Đối với nữ nhân Bạch Linh này, Tô Tín vẫn luôn hết sức kiêng kỵ.
Ngày xưa Bạch Liên giáo có thể nhấc lên phong ba lớn trong giang hồ, thậm chí thời điểm Đại Tấn chiến loạn năm xưa và hô phong hoán vũ trước mặt Đại Chu, dẫn tới Đại Chu dùng tất cả thủ đoạn xoắn giết, có thể nghĩ thực lực Bạch Liên giáo khủng bố cỡ nào.
Cho nên nữ nhân Bạch Linh này lần đầu tiên xuất hiện trên giang hồ nhưng Tô Tín lại không xem thường nàng, ngược lại hắn phòng bị nàng còn cao hơn Vũ Nguyên Xuân một bậc.
Hiện tại xem ra quả nhiên là như vậy, nữ nhân Bạch Linh này hỉ nộ vô thường, vừa rồi nàng còn động thủ với Vũ Nguyên Xuân, quay người liền trêu chọc Tô Tín, nàng cũng không sợ Tô Tín và Vũ Nguyên Xuân liên thủ tiêu diệt nàng trước.
Lực lượng Vô Sinh Chỉ cực mạnh, nhưng Tam Chỉ Đạn Thiên của Tô Tín cũng không kém.
Không có sử dụng Thiên Địch, Tô Tín chỉ sử dụng Phá Sát và Kinh Mộng phát huy đến mức tận cùng là có thể phá vỡ Vô Sinh Chỉ.
Cùng lúc đó Thâu Thiên cung trong tay Tô Tín đảo ngược, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai hoàn thành tư thế trong nháy mắt, hoàn thành động tác giương cung, cài tên với tốc độ nhanh kinh người.
Dùng nhãn lực Vũ Nguyên Xuân chỉ có thể nhìn thấy Tô Tín vừa mới xuất ra Thâu Thiên cung, nhưng mũi tên đã xé gió lao đi.
- Tiểu tiễn thương tâm, nhưng người ta tới bây giờ không phải là người thương tâm.
Bạch Linh khẽ cười một tiếng, hai tay nhanh chóng kết ấn, một đóa Bạch Liên nở rộ, ánh sáng chói mắt xuất hiện, trực tiếp đánh Thương Tâm Tiểu Tiễn vỡ vụn thành một đống bột mịn.
Vào lúc này trong mắt Vũ Nguyên Xuân lộ ra một tia hung quang, long ngâm gào thét, quyền ấn hạ xuống, ánh sáng mặt trời nở rộ và trực tiếp bao phủ Bạch Linh vào trong đó.
Mà cùng lúc đó Phi Huyết Kiếm bên hông Tô Tín đã ra khỏi vỏ, huyết hà đầy trời quét qua, nhưng lại thừa dịp Vũ Nguyên Xuân công kích Bạch Linh lại động thủ với hắn.
Ba người chiến đấu làm Ninh Phỉ đứng xem cũng phải sững sờ.
Đây chính là loạn chiến hàng thật giá thật, quả thực loạn đến rối tinh rối mù.
Bọn họ động thủ không phân mục tiêu, nhìn thấy ai có lỗ thủng hoặc là khe hở, cách hắn gần đây thì ra tay với người đó.
Cho nên bởi như vậy ba người này phải xem ai phạm sai lầm ít nhất thì người đó sẽ chiếm ưu thế.
Qua trên trăm chiêu loạn chiến, chính thức có hại chịu thiệt lại là Vũ Nguyên Xuân.
Lúc trước hắn bị Tô Tín cùng Bạch Linh liên thủ đánh lén trọng thương, hơn nữa thực lực bản thân, thậm chí Vũ Nguyên Xuân không thể không thừa nhận, cho dù Tô Tín hay Bạch Linh, nếu đơn đấu sinh tử, hắn chắc chắn là người chết.
Hai người này đã vượt qua cực hạn võ giả Hóa Thần Cảnh mà Vũ Nguyên Xuân nhận biết, chỉ sợ ‘ Đạo Si ’ Lâm Trường Hà kinh tài tuyệt diễm của Thái Nhất Đạo Môn cũng không phải đối thủ của hắn ah?
Hiện tại không phải thời đimể Vũ Nguyên Xuân có thể tùy tiện nghĩ ngợi lung tung.
Phạm vi không gian càng ngày càng nhỏ, thiên hỏa tinh hoa giữa thiên hỏa ngưng tụ càng ngày càng nhiều, nếu như không thu lấy, đợi đến lúc không gian hoàn toàn bị thiên hỏa thôn phệ thì bọn họ không ciếm được cái gì.
Cho nên Tô Tín và Bạch Linh không hẹn mà đưa ra một lựa chọn, đó chính là ra tay với Vũ Nguyên Xuân ra tay, tiêu diệt kẻ yếu nhất rồi nói sau.
Đường đường cường giả Dung Thần Cảnh, kết quả trong mắt Tô Tín cùng Bạch Linh lại biến thành kẻ yếu nhất, cũng không biết Vũ Nguyên Xuân biết được sẽ suy nghĩ như thế nào.
Hơn nữa Tô Tín cùng Bạch Linh cũng không cho hắn cơ hội rời đi.
Vừa rồi Tô Tín và Bạch Linh còn công kích lẫn nhau, nhìn thấy hoàn cảnh như vậy liền cùng tấn công Vũ Nguyên Xuân.
Kiếm khí gào thét quanh người Tô Tín, vô hình kiếm khí ngưng tụ thành kiếm ngục bao phủ Vũ Nguyên Xuân vào trong đó, trong nháy mắt bộc phát, lập tức ép Vũ Nguyên Xuân vào tuyệt cảnh.
Quanh người Bạch Linh tỏa ra phật quang sáng ngời, nàng giống như hóa thân thành Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, càng thánh khiết hơn cả cao tăng Thiếu Lâm tự.
Nhưng rất đáng tiếc, Bạch Linh cũng không phải Bồ Tát gì, mà là kẻ muốn mạng người.
Nàng đánh ra một chưởng, phật quang giáng lâm thế giang tỏa sáng rất mạnh, nhiều đóa Bạch Liên ngưng tụ quanh người Vũ Nguyên Xuân, trong mắt Vũ Nguyên Xuân xuất hiện một tia ảo giác giống như thế giới cực lạc thật sự hàng lâm, làm cho hắn trầm mê vào trong đó.
Cảnh giác trong nội tâm Vũ Nguyên Xuân báo động cực mạnh, hắn thân là võ giả Lục Phiến Môn đi thei Thiết Ngạo giành chính quyền sớm nhất, kinh nghiệm chiến đấu của bản thân cực kỳ phong phú.
Nhưng trải qua nhiều năm sống an nhàn sung sướng cho nên hắn lười biếng, vào thời khắc nguy cơ sống còn hắn phát huy tiềm lực bản thân tới mức tận cùng.
Đột nhiên Vũ Nguyên Xuân cắn đầu lưỡi một cái, hắn phun máu tươi xen lẫn chân khí thuần dương ra ngoài.
Bạch Liên giáo có công kích tinh thần lực rất mạnh nhưng Vũ Nguyên Xuân tu luyện nội công chí cương chí dương, cho nên lực phòng ngự nguyên thần cực mạnh.
Chờ hắn giãy dụa khỏi tinh thần trói buộc của Bạch Linh, trước mặt hắn xuất hiện bóng dáng Tô Tín.
Một ngón tay trắng noãn như ngọc điểm xuống, trong chốc lát cương khí vô tận bộc phát, ngay cả thiên hỏa cực nóng chung quanh cũng bị lực lượng một chỉ của Tô Tín chấn nhiếp, hoàn toàn không dám tới gần một bước.