Lúc máu tươi của Ninh Thế Hằng dung nhập vào tấm lệnh bài, nơi đóng quân cả Ninh gia xuất hiện ánh sáng màu tím xanh bay lên cao, trên mặt đất xuất hiện trận vân kỳ dị.
Lý Phôi cau mày:
- Trận pháp?
Không có ai nghĩ tới, phía dưới Ninh gia lại tồn tại trận pháp lớn như vậy.
Dù sao Ninh gia là thượng cổ thế gia truyền thừa gần vạn năm, vạn năm qua Ninh gia chưa rời khỏi nơi này, hiển nhiên tổ địa Ninh gia có ý nghĩa tương đối đặc thù với Ninh gia.
Trận pháp của Ninh gia trước mắt do thủy tổ bố trí làm đòn sát thủ cuối cùng cho Ninh gia.
Kiếm quang của hắn không bàng bạc đại khí như võ giả Hóa Thần Cảnh khác, ngược lại còn mang theo cảm giác âm u, rất không ngờ lại dễ dàng xé rách lôi đình.
Trận pháp Ninh gia hơi yếu, cao lắm chỉ có thể làm võ giả Khí Hải Cảnh và Linh Khiếu Cảnh bị thương, không có biện pháp gì với võ giả Thần Cung Cảnh.
Thủy tổ Ninh gia ngày xưa chính là võ giả Dương Thần Cảnh đỉnh phong, hắn lưu lại trận pháp tự nhiên không có khả năng chỉ có thể làm bị thương võ giả cảnh giới Tiên Thiên.
Chỉ có điều trận pháp này chỉ có tác dụng trong thời gian hạn định, trừ một ít trận cơ dùng tài liệu đặc thù chế tác mà thành mới có thể vạn năm bất hủ, đại bộ phận trận cơ trận pháp sẽ bị thời gian ăn mòn cho nên sinh ra biến hóa, tòa trận pháp của Ninh gia hiện tại có thể sử dụng đã xem như không tệ.
Ngay cả như vậy, tòa trận pháp này cũng ngăn cản chín thành lực lượng của Lục Phiến Môn.
Dù sao Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại cũng không có khả năng vừa ra tay đều là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư cùng võ giả Thần Cung Cảnh.
Lý Phôi giết tới trước mặt đám người Ninh Thế Hằng, hắn lạnh lùng nói:
- Giết sạch tất cả người Ninh gia, chó gà không tha!
Vừa rồi Ninh Phong dùng Tiêu gia uy hiếp Lý Phôi, nếu quả thật để Tiêu gia ra tay sẽ có phiền toái.
Tuy chuyện Lục Phiến Môn diệt Ninh gia không có khả năng giấu diếm được, Lý Phôi còn muốn kéo dài một thời gian ngắn, kéo dài tới lúc Tô Tín tự mình đến đây.
Nếu không nửa đường có người Tiêu gia nhúng tay, làm vậy sẽ mang phiền toái cho đại nhân.
Ninh Thế Hằng rút trường kiếm bên hông ra, khí huyết quanh người bốc lên, vậy mà trực tiếp thiêu đốt tinh huyết.
Hắn quay đầu nói với Ninh Phong:
- Đi! Mang theo đồ của Ninh gia rời đi.
Hắn chưa nói đi tới đâu, nhưng hắn tin tưởng dùng tâm trí Ninh Phong có lẽ sẽ hiểu ý của hắn.
Hiện tại cả Giang Nam đạo có thể chọc được Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, trừ Tiêu gia còn có ai khác sao?
Ninh Phong đỏ mắt, vừa rồi Lý Phôi ra tay chém giết tổ phụ hắn, hắn đã nhìn thấy, cho dù phụ thân hắn thiêu đốt tinh huyết cũng không phải đối thủ của Lý Phôi.
Thời điểm này cho dù bọn họ giao kiếm gãy ra cũng không kịp, Lý Phôi đã động sát cơ với Ninh gia.
Lúc phụ thân mình gào thét, Ninh Phong cắn răng một cái, lôi kéo Ninh Phỉ bên cạnh trực tiếp rời đi.
Ninh Phong không có trực tiếp đào tẩu, hắn ném kiếm gãy Ninh gia vào trong túi giới tử.
Ngay sau đó hắn lại nghĩ tới những thứ kia của Ninh gia bọn họ chính là điển tịch, hắn cũng thu chúng và rời đi.
Tuy Ninh gia không tranh quyền thế, nhưng không phải trạng thái triệt để lánh đời giống như Tô gia, bọn họ biết rõ quy củ và quy tắc ngầm trên giang hồ.
Mình muốn đầu nhập vào Tiêu gia, như thế nào cũng phải quăng đầu danh trạng mới được, bằng không Tiêu gia dựa vào cái gì thu lưu hắn?
Thanh kiếm gãy của Ninh gia bọn họ bị Lục Phiến Môn Giang Nam đạo ngấp nghé, còn có những điển tịch tổ truyền của Ninh gia mới là thứ hắn quăng đầu danh trạng cho Tiêu gia.
Thời điểm Ninh Phong cắn răng dẫn theoNinh Phỉ chạy ra khỏi Ninh gia, cả Ninh gia đều bị người Lục Phiến Môn chém giết sạch sẽ, bởi vì trận cơ của trận pháp hao tổn nên vận hành một thời gian ngắn sẽ tự động mất đi hiệu lực.
Giẫm lên một thi thể, sắc mặt cứng ngắc của Lý Phôi biến thành khó coi.
Ninh gia chạy hai người nhưng lại mang kiếm gãy và điển tịch rời đi, hơn nữa đối phương còn có thể bỏ chạy tới Tiêu gia, vấn đề này cũng có nguy hiểm bị Tiêu gia biết rõ.
Đây là việc đầu tiên sau khi Tô Tín rời khỏi Lục Phiến Môn Giang Nam đạo phân phó hắn làm, kết quả Lý Phôi lại làm hư, tâm tình Lý Phôi rất không tốt.
- Đi thông tri mật thám Lục Phiến Môn, toàn lực lùng bắt hai người kia, các ngươi cũng ra tay, do võ giả Hóa Thần Cảnh dẫn đội.
Trong hai người đàu tẩu có võ giả Hóa Thần Cảnh, có khả năng lật thuyền trong mương.
Những người khác nhìn ra tâm tình Lý Phôi lúc này thật không tốt, kết quả không ai dám chọc hắn, vội vàng dẫn người chuẩn bị lùng bắt hai người Ninh gia.
Mà lúc này Ninh Phong lại cõng Ninh Phỉ một đường tiến về Tiêu gia, hoàn toàn không để ý nội lực hao tổn, trực tiếp bạo phát tốc độ nhanh nhất, cho dù thế nào cũng phải vứt bỏ người Lục Phiến Môn sau lưng mới được.
Cảm nhận được nước mắt Ninh Phỉ sau lưng chảy xuống thấm ướt áo, hai mắt Ninh Phong đỏ thẫm, hận không thể hiện tại trở lại dốc sức liều mạng với người Lục Phiến Môn.
Ninh gia chính mình từ trước đến nay không tranh quyền thế, đối phương vì một truyền thuyết không xác định của Ninh gia mà lấy mạng của bọn họ, trực tiếp diệt toàn bộ Ninh gia, việc này làm nội tâm Ninh Phong sinh ra hận ý ngập trời.
- Ngày sau ta nhất định sẽ đồ sát Lục Phiến Môn Giang Nam đạo báo thù cho Ninh gia!
Ninh Phong gào thét, nhưng trong lòng đã bị hận ý và điên cuồng nhét đầy.