Tối Cường Hệ Thống

Chương 955: Ngươi Đây Muốn Lên Trời



Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Gần tới ngày thi đấu.

Thánh Ma Phong cũng náo nhiệt hơn bình thường.

Đám người Tô Hồng Trần đi đến Thánh Ma Phong.

Lâm Phàm hiểu bọn họ đến nơi này có ý gì, họ muốn đứng cùng chiến tuyến với mình.

- Các ngươi đều không tham gia thi đấu sao?

Lâm Phàm hỏi.

Tô Hồng Trần cười yếu ớt một tiếng.

- Thi đấu tông môn, chúng ta tự nhiên tham gia, nhưng chỉ tham gia thi đấu dành hco đệ tử nội môn thôi, hy vọng đạt được một vị trí tốt, nhận được một ít khen thưởng.

- Lấy thực lực của Lâm sư đệ, có thể chọn Chiến Thần tử, cái tên Linh Võ Tôn kia có thực lực chả bằng Lâm sư đệ ngươi, nếu ngươi đánh bại hắn, ngươi có thể trở thành Thần tử rồi.

Hổ Kình phân tích.

Đám người Tô Hồng Trần biết thực lực chính mình, trong khu nội môn, coi như tạm được, có thể cướp một vị trí tốt.

Nhưng nếu khiêu khích Thần tử, bọn họ vẫn không đủ phân lượng.

Ngay cả Linh Võ Tôn kia, chỉ cần dựa vào khí thế, đã có thể trấn áp, khiến bọn họ nói không ra lời, chứ đừng nói tới đài giao đấu.

Lâm Phàm cười cợt, đối với lần thi đấu này, hắn chả có hứng thú, nhưng thấy kiến nghị của mọi người, mình nên khiêu chiến Thần Tử thì hơn, điều này khiến Lâm Phàm có chút hứng thú.

Khi đó, có thể nhìn thử một chút.

- Người đứng đầu Thần tử là ai?

Lâm Phàm hỏi.

- Đạo Vấn Thiên.

Tô Hồng Trần nhớ tới người này, sắc mặt trở nên nghiêm nghị.

- Đạo Vấn Thiên, người đứng đầu Thần Tử Thiên Địa Tông, đứng thứ tư trên Chân Tiên Dự Bị Bảng, thực lực vô cùng cường hãn.

Hổ Kình nói.

- Đứng thứ tư trong Chân Tiên Dự Bị Bảng, vậy thực lực chưa đạt tới Chân tiên cảnh rồi?

Trong mắt Lâm Phàm, những kẻ dưới Chân tiên đều là giun dế.

- Đúng vậy, nhưng nghe mọi người đồn, tên Đạo Vấn Thiên này đã từng dốc toàn lực đối phó với một vị trưởng lão Chân tiên cảnh, hơn nữa, trong vòng mười chiêu, đã trấn áp được trưởng lão đó, mặc dù thực lực hắn chưa đến Chân tiên cảnh, nhưng có thể trấn áp Chân tiên cảnh, qua đó có thể thấy hắn ta khủng bố như thế nào rồi.

Tô Hồng Trần nói.

- Lâm sư đệ ngươi có thể khiêu chiến một Thần tử, nhưng ngàn vạn lần không nên chọn tên họ Chiến này, người này thật sự quá kinh khủng, là người đứng đầu dưới Chân tiên trong tông môn đó.

Lâm Phàm gật đầu, nhưng không để chuyện này trong lòng.

- Thi đấu tông môn lần này, ta sẽ cân nhắc.

Lâm Phàm chậm rãi nói.

Đám người Tô Hồng Trần gật đầu, sau đó rời khỏi Thánh Ma Phong, bọn họ cũng hy vọng Lâm sư đệ có thể trở thành Thần tử, trong đám ngươi, chỉ có Lâm sư đệ có năng lực này.

Một tuần sau.

Lâm Phàm vẫn bế quan trên Thánh Ma Phong, một mực nghĩ cách dung hợp võ đạo thần thông.

Coi như có chút tiến bộ.

Ầm ầm!

Một tiếng chuông vang vọng lan truyền khắp thiên địa, ẩn bên trong là một tia uy áp của tông môn, có thể hàng phục chư ma.

Lâm Phàm đứng dậy, đi về nơi thi đấu của tông môn.

Khi đến hiện trường, nhìn thấy vô số đệ tử, làm hắn cũng hơi kinh ngạc.

Tông môn quả nhiên náo nhiệt.

- Lâm sư huynh.

Lúc này, Lý Thanh cách đó không xa vẫy vẫy chào Lâm Phàm.

Lâm Phàm đi tới, chào hỏi Lý Thanh.

Mà Thanh Dương Tử bên cạnh cẩn thận đánh giá Lâm Phàm, có chút nghi hoặc, khí tức tiểu tử này sao vẫn giống như trước, thanh thanh đạm đạm như thế chứ.

- Trưởng lão, nhìn cái gì vậy?

Lâm Phàm cười hỏi.

- Không có, dạo gần đây ngươi lười biếng à?

Thanh Dương Tử hỏi.

- Sao vậy?

Lâm Phàm nghi ngờ hỏi lại, hắn lười biếng cái gì?

- Hơi thở của ngươi, giống như không có tiến bộ gì cả?

Thanh Dương Tử tò mò hỏi.

Lâm Phàm cười cợt.

- Trưởng lão, ngươi dùng ánh mắt này nhìn người, sẽ chịu nhiều thiệt thòi đấy.

Thanh Dương Tử sững sờ, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhất thời cười lớn.

- Ta hiểu rồi, ngươi sẽ tham gia thi đấu lần này sao? Chỉ cần ngươi khiêu chiến Thần tử, ngươi có thể trở thành Thần tử đó.

- Không vội, trước nhìn tình hình cái đã.

Lâm Phàm khoát tay, chuyện này cũng không có hứng thú cho lắm.

Lâm Phàm nghĩ kỹ rồi, sau khi thi đấu kết thúc, hắn sẽ ra ngoài xông xáo.

Thế giới bên ngoài lớn như thế, con đường nâng cao thực lực càng thêm rộng rãi.

Tăng nhanh thực lực, sau đó đi vào bí cảnh, mang tất cả mọi người ra ngoài.

Chính là mục tiêu cấp thiết nhất của Lâm Phàm hiện giờ.

Thanh Dương Tử hơi thất vọng.

- Nếu ngươi không tham gia thì thật đáng tiếc, ngươi là người được ta mang về, nếu ngươi có thể trấn áp Thần tử, lão phu có thể mở mày mở mặt rồi.

- Ha ha.

Lâm Phàm cười cười, không ngờ Thanh Dương Tử sẽ có ý nghĩ như thế.

Nhưng Lâm Phàm cảm thấy tên Trưởng lão này là người rất tốt.

Nhưng mà người tốt thường không sống thọ a.

Ầm ầm!

- Yên lặng.

Lúc này, trên đài cao, một bóng người xuất hiện, thanh âm hùng vĩ lan truyền toàn bộ tông môn.

- Lần thi đấu này do cái tên lông tạp kia tổ chức à!

Thanh Dương Tử nhìn thấy người kia, nhất thời giận không chỗ phát tiết.

Người trên đài cao, đương nhiên là Hỏa Trưởng lão do thiên địa Linh Hỏa hóa hình.

- Ngươi có cừu oán với hắ?

Lâm Phàm cười hỏi.

- Đúng vậy, có thù rất lớn.

Thanh Dương Tử gật đầu.



- Thiên Địa Tông thịnh thế mấy trăm ngàn năm nay, đệ tử thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, cho nên lần so tài này, dựa vào thực lực chứng minh. Lần thi đấu này được chia làm hai bên, thi đấu ngoại môn và thi đấu nội môn.

- Ngoại môn giao đấu, người đứng đầu có thể nhận được Đạo khí trung phẩm Trấn Ma Cuồng Đao...

Mười người đứng đầu sẽ được khen thưởng, đối với đám đệ tử ngoại môn, nếu có thể lọt vào top 10, bọn họ có thể một bước lên trời, còn có cơ hội trở thành đệ tử nội môn.

Sau đó, là top mười đệ tử nội môn.

Người đứng đầu sẽ nhận được một chí bảo trung phẩm, đan dược vô số, nói chung phần thưởng rất phong phú.

Nhìn các đệ tử nội môn, ai ai cũng tỏ ra thèm thuồng.

Nhưng trong mắt Lâm Phàm, mấy món bảo bối này chẳng ra sao cả.

Lâm Phàm nhìn thẳng về người trên đài cao kia.

Tông chủ Thiên Địa Tông.

Khí tức phi phàm, thực lực cường hãn, tuyệt không phải người mà mình có thể đối phó.

Nhưng Lâm Phàm không tự ti chút nào, chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể đuổi kịp đối phương.

Sau đó, ánh mắt Lâm Phàm nhìn về phía bên cạnh trưởng môn.

Nơi đó, mười người đang ngồi.

Mà Linh Võ Tôn có một vị trí trong đó, xem ra mười người kia chính là Thần tử.

Lâm Phàm tùy ý liếc mắt nhìn, cũng không để trong lòng.

Đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn đều có người chuyên môn tổ chức thi đấu.

Mà tông chủ và rất nhiều trưởng lão đến đây quan sát không phải vì xem những thứ này.

- Hiện tại, mới là thời điểm thi đấu đặc sắc nhất.

Thanh Dương Tử nói.

Trong tông môn, việc chọn Thần Tử tuy không được liệt vào thi đấu, nhưng thời điểm tranh tài, bất kỳ đệ tử đều có có thể khiêu chiến Thần Tử.

Trong Thiên Địa Tông, cường giả làm chủ.

- Khởi bẩm tông chủ, ta muốn khiêu chiến Chiến Thần tử Linh Võ Tôn.

Vừa lúc đó, một tên đệ tử hô to, dũng cảm đứng dậy.

Khi thanh âm này vang lên, các đệ tử xung quanh đều kinh hô.

Rốt cục bắt đầu rồi.

Linh Võ Tôn ngồi ngay ngắn trong đám Thần tử, nghe thấy thế, xem thường cười cười, không ngờ có người dám khiêu chiến mình.

Có điều khi Lâm Phàm nhìn thấy người kia, nhất thời sững sờ.

Tên kia không phải đại thổ hào Mã Đằng Vân sao?

Lúc này, Lâm Phàm nở nụ cười, có trò hay để xem rồi.

Người mang vô số đan dược khôi phục của ta, ngươi muốn lên trời rồi.