Tô Tín rời khỏi Ba Thục đạo liền quay về Kiếm Nam đạo.
Tô Tín phí nhiều thời gian nhất trong kế hoạch lần này chính là đi đường.
Nhưng lần này đi Ba Thục đạo, Tô Tín vẫn còn thu hoạch một ít phát hiện mới, dường như tranh giành hoàng trữ sắp bắt đầu.
Từ lần trước đám người Cơ Ngôn Thành bị tước đoạt quyền lực trong tay, Cơ Hạo Điển gọi tất cả hoàng tử vào kinh, hơn nữa đều có tư cách tranh đoạt vị trí hoàng trữ.
Bởi vì cái gọi là Phượng Hoàng không bằng gà, mặc dù Tô Tín không có tận lực quan tâm, nhưng tình cảnh đám người Cơ Ngôn Thành có thể nói là thê thảm đến cực điểm, hiện thủ hạ của bọn họ trừ thái giám thiếp thân ra, không có võ giả Hóa Thần cảnh nào cả.
Kỳ thật nghĩ lại cũng rất bình thường, bản thân bọn họ đã bị Cơ Hạo Điển chán ghét, nếu có người ngu xuẩn đầu nhập vào bọn họ chính là đi tìm chết.
Cho nên hiện tại các hoàng tử nhàn tản đang tích lũy thực lực.
Cơ Ngôn Tú bởi vì có Tô Tín trợ giúp đánh hạ nội tình không tệ, hắn có thể xếp trước năm trong các hoàng tử Đại Chu.
Không bao lâu nữa sẽ có tranh đoạt vị trí hoàng trữ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Cơ Hạo Điển còn có thể sống bao lâu.
Chờ Cơ Hạo Điển không sống nổi, tranh đoạt hoàng trữ sẽ bắt đầu.
Cho nên Tô Tín sẽ lưu tâm việc này, nhưng hiện tại hắn không nhúng tay vào, nếu không dùng tính cách của Cơ Hạo Điển, hắn làm như vậy thuần túy chính là tìm chết.
Đừng nhìn Cơ Hạo Điển dạng dạng sắp chết, thậm chí ngay cả khí lực nói chuyện cũng không nổi, nhưng hắn dù sao cũng là bá chủ Đại Chu, ai biết Đại Chu có thiên tài địa bảo gì giúp Cơ Hạo Điển sống lâu hơn.
Thời điểm Tô Tín trở lại Kiếm Nam đạo, hắn đi qua lại Ba Thục đạo đã mất thời gian một tháng.
Cho nên Tô Tín không có trì hoãn, hắn trực tiếp đi tới sơn môn Danh Kiếm Sơn Trang.
Sau khi Hà Vô Sơn và Hà Hưu nghe được tin tức Tô Tín đến đây, bọn họ đều sững sờ, không rõ Tô Tín có ý gì.
Tuy Tô Tín bái sơn môn dùng danh nghĩa triều đình, cho dù Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ có ma sát và không thoải mái với Tô Tín, nhưng hôm nay Tô Tín đại biểu danh nghĩa triều đình đến đây, bọn họ không thể không gặp.
Hà Vô Sơn ho khan một tiếng nói:
- MờiTô Tín đến phòng khách.
Một tên đệ tử dẫn Tô Tín vào phòng khách, Hà Vô Sơn mang theo Hà Hưu đi vào phòng khách Danh Kiếm Sơn Trang chờ đợi.
Danh Kiếm Sơn Trang không chỉ có một võ giả Dương Thần cảnh là Hà Vô Sơn, nhưng hắn là gia chủ, cho nên hắn nhất ngôn cửu đỉnh trong Danh Kiếm Sơn Trang, cho nên có chuyện gì phát sinh chỉ cần Hà Vô Sơn nói một câu là đủ.
Đây chính là đặc sắc của Danh Kiếm Sơn Trang, gia chủ đủ khả năng nắm quyền lực cực lớn.
Đặt trong các thế lực khác, ví dụ như Thanh Thành kiếm phái, các trường lão khác đều có thế lực trong tay và tranh quyền đoạt lợi, bản thân cãi nhau không dứt, nhưng cũng có thể liên thủ áp chế quyền lực chưởng môn.
Danh Kiếm Sơn Trang đi con đường riêng, ngươi là gia chủ, vậy ngươi có thể nhất ngôn cửu đỉnh, quyền lực đều là của ngươi, nhưng đồng thời tương lai của Danh Kiếm Sơn Trang cũng đặt lên vai của ngươi.
Ngươi có thể dẫn sơn trang đi tới vinh quang vô hạn, nhưng nếu như ngươi làm không được, vậy ngươi sẽ là tội nhân của Danh Kiếm Sơn Trang.
Cho nên Hà Vô Sơn mới hà khắc với Hà Hưu như thế, không chỉ vì tính cách của hắn, cũng bởi vì chế độ của Danh Kiếm Sơn Trang.
Nếu Hà Hưu không đủ tư cách làm người kế vị Danh Kiếm Sơn Trang, Hà Vô Sơn sẽ thay người khác.
Hắn thà rằng một lần nữa bồi dưỡng người thừa kế cũng không phạm nguy hiểm đưa Hà Hưu lên vị trí gia chủ, nếu không hắn ngồi lên vị trí này không chỉ hại mình, cũng hại Danh Kiếm Sơn Trang.
Qua một lát, Tô Tín được một đệ tử dẫn vào phòng khách.
Hà Vô Sơn và Hà Hưu đều ngồi ở chỗ kia, nhưng hai người bọn họ không nói chuyện, bọn họ chỉ lạnh lùng nhìn Tô Tín.
Tô Tín cũng không để ý, hắn trực tiếp ngồi xuống, cũng bắt đầu cầm chén trà nguội lên uống.
Nhìn thấy Tô Tín làm như vậy, Hà Vô Sơn cau mày nói:
- Tô Tín, ngươi tới Danh Kiếm Sơn Trang ta là muốn làm gì? Cũng không phải tới uống trà chứ?
Tô Tín cười nói:
- Hà trang chủ, kỳ thật ta tới bàn giao dịch với ngươi.
Hà Vô Sơn không nói gì, nhưng Hà Hưu cười lạnh nói:
- Tô Tín, ngươi đi đi, Danh Kiếm Sơn Trang ta sẽ không giao dịch với ngươi.
- Ban đầu ở Cửu Trọng Kiếm Các, ngươi đã đoạt không ít đồ của Danh Kiếm Sơn Trang chúng ta, bây giờ còn muốn bàn giao dịch?
Hà Hưu nói lời này không phải vu oan Tô Tín, trên thực tế Tô Tín làm việc không lấy gì quang vinh.
Phàm là thứ hắn vừa ý, cho dù là Danh Kiếm Sơn Trang hay Bạch Liên giáo, hắn dám ra tay đoạt của ngươi, cho nên nói chuyến đi Cửu Trọng Kiếm Các lần này, người thu hoạch lớn nhất chính là Tô Tín, quả thực là danh lợi song thu, khó trách rất nhiều nhìn hắn không vừa mắt.
- Hà huynh không nên nhỏ mọn như vậy nha, đây chỉ là việc nhỏ, không cần để ý.
Ánh mắt Tô Tín nhìn sang Hà Vô Sơn, nói:
- Hà trang chủ, chẳng lẽ ngươi không muốn nghe ta nói giao dịch là gì?
Hà Vô Sơn nhìn Tô Tín thật sâu, lúc này mới nói:
- Nói đi, ngươi nghĩ muốn cái gì.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Không phải ta nghĩ muốn cái gì, chuyện này là chuyện hai bên cùng có lợi.
- Đại Chu ta nguyện ý xuất ra phù văn trên bạch ngọc thạch bản giao dịch với phù văn của Danh Kiếm Sơn Trang.
- Hơn nữa Đại Chu ta sẽ động thủ với Thanh Thành kiếm phái, đến lúc đó kính xin Hà trang chủ ngươi không nên nhúng tay.
Tô Tín vừa nói ra lời này, hai người Hà Vô Sơn còn có Hà Hưu đều sửng sốt.
Trao đổi phù văn đối với bọn họ là chuyện tốt.
Kiếm Thần Sơn và Dịch Kiếm Môn cũng có phù văn, nhưng bọn họ không tiến hành giao dịch với Danh Kiếm Sơn Trang.
Nguyên nhân giống như Thanh Thành kiếm phái không cho Ba Thục Kiếm Các nghiên cứu Duy Ngã Đạo Kiếm, đơn giản cũng là bởi vì trì kiếm ngũ phái bọn họ không muốn đối thủ mạnh hơn.
Mà bây giờ đổi với Đại Chu, bởi vì thực lực song phương chênh lệch quá lớn cho nên không có băn khoăn gì.
Dù sao ngươi mạnh một ít hay ta mạnh một ít, Đại Chu cũng không thể ảnh hưởng đến cách cục của giang hồ, cho nên bọn họ có thể yên tâm giao dịch.
Chỉ có điều Hà Vô Sơn kinh hãi là Tô Tín nói câu thứ hai, Đại Chu lại động thủ với Thanh Thành kiếm phái, còn muốn bảo Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ sống chết mặc bây.
Trong nháy mắt Hà Vô Sơn đã đưa ra lựa chọn, hắn lập tức nói:
- Tô đại nhân, chuyện này tuyệt đối không có chỗ trống thương lượng, Thanh Thành kiếm phái là một trong trì kiếm ngũ phái, nếu như bọn họ có chỗ nào mạo phạm tới triều đình, Danh Kiếm Sơn Trang ta tự nhiên có thể đứng ra điều tiết, nhưng triều đình không nên phá gia diệt môn, Danh Kiếm Sơn Trang ta tuyệt đối không đáp ứng! Các đồng đạo võ lâm khác cũng không đồng ý.
Tô Tín nhìn phản ứng Hà Vô Sơn kịch liệt như thế, khóe miệng hắn nở nụ cười.
Đối với phản ứng của Hà Vô Sơn, Tô Tín không cảm thấy kỳ quái, hắn đã sớm nghĩ tới.
Không phải quan hệ giữa Danh Kiếm Sơn Trang và Thanh Thành kiếm phái tốt cỡ nào, chỉ bởi vì bờ mông quyết định cái đầu mà thôi.
Dịch Kiếm Môn bởi vì ân oán lúc trước nên không muốn đi quản Thanh Thành kiếm phái
Kiếm Thần Sơn không có thói quen chõ mõm vào việc không liên quan đến mình.
Ba Thục Kiếm Các vì nghiên cứu Duy Ngã Đạo Kiếm nên sống chết mặc bây.
Bọn họ đều có nguyên nhân không nhúng tay vào việc này, mà Danh Kiếm Sơn Trang không muốn buông tha Thanh Thành kiếm phái cũng có nguyên nhân của mình, nguyên nhân chính là vì Thần Kiếm Sơn Trang đứng đầu trì kiếm ngũ phái.
Có trì kiếm ngũ phái mới có đứng đầu trì kiếm ngũ phái, có thể nói địa vị Danh Kiếm Sơn Trang hiện tại đại biểu cho lợi ích của trì kiếm ngũ phái.
Kết quả hiện tại Thanh Thành kiếm phái bị triều đình diệt, chẳng phải đối ngoại nói bọn họ đứng đầu trì kiếm ngũ phái cũng không gì hơn thế này, triều đình nói diệt là diệt.
Có lẽ người Dịch Kiếm Môn không quan tâm, nhưng với tư cách đứng đầu trì kiếm ngũ phái, Danh Kiếm Sơn Trang sẽ đứng mũi chịu sào, thậm chí danh xưng đứng đầu trì kiếm ngũ phái sẽ biến thành danh nghĩa.
Chỉ có điều Tô Tín đã nghĩ đến việc này, hắn có thể khẳng định khó chơi nhất trong mấy phái chính là Danh Kiếm Sơn Trang, cho nên hắn mới đi gặp ba phái kia trước, thà rằng đi xa một chút cũng phải gặp Danh Kiếm Sơn Trang sau cùng.
Cho nên nhìn thấy thái độ kiên quyết của Hà Vô Sơn, Tô Tín thản nhiên nói:
- Hà trang chủ, danh nhân không nói tiếng lóng, ngươi nên biết, bây giờ không phải là vài chục năm trước, thế lực trên giang hồ cũng không bởi vì Đại Chu diệt một Thanh Thành kiếm phái thì đứng ra liên hợp.
- Huống hồ ta cũng biết ngươi phản đối là vì cái gì, ngươi không phải sợ vị trí đứng đầu trì kiếm ngũ phái của Danh Kiếm Sơn Trang trở thành danh nghĩa hay sao?
- Kỳ thật ngươi cũng không cần quá để ý, bởi vì cái gọi là đứng đầu trì kiếm ngũ phái của ngươi đã biến thành danh nghĩa rồi.
- Ngươi có ý gì?
Hà Vô Sơn mặt không đổi sắc, nội tâm hắn lại chấn động.
Tô Tín khoát tay nói:
- Kỳ thật rất đơn giản, ta đã đi gặp ba phái khác trong trì kiếm ngũ phái, ba nhà kia đã đồng ý, Danh Kiếm Sơn Trang các ngươi là nhà cuối cùng đấy.
- Có thể nói hiện tại Dịch Kiếm Môn và Kiếm Thần Sơn đã có hai tấm phù văn, hai nhà này và Ba Thục Kiếm Các đều đồng ý sống chết mặc bây khi Đại Chu động thủ với Thanh Thành kiếm phái.
- Đến lúc đó nếu như Danh Kiếm Sơn Trang muốn nhúng tay cũng có thể, ta tin tưởng dùng thực lực của Đại Chu, ứng phó hai phái trì kiếm ngũ phái là chuyện dễ dàng.
- Không có khả năng!
Hà Hưu lập tức đứng nói.
Tô Tín không sao cả, nói:
- Nếu các ngươi không tin, các ngươi có thể đi nghe ngóng một chút, tuy bọn họ không ngoại truyền việc này, nhưng Danh Kiếm Sơn Trang là một trong trì kiếm ngũ phái, bọn họ nhất định sẽ nói cho các ngươi biết, các ngươi có thể đi xem ta có lừa gạt các ngươi hay không.
Thái độ không sợ hãi của Tô Tín đã làm Hà Hưu cùng Hà Vô Sơn tin tưởng, dù sao chuyện lớn như thế, Tô Tín là ngu ngốc mới nói láo lừa gạt bọn họ.
Chính bởi vì như thế nên Hà Vô Sơn mới cảm giác vô lực.
Ba phái khác đã đồng ý, như vậy Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ tiếp tục kiên trì thì có ý nghĩa gì?
Đúng như Tô Tín nói, trì kiếm ngũ phái liên hợp mới làm Đại Chu sợ ném chuột vỡ bình, nhưng chỉ có hai phái, Đại Chu vẫn có thể ứng phó.
Mà Danh Kiếm Sơn Trang bọn họ cũng không nguyện ý vì Thanh Thành kiếm phái mà góp bản thân mình vào.