ngươi thật quá tuyệt vời, bần tăng đang sắp chết đói đến nơi rồi, vừa vặn ngươi lấy con này ra làm gà nướng ăn, hì hì.
Gà con đang đứng một bên vặn cổ bẻ eo, hưởng thụ không khí mát mẻ bên ngoài, nghe câu nói này, nhất thời nổi giận, sau đó quay đầu, phẫn nộ nhìn Thích Già Tôn Giả:
-Con lừa trọc, ngươi muốn nướng ai?
Gà con nổi giận, tên trọc này tự nhiên lại muốn nướng mình, thật sự quá ghê tởm.
-Này là chuyện gì a..... gà biết nói?
Thích Già Tôn Giả thấy con gà biết nói, bị dọa cho một trận, điều này thật hiếm thấy nha.
-Chớ ồn ào, đây là Gà con, còn đây là con lừa trọc, các ngươi làm quen nhau đi.
Lâm Phàm can thiệp vào, nói.
-Ha, hóa ra là gà huynh, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.
Thích Già Tôn Giả đưa tay ra có ý muốn bắt tay sau đó giảng hòa.
Nhưng Gà con không muốn hòa giải đơn giản như vậy, sau đó nhảy lên một cái, đứng trên cái đầu bóng loáng của Thích Già Tôn Giả.
Thích Già Tôn Giả cười nói:
-Gà huynh cũng thật năng động.
Lâm Phàm thấy thái độ của Gà con đối, trong lòng nghi hoặc, không lẽ tên này đổi tính rồi.
Nhưng trong chốc lát sau, lại nghe Thích Già Tôn Giả hô to:
Đỉnh đầu của ta sao có cảm giác âm ấm nhỉ?
Ta kháo, gà huynh ngươi dám ị lên đầu ta.
Lâm Phàm nghe thấy thế, đột ngột quay đầu nhìn, phát hiện ra Gà con thế mà đại tiện lên đầu tên trọc, hơn nữa còn nóng hổi, có cả khói trắng bốc lên.
-Quác quác…
Gà con sung sướng kêu lên một tiếng, sau đó nhảy lên vai Lâm Phàm, hai cánh thu vào, lắc lắc eo:
-Con lừa trọc, sau này nói chuyện chú ý một chút, đã lớn từng này tuổi rồi, mà nói chuyện giống như đứa trẻ, ngay cả Gà con ta cũng không bằng.
Thích Già Tôn Giả:
-……….
-………..
Cả Lâm Phàm không biết nói gì hơn.
…………….
Lúc này, trong Phật tộc.
Bây giờ, Phật tộc đã thay đổi, không còn giống như trước kia, khắp nơi đều là Phật âm, không chút nào an tĩnh.
Thế giới cực lạc phương tây….
Một đám Phật Đà, Vương Phật, ngồi xếp bằng, hai mắt tôn kính nhìn cường giả ngồi trên cao.
Trong thế giới cực lạc này, Phật pháp biến ảo thành từng Kim Long xoay tròn trên hư không, đây là do Phật Tổ đang truyền thụ Phật pháp, mà nhóm Phật Đà đang nghe say sưa, si mê vô cùng.
Nhưng những Vương Phật kia thì lại vô cùng nhàm chán.
Bọn họ đều là cường giả Phật tộc, không chế toàn bộ Phật tộc, nhưng sau khi Phật tổ thần bí đến, hết thảy đều thay đổi.
Họ trở thành những người thuộc hạng ba trong tộc, chuyện này sao bọn họ có thể nhịn được.
Đặc biệt là chỗ ngồi hiện thời, dựa theo đẳng cấp mà sắp xếp, và bọn họ bị xếp ngồi bên ngoài.
Cái vị Phật kia không biết đến từ đâu, giống như tự nhô ra ấy, hơn nữa, thực lực quá mạnh, đánh bọn họ tơi bời hoa lá, không nhường chỗ cũng không được a, quả thật đau lòng.
Chuyện này không có thiên mà, từ khi nào, đám cường giả bọn họ không còn đáng giá nữa.
Đới với những vị Vương Phật này thì bọn họ gần như bị xem giống chó rồi.
Xoạt xoạt!
Tự dưng, vài Phật vị trống không đột nhiên nổ tung, dọa những người xung quanh biến sắc, vô cùng kinh hãi.
Vị Phật Tổ đang ngồi ngay ngắn trên kia cũng bị chuyện xảy ra làm giật mình, sau đó, lập tức lớn tiếng nói:
Kim Chung Thế Giới Phật, Nộ Mục Phật Đà….đã bị tà ma chém giết, nay trở về tây phương cực lạc…
A Di Đà Phật.
Những người xung quanh nghe nói vậy, miệng tiếp tục niệm kinh văn, một mặt bình tĩnh.
Còn đám Vương Phật nhìn hình ảnh trước mắt, chỉ biết câm nín, người của mình bị giết mà có thể bình tĩnh, trấn định như vậy, bó tay thật chứ.
Theo bọn họ đoán, Phật vị của mấy tên cử đi truy sát tiểu tử Thích Già đã bị vỡ tan, chắc chắn tiểu tử kia đã thoát được một kiếp rồi.
Khá lắm con trai!
Quả không hổ là thiên kiêu của Phật tộc, trực tiếp đánh ngã mấy lão già này.
Theo những Vương Phật này, bọn họ đã chịu không ít cực khổ, hơn nữa, còn bị đám người kia khi dễ, mà giờ thiên kiêu Phật tộc bọn họ đã giết hết mấy lão gia hỏa của bọn chúng, quả thật sung sướng tâm hồn a.
-Xem ra bản tọa cần phải đi một chuyến.
Quanh thân Phật Tổ xuất hiện kim quang, quấn thành từng vòng như rồng, sau đó nhìn vào hư không, tiến về phía trước.
-Cung tiễn ngã phật.
Chúng Phật xung quanh cung kính hô to.
Những Vương Phật kia thấy cảnh này, trong lòng cuống lên, giời ạ, người này mà đi thì tiểu tử Thích Già kia sao đánh lại?
Quay trở lại với tên trọc hai trái bưởi của chúng ta, hắn căm tức nhìn Gà con, Gà con cũng không cam lòng yếu thế nhìn lại hắn, như muốn làm một vố lớn.
-Chờ đã, có người đến.
Vừa lúc đó, hư không đột nhiên có biến hóa.
Bầu trời nguyên bản không một gợn mây, nhưng lại lại xuất hiện một đám mây trắng che kín thiên không, sau đó, trong đám mây phát ra từng đạo ánh sáng màu vàng, trông như hào quang của Phật.
-A Di Đà Phật.
Phật âm chấn động hư không, mây trắng như bị ai đó chia làm hai nửa, một vị Phật Đà với hào quang vàng chói xuất hiện.
-Là hắn…là hắn…
Thích Già Tôn Giả nhìn thấy người tới, nhất thời kinh ngạc đến sợ hãi, thốt lên một tiếng.
Nghe tên trọc nói thằng này rất kinh khủng.
-Thích Ca Mâu Ni, ngươi là tội nhân của Phật tộc, hà tất khổ sở chống đối, cùng bản tọa về tây phương cực lạc đi.
Thanh âm Phật Tổ uy nghiêm, chấn động cả vùng trời, thiên địa bắt đầu mơ hồ giống như thế giới Phật giáo, trong đó rồng bay phượng múa, mênh mông rộng lớn cùng trang nghiêm.
-Phóng cái rắm vào mặt mẹ ngươi ấy, theo cái em gái ngươi về tây phương cực lạc ấy.
Thích Già Tôn Giả rít gào, hiện tại có lão ca ở đây, hắn không còn sợ đồ chơi này nữa.
Lúc này Lâm Phàm lại nhìn Thích Già Tôn Giả:
Con lừa trọc, ngươi tên Thích Ca Mâu Ni?
Đúng, đây là tên đầy đủ của ta, bất quá bần tăng vẫn hi vọng thí chủ gọi là Thích Già Tôn Giả.
Thích Già Tôn Giả trả lời.
-Vậy ư…
Lâm Phàm cảm thấy là lạ.
Bất quá hắn thấy, tên Phật Tổ đang lơ lửng kia không đơn giản chút nào.
-Vị thí chủ này, ngươi cùng Phật hữu duyên, có thể tiến vào Phật môn của ta.
Phệt Tổ nhìn Lâm Phàm, lạnh nhạt nói.
-Vào cái em gái ngươi…
Lâm Phàm thật không ngờ tên này vui tính như thế, muốn đưa cả mình về Phật tộc.
-Hừ.
Phật Tổ nghe thế liền nổi giận, một chưởng với sức mạnh mênh mông giáng xuống:
Thí chủ, quay đầu là bờ.
Thí chủ, giao lại cho ngươi….
Thích Già Tôn Giả nhìn tình hình trước mắt, hô to một tiếng, sau đó té thật nhanh.
Chiến đấu ở cấp bậc này, hắn không xen tay vào được, chỉ có thể để Lâm Phàm phát uy.