Vừa dứt lời, Hắc Liên Thánh Sứ trực tiếp mang người bước vào cánh cửa, người trì kiếm ngũ phái lập tức tiến vào trong hai cánh cửa, người Thiên đình và Địa phủ không ngăn cản, cửa nằm ngay nơi này, khoảng cách gần như vậy bọn họ cũng không ngăn được.
Sắc mặt Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Mạnh bà âm trầm, bọn họ cũng không nghĩ tới Bạch Liên giáo lại có thể chơi chiêu này.
Hơn nữa bọn họ hiểu Cửu Trọng Kiếm Các còn không thấp hơn bọn họ.
Mạnh bà âm thầm truyền âm với Tô Tín:
- Ngươi đi vào trong đó trước, ta sẽ triệu tập mọi người Địa phủ tại Giang Nam và Giang Hoài sau đó lại tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các.
Chuyện này đã thành kết cục đã định, như vậy tranh giành Cửu Trọng Kiếm Các sẽ có thêm Bạch Liên giáo và người bốn phái trong trì kiếm ngũ phái, cảnh tượng này còn hỗn loạn hơn tranh đoạt với Thiên đình.
Hắc Liên Thánh Sứ thi triển thủ ấn, Mạnh bà và Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cũng đã nhớ kỹ, hiện tại hai thanh trường kiếm bị hủy, bọn họ chỉ có thể nhanh chóng triệu tập nhân thủ sau đó lại đi vào.
Nghĩ tới đây bọn họ liền hận Bạch Liên giáo ngứa răng.
Ban đầu Thiên đình và Địa phủ cũng đã nắm giữ phương thức đi vào Cửu Trọng Kiếm Các, dùng chín thanh chìa khóa đi vào trong Cửu Trọng Kiếm Các, chỉ cần chín chuôi chìa khóa đủ hết, về sau vẫn có thể tiến vào trong đó.
Vào lúc này Hắc Liên Thánh Sứ muốn làm, hắn trực tiếp dùng phương thức hủy diệt chìa khóa làm đại giá mở hai cánh cửa, Cửu Trọng Kiếm Các là tiêu hoa phẩm, về sau sẽ không ai có thể đi vào.
Bạch Liên giáo là đám người điên, Thiên đình và Địa phủ cũng không thể làm gì.
Dù sao nếu đổi lại các tông môn khác sẽ suy nghĩ cái giá phải trả khi chọc giận Thiên đình và Địa phủ, đổi thành đám điên Bạch Liên giáo lại không xem ra gì.
Lúc trước bọn họ dám chọc Đại Chu thời kỳ toàn thịnh, hiện tại đổi thành Thiên đình và Địa phủ thì có gì không dám chứ?
Thiên đình và Địa phủ đi triệu tập người của mình tại Giang Nam và Giang Hoài đạo đi tới, Tô Tín lại dựa theo lời Mạnh bà, trực tiếp dùng thân phận của mình bước vào trong một cánh cửa.
Một đạo ánh sáng xuất hiện trước mặt Tô Tín, chờ hắn mở mắt lần nữa, hắn đã xuất hiện ở một phế tích.
Tô Tín nhìn chung quanh một lúc, hắn cau mày, bỗng nhiên cảm giác có phần không đúng.
Cửu Trọng Kiếm Các không giống như trong tưởng tượng của hắn.
Cửu Trọng Kiếm Các chính là kiếm bộ cường đại nhất trong binh qua cửu bộ dưới trướng Nhân Hoàng, chính là thủy tổ kiếm đạo thiên hạ, thậm chí được gọi là thủy tổ cũng không giả.
Không biết vì sao lúc trước người Cửu Trọng Kiếm Các lại đột nhiên rời đi, nhưng Cửu Trọng Kiếm Các không thể bị người khác công phá mới đúng.
Lúc trước thiên hạ hỗn loạn, các nước loạn chiến, những lực lượng kia lôi kéo Cửu Trọng Kiếm Các còn không kịp thì làm sao dám đánh Cửu Trọng Kiếm Các?
Cho dù bọn họ muốn làm như vậy nhưng lại không có thực lực như vậy.
Tô Tín cẩn thận dò xét phiến di tích này, đồng thời cũng quan sát cảnh vật chung quanh.
Ban đầu Tô Tín hoặc là người Thiên đình và Địa phủ cho rằng Cửu Trọng Kiếm Các hẳn chia làm cửu trọng, mỗi một trọng đều có tác dụng khác nhau hoặc dùng phân chia thực lực.
Hiện tại xem ra không phải như vậy, mà là dựa theo lời Bạch Liên giáo, chính là chín không gian song song.
Hiện tại Tô Tín nhìn thấy diện tích không gian trong phế tích, nơi này hẳn dùng ở lại, thậm chí Tô Tín còn có thể tìm được một ít nơi người Cửu Trọng Kiếm Các dùng đúc kiếm.
Thượng cổ kiếm giả không giống kiếm giả hiện tại, bọn họ chấp nhất với kiếm đạo tới mức khủng bố.
Đối với những kiếm giả này mà nói, kiếm trong tay mình không bao giờ nhờ người khác chế tạo, đều là tự tay bọn họ chế tạo.
Sau đó dùng kiếm do mình chế tạo đối địch, luyện kiếm, dưỡng kiếm, cuối cùng dùng thân hóa kiếm.
Loại phương thức tu luyện kiếm đạo thượng cổ này có thể phát huy thực lực bản thân hoàn mỹ nhưng thực sự rườm rà đến cực điểm, đến bây giờ đã bị người ta đào thải.
Nhưng Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình lại dùng phương thức cổ xưa này luyện kiếm, có tài nhưng thành đạt muộn, không phải người đại nghị lực căn bản không cách nào tu thành.
Tô Tín đi qua những địa phương này, ngược lại hắn tìm được những tài liệu dùng đúc kiếm, đều là một ít khoáng thạch quý trọng nhưng lại là bã vụn mà thôi, đối với những người khác đây là bảo vật, nhưng Tô Tín lại không đặt vào mắt, hắn cũng lười nhặt.
Đi liên tiếp nửa canh giờ, Tô Tín không phát hiện một bóng người, hắn đã có thể xác định, tiến vào này Cửu Trọng Kiếm Các đều là truyền tống ngẫu nhiên.
Người Dịch Kiếm Môn và Kiếm Thần Sơn tiến vào trước Tô Tín, Tô Tín chỉ vào muộn hơn một chút, không có đạo lý đi vào không nhìn thấy một người nào.
Vào thời điểm trong cùng một trọng của Cửu Trọng Kiếm Các, nhưng Tô Tín có thể khẳng định, nơi này còn nhỏ hơn Côn Luân bí cảnh Đại Chu ngày xưa.
Tô Tín tìm một vòng cũng không có tìm được đồ vật gì hữu dụng, đại đa số trong không gian này là nơi đúc kiếm, cũng rất ít diễn võ trường.
Giá trị chân chính của Cửu Trọng Kiếm Các chính là nơi có điển tịch kiếm đạo và kiếm trủng.
Kiếm giả trước khi chết có truyền thống táng kiếm, ý tứ sau khi kiếm giả chết bội kiếm cũng sẽ chôn theo bản thân mình.
Chỉ có điều về sau người một ít tông môn phát hiện làm như vậy thật sự quá mức lãng phí.
So với việc cho những bảo kiếm phẩm cấp không tầm thường vào trong lăng mộ, còn không bằng dùng nó truyền thừa tiếp, tăng cường thực lực tông môn.
Cho nên hiện trên giang hồ trừ Kiếm Thần Sơn đã rất ít nhìn thấy truyền thống táng kiếm này, nhưng Cửu Trọng Kiếm Các thân là thủy tổ kiếm đạo, bọn họ sẽ có truyền thống như vậy.
Những trường kiếm trong kiếm trủng hao hết linh tính nhưng chất liệu cũng là cấp bậc chí bảo.