Chỉ có điều về sau Tiêu Lăng nghẹn ở Tiêu gia nhiều năm nhưng khí huyết sát trên người hắn vẫn không giảm bao nhiêu, ngược lại bởi vì quanh năm không có thấy máu nên song đao của hắn lại nhiễm máu tươi.
Hiện tại hắn đánh một trận với Lý Phôi là do Tiêu Hoàng tự mình điểm danh, song đao Huyết Nguyệt của hắn cuối cùng có thể nhìn thấy chút máu?
Nhìn Lý Phôi, khóe miệng Tiêu Lăng lộ ra nụ cười vui vẻ đầy khát máu:
- Ngươi yên tâm đi, chờ lát nữa ta sẽ ra tay lưu loát, cam đoan ngươi sẽ không cảm thấy đau đớn, không cần lo lắng, ta rất chuyên nghiệp khi giết người cắt đầu.
Lý Phôi dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn Tiêu Lăng, hắn không phải một người nói nhiều, đặc biệt nói nhảm trước khi bắt đầu chiến đấu rất thú vị hay sao?
Thời điểm Tiêu Lăng còn muốn nói cái gì đó, Lý Phôi đã hành động.
Phải nói căn bản là không ai nhìn thấy Lý Phôi hành động.
Mọi người chỉ là nhìn thấy một bóng đen xuất hiện, sau đó Lý Phôi đang đứng tại chỗ xuất hiện trước mặt Tiêu Lăng, Du Long kiếm phát ra tiếng rít dài, nhưng mũi kiếm lại dán lên cổ Tiêu Lăng!
Lúc này tất cả mọi người sợ hãi mở to mắt, ngay cả người Lục Phiến Môn cũng như thế.
Sau khi Lý Phôi đột phá đến Hóa Thần Cảnh đã ra tay qua, nhưng lúc động thủ với Ninh gia, dùng thực lực người Ninh gia căn bản không cách nào ép Lý Phôi dùng toàn bộ lực lượng.
Hiện tại đối mặt Tiêu Lăng, Lý Phôi ra tay toàn lực, uy thế đó đã hù sợ tất cả mọi người.
Vì sao tốc độ của người này nhanh như vậy? Này thoát ly phạm vi tốc độ, quả thực giống như thuấn di!
Tóc gáy trên người Tiêu Lăng dựng đứng, trên người có cảm giác như tử thần đang nhìn chằm chằm vào mình.
Hắn vận dụng toàn bộ lực lượng bản thân, lúc này mới có thể lui về phía sau một bước tránh thoát một kiếm đoạt mệnh của Lý Phôi.
Tiêu Lăng giơ song đao Hồng Nguyệt lên cao, khí huyết sát bộc phát dữ dội, hai tia máu trực tiếp xé rách không gian, kết quả bóng người trước mặt đã biến mất.
Sau lưng có cảm giác mát lạnh, Tiêu Lăng đã dùng toàn lực né tránh nhưng Du Long kiếm vẫn kéo ra một vết máu đáng sợ trên thân thể hắn.
Tiêu Lăng rống to đầy điên cuồng, hắn vung song đao trong tay, người bên ngoài nhìn thấy quanh người hắn không có chỗ trống nhưng Lý Phôi nhìn ra quanh người hắn đầy lỗ thủng.
Quỳ Hoa Bảo Điển và Tịch Tà Kiếm Phổ có cùng nguồn gốc, cả hai điệp gia nên tốc độ cực kỳ khủng bố, thân thể Lý Phôi lúc này giống như quỷ mị, mọi người chỉ có thể nhìn thấy ánh đao ngập trời quanh người Tiêu Lăng, khí huyết sát bay lên không.
Nhưng một bóng kiếmlưu lại miệng vết thương trên người Tiêu Lăng, máu tươi bắn ra tung tóe.
Sau mười mấy chiêu, trên người Tiêu Lăng đã đầy máu tươi đầm đìa.
Hắn muốn song đao của mình uống máu, kết quả cuối cùng uống máu lại là Du Long kiếm trong tay Lý Phôi.
Tiêu Vô Lãnh và Tiêu Hoàng cau mày, bởi vì vì bọn họ biết rõ ván này mình thua rồi.
Tuy Lý Phôi không có danh tiếng gì, nhưng chỉ bằng tốc độ thân pháp giống như ma quỷ đã đủ giúp hắn dương danh lập vạn trên giang hồ.
Kết quả người mạnh như vậy, hắn cam tâm tình nguyện đứng dưới cái bóng và trở thành tâm phúc của Tô Tín, không ai ngờ tới việc này.
Sắc mặt Tiêu Hoàng âm trầm quát lên:
- Chúng ta nhận thua!
Nhưng lúc hắn nói bốn chữ này chưa ra khỏi miệng, Du Long kiếm trong tay Lý Phôi đã đâm vào giữa cổ họng Tiêu Lăng!
- Ngươi!
Người Tiêu gia lập tức xúc động, bọn họ muốn đi lên liều mạng với Lý Phôi.
Cho dù võ giả Hóa Thần Cảnh đặt ở nơi nào cũng là lực lượng cao cấp, huống chi Tiêu Lăng hiện tại còn trẻ như vậy, tương lai tuyệt đối có thể trùng kích Dung Thần Cảnh, kết quả hiện tại chết trong tay Lý Phôi, bọn họ làm sao có thể cam tâm?
Lý Phôi rút Du Long kiếm ra, chỉ thản nhiên nói:
- Ngươi hô chậm.
Lời này làm người Tiêu gia tức giận không nhỏ, Lý Phôi tuyệt đối cố ý làm như vậy.
Ai cũng nhìn thấy một kiếm hắn vừa giết Tiêu Lăng vừa rồi quả thật rất nhẹ nhõm, trong nháy mắt đã đột phá tốc độ cực hạn.
Nếu hắn sớm dùng kiếm này thì Tiêu Lăng đã sớm chết, kết quả hiện tại hắn chờ Tiêu Hoàng hô lên nhận thua mới ra tay giết người, như vậy không phải cố ý?
Bọn họ đoán đúng, Lý Phôi làm như vậy là cố ý, hơn nữa chính là Tô Tín bày mưu đặt kế.
Vừa rồi Lý Phôi lên đấu, Tô Tín cũng đã truyền âm cho hắn, bảo hắn trực tiếp hạ sát thủ.
Tiêu gia chộn rộn vào chuyện này đã tạo thành phiền toái không nhỏ cho Tô Tín, nếu như hôm nay không làm bọn chúng trả giá, chỉ sợ ngày sau bọn chúng gặp chuyện như vậy sẽ nhúng tay vào.
Tô Tín bảo Lý Phôi giết Tiêu Lăng là muốn nói cho Tiêu gia và người trên giang hồ.
Muốn nhúng tay chuyện của Tô Tín ta cũng được, ta không ngăn cản, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi chuẩn bị trả giá thật nhiều.
Mặc kệ ngươi là Tiêu gia hay là Thiếu Lâm tự, muốn giật đồ trong tay Tô Tín hắn, không trả giá là có thể hay sao?