Người dịch: Minh Thư Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Thời gian cấp bách, cửa đá này không biết khi nào sẽ đóng lại, nếu đóng rồi thì cơ hội duy nhất này cũng sẽ không còn nữa.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
Lâm Phàm hiện tại có chút sốt sắng, cảm giác như mình đang gánh vác thế giới trên vai.
Hơn nữa, chuyện này không phải một chuyện tầm thường.
Vốn định dùng tâm tình vui chơi để thực hiện, nhưng khi nhìn vẻ mặt nặng nề của mọi người, Lâm Phàm cũng kìm sắc mặt, làm ra vẻ nghiêm nghị.
Cũng không dám mang theo đám Gà Con theo, mang theo bên người cũng chỉ vướng bận thêm.
Tình hình thế giới thế nào còn chưa biết chính xác, nếu như quá nguy hiểm, chắc chắn là bị hố rồi.
- Thủy Hỏa Đại Đế, hi vọng ngươi giúp ta chiếu cố tốt bọn họ.
Lâm Phàm nói.
- Yên tâm, ta sẽ cố gắng.
- Lâm huynh, có Đại Thánh ta ở đây, trừ phi ta chết, bằng không ta sẽ không để tộc nhân ngươi chịu chút oan ức nào.
Đại Thánh nói.
Sau đó Bàn Cổ Ma Thần cũng đứng dậy.
Có lời nói của ba chí cường giả, trong lòng Lâm Phàm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ngay lúc này, toàn bộ mọi người ngoài chí cường giả ra còn có Cổ Tộc Ma Thần đều lập nên lời thề.
Trong chớp mắt, hư không trở nên chấn động.
Nhiều chí cường giả đưa ra lời thề như vậy, tạo nên gợn sóng cực kỳ mạnh mẽ.
- Chúng ta ở đây lập nên lời thề, từ nay về sau, các tộc không phát sinh bất kỳ cuộc chiến tranh nào nữa...
Khi Lâm Phàm nghe thấy lời này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nếu như vậy, hắn cũng yên lòng.
Đúng lúc này, một tiếng xoạt xoạt vang lên.
Cửa đá kia chợt bắt đầu khép lại.
- Vậy thì bắt đầu đi.
Thủy Hỏa Đại Đế nói.
- Đến đây đi.
Lâm Phàm gật đầu, thả lỏng tâm trí.
Trong lòng Luân Hồi Ma Thần khẽ động, một luồng khí tức mênh mông bất ngờ truyền ra bên ngoài, đây chính là sức mạnh Luân Hồi.
- Các vị, đồng loạt ra tay.
Thủy Hỏa Đại Đế chỉ đạo, sau đó vung tay áo, thời gian trường hà đột nhiên bạo phát.
Đông đảo chí cường giả không do dự, bắt đầu dẫn dắt lực lượng thời gian, sau đó bao phủ Lâm Phàm lại.
Thời khắc này, Lâm Phàm cảm giác bản thân xảy ra một tia biến hóa.
Dưới nguồn sức mạnh này, Lâm Phàm cảm giác thân thể mình từ từ nhỏ lại, mà sức mạnh tràn đầy bên trong cơ thể không gián đoạn mà cô đọng lại, cuối cùng ngưng tụ thành một điểm nhỏ.
- Nhân tộc Đại Đế, chúng ta đã phong ấn sức mạnh của ngươi, đi tới bên kia ngươi phải giải trừ phong ấn này nhanh một chút.
Phong ấn Ma Thần nói.
- Được.
Lâm Phàm đáp ứng, không nên kháng cự, nghênh đón sự thay đổi trong cơ thể.
- Thủy hỏa dung hợp, vạn vật giai nhiên.
Thủy Hỏa Đại Đế khẽ quát, trực tiếp vồ lấy Tiêu Dao công tử kia vào tay, lấy ra bản nguyên tinh nguyên của hắn.
- Phản bản quy nguyên.
Tiêu Dao công tử thê thảm gào thét, sau đó ngã xuống, Thủy Hỏa Đại Đế nắm chặt chùm sáng này trong tay, sau đó bao trùm nó lên người Lâm Phàm.
- Đây là để che lấp toàn bộ khí tức của ngươi, thời điểm ngươi xuất hiện sẽ không bị cường giả ở thế giới kia cảm ứng được.
Vù!
Dần dần, thần thức của Lâm Phàm đã ngưng tụ thành một điểm nhỏ, sau đó tiến hành ngủ say.
- Đưa Nhân tộc Đại Đế ra ngoài.
Thời khắc này, tất cả chí cường giả đều bạo phát sức mạnh trong cơ thể mình ra ngoài, từng đường sức mạnh ngưng tụ lại một chỗ, hình thành một sức mạnh vô cùng kinh khủng mà không ai có thể địch nổi.
Ầm!
Vào lúc này, Lâm Phàm đang được màn sáng bao trùm bất ngờ lẩn vào hư không rồi xâm nhập vào cửa đá, tốc độ này vượt qua tất cả mọi thứ, vượt qua thời gian cùng không gian.
Ầm ầm!
Sau khi Lâm Phàm đi vào cửa đá, cửa đá bất ngờ đóng lại.
- Sư phụ...
- Phu quân.
Mọi người nhìn tình huống trước mắt, trong lòng tràn đầy không nỡ.
Thủy Hỏa Đại Đế nhìn cửa đá đóng chặt, trong lòng khẽ thở dài, hy vọng có thể thành công.
Lúc này, thần thức Lâm Phàm đã khôi phục, nhìn tình huống bản thân, thật có chút bất đắc dĩ.
Con mẹ nó, không thể động đậy được, hơn nữa còn không có thân thể, tất cả sức mạnh đều dung hợp trên cái điểm nhỏ xíu này.
- Cường độ của thân thể này cũng không thể biến mất được.
Lâm Phàm sợ nhất là cường độ thân thể không còn, sau đó hắn mở bảng hệ thống ra xem một chút.
Thân thể: Viễn cổ cảnh đại viên mãn.
Thời điểm thấy chỉ số này, Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm.
Giỡn à, nếu cường độ thân thể cũng không có, thì con mẹ nó chả khác nào bị hố nữa.
Lúc này, Lâm Phàm qua lại trong bí cảnh, nhìn thấy những đệ tử thần bí kia đang từ từ tản ra rời khỏi đây..
Lâm Phàm vốn cho rằng đối phương sẽ phát hiện ra mình, nhưng thời điểm khi hắn xuyên qua trước mặt một người, nhưng tên kia một chút cảm giác nào, điều này khiến Lâm Phàm vui vẻ nở nụ cười.
Xem ra đây là sức mạnh của Luân Hồi Ma Thần, không cần bên trong bất cứ thứ gì.
Rất nhanh.
Lâm Phàm liền từ bí cảnh ra ngoài.
Thời điểm Lâm Phàm quay đầu, phát hiện cửa bí cảnh này cũng có hai phiến cửa đá, nội tâm cũng chấn động một chút.
Sau đó cảm thấy có chút thương cảm.
Nhóm người của mình quả nhiên vẫn luôn sống trong cái bí cảnh này.
Chuyện này nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cho dù có đánh chết Lâm Phàm cũng không tin.
Qua lại trong hư không, Lâm Phàm nhìn tình huống chung quanh, sông núi mênh mông không khác gì Huyền Hoàng Giới
Nhưng thiên địa linh khí ở nơi này nồng nặc hơn rất nhiều so với Huyền Hoàng Giới và Cổ Thánh Giới đều.
Mà toàn bộ pháp tắc của thiên địa cũng hoàn thiện hơn, có khác biệt rất lớn với bên trong bí cảnh mà hắn từng ở.
- Không thể đi dạo lung tung, nhất định phải nhanh chóng tìm ra một vật dẫn mới được.
Lâm Phàm nhìn bốn phương tám hướng, sau đó không biết đã bay bao lâu, thời điểm khi thấy một toà thành trì, hắn lập tức đáp xuống, sau đó bắt đầu tìm kiếm.
...
Thăng Long Thành.
Nghe đồn toà thành này do một Thần Long biến thành, nhưng bởi vì thời đại lâu đời, nên không cách nào khảo chứng, bởi vậy đây cũng coi như một tin đồn.
Thăng Long Thành, diện tích khổng lồ, trong một tòa trạch viện, vô số người đang bận rộn, các thị nữ trong viện đi đi về về rất vội vàng.
Lâm gia.
Gia chủ phế vật của Lâm gia muốn đứa con thứ ba có thể nối dõi.
Tin tức này hiện giờ là tin giật gân nhất trong Thăng Long Thành hiện nay.
Chủ nhà Lâm, hai đứa bé trước đều là nữ tử, chuyện này đối với chủ nhân của một gia đình, quả thật không thể chịu được.
Đứa thứ ba này khiến cả Lâm gia để ý đến.
- Ông trời phù hộ, nhất định phải là một đứa con trai.
Lâm gia chủ chắp hai tay đi tới đi lui ngoài sân, hi vọng ông trời phù hộ.
Đồng thời, hai bé gái giống như búp bê sứ khoảng ba, bốn tuổi bên người hắn lúc này cũng đang rất cầu khẩn.
Vèo!
Một đạo ánh sáng người khác không nhìn thấy xẹt qua hư không, trực tiếp đi vào trong phòng.
- Lão gia, phu nhân sinh rồi, là Long Phượng thai, mẹ con bình an.
Thanh âm của bà mụ truyền ra.
- Ha ha, thưởng, thưởng...
Lâm Hào Minh cười lớn, cười như chưa bao giờ được cười.
- Ai aaa, ông trời phù hộ, thực sự là con trai, còn cho thêm một khuê nữ nữa, Lâm gia ta cuối cùng cũng có người nối nghiệp rồi.
Lâm Hào Minh cười lớn.
Trong lòng bắt đầu xoay chuyển.
Chỉ cần nhi tử vừa đến mười sáu, sẽ truyền chức gia chủ cho hắn, sau đó để hắn đau đầu lo chuyện gia tộc, mình có thể ra ngoài thưởng ngoạn cùng nương tử rồi.
- Tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được hạ xuống.