Cơ Hạo Điển mời cường giả Chân Vũ cảnh Triệu Vũ Niên ra tay, việc này đại biểu Cơ Hạo Điển thật sự động thủ với Thanh Thành kiếm phái.
Tô Tín lập công lớn cho hắn, Cơ Hạo Điển cũng ban thưởng cho hắn đầy đủ.
Huống hồ tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái đối với Đại Chu mà nói cũng không có chỗ xấu, trừ có thể gia tăng uy tín Đại Chu, Thanh Thành kiếm phái có Duy Ngã Đạo Kiếm cũng là thứ Đại Chu trông mà thèm.
Cơ Hạo Điển nói với Triệu Vũ Niên:
- Thiên Tôn, đây là nhân tài Đại Chu mới xuất hiện, tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn Tô Tín, lần này sẽ do hắn chỉ huy hành động tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái.
Nghe Cơ Hạo Điển nói như vậy, Triệu Vũ Niên cũng ngạc nhiên.
Từ khi Đại Chu đóng đô thiên hạ, Triệu Vũ Niên chưa từng ra tay, hắn vẫn tiềm tu trong hoàng gia Cung Phụng Đường, cho nên hắn không quá hiểu một ít nhân vật mới của Đại Chu.
Hiện tại nghe Cơ Hạo Điển nói thế, Triệu Vũ Niên kịp phản ứng, Cơ Hạo Điển rất xem trọng Tô Tín.
Thanh Thành kiếm phái thân là một trong trì kiếm ngũ phái, diệt một thế lực đỉnh cấp lại do tiểu bối như Tô Tín chủ trì, có thể nghĩ sau trận chiến này, uy danh của Tô Tín sẽ tăng lên cỡ nào.
Triệu Vũ Niên quay người nhìn về phía Tô Tín, Tô Tín cảm giác toàn thân lạnh buốt, bản thân như lâm vào núi thây biển máu, vô số ác quỷ gào thét thảm thiết.
Sắc mặt Tô Tín lại không có chút biến hóa nào, khí huyết sát quanh người hắn xông lên trời, xông phá ảo cảnh.
Triệu Vũ Niên không biết ảo thuật, nhưng hắn chém giết quá nhiều, thậm chí từng dùng lực một người diệt tộc.
Cho nên khí huyết sát trên người Triệu Vũ Niên quả thực mạnh đến mức có thể ngưng tụ ra lĩnh vực, cho dù không sử dụng ảo thuật, những khí huyết sát này cũng có thể cải biến thiên địa chung quanh, thậm chí ảnh hưởng đến tâm thần Tô Tín, từ đó hình thành tràng cảnh như ảo thuật.
Chỉ có điều Tô Tín giết chóc không ít, dùng giết cản giết, hắn lập tức phát tan ảo cảnh.
Triệu Vũ Niên kêu khẽ một tiếng, trong mắt mang theo vẻ tán thán nói:
- Đúng vậy, chỉ bằng tuổi này đã có thực lực như vậy, cho dù đặt trong các tông môn đỉnh cấp cũng hiếm thấy, bệ hạ tuệ nhãn như đuốc, quả nhiên không có nhìn lầm người.
Cơ Hạo Điển mỉm cười gật đầu, hắn rất thỏa mãn với nhãn lực của mình.
Mấy vị cường giả Lục Phiến Môn Thiết Ngạo và quân đội hiện tại đều là hắn mời chào, kết quả mỗi người không làm hắn thất vọng, hiện tại còn có Tô Tín.
Hàn huyên vài câu, Cơ Hạo Điển bảo Triệu Vũ Niên rời đi, Tô Tín chỉ cần chuẩn bị động thủ thì có thể thông tri Triệu Vũ Niên.
Cơ Hạo Điển bảo Triệu Vũ Niên tới cũng không chỉ cho hắn gặp nhân tài mới xuất hiện là Tô Tín, đây là một loại tôn trọng với cường giả Chân Vũ cảnh mà thôi.
Thân là cường giả Chân Vũ cảnh, cho dù Cơ Hạo Điển thân là Nhân Hoàng Đại Chu cũng không có khả năng kêu đến hét đi, kể cả lần này động thủ với Thanh Thành kiếm phái, Cơ Hạo Điển cũng phải hỏi ý kiến của Triệu Vũ Niên trước mới được.
Nếu như Triệu Vũ Niên không muốn động thủ hoặc có việc tu luyện, Cơ Hạo Điển cũng chỉ có thể đổi một người khác, hoặc bảo Tô Tín chờ thêm một thời gian.
Triệu Vũ Niên và Cơ Hạo Điển đều rời đi, Tô Tín và Thiết Chiến rời khỏi hoàng cung, trở lại Lục Phiến Môn.
Vừa rồi Triệu Vũ Niên thăm dò Tô Tín, việc này làm Tô Tín không thoải mái.
Kỳ thật thăm dò như vậy còn ẩn chứa một ít tâm tính khinh miệt, nếu không võ giả cùng giai lặng lẽ thăm dò tu vi thực lực đối phương cũng bỏ đi, nếu như ngươi dám dùng phương thức này thăm dò người ta, khi đó chắc chắn sẽ có một cọc huyết án.
Chỉ có điều Triệu Vũ Niên chính là Chân Vũ cảnh, hắn chính là cường giả đỉnh phong nhất trên giang hồ, có khả năng hắn cảm thấy dùng phương thức này thăm dò một tiểu bối là chuyện rất bình thường, nhưng đối với người bị thăm dò thì đây là việc không thoải mái.
Đương nhiên người ta mạnh hơn, Tô Tín có khó chịu cũng chỉ đặt trong lòng, hơn nữa trên mặt còn phải làm ra vẻ cảm tạ tiền bối để mắt tới.
Đây chính là giang hồ,
Chỉ cần có thực lực, ngươi chính là tiền bối.
Giống như Tô Tín hiện tại đã là Dung Thần cảnh, cường giả Địa Bảng, cho dù hắn không dựa vào thân phận Lục Phiến Môn, tông môn nhất lưu bình thường cũng phải khách khí với hắn, cho dù võ giả Hóa Thần cảnh bảy tám mươi tuổi cũng phải gọi hắn là tiền bối.
Bỏ qua những ý niệm vô dụng trong đầu, Tô Tín trở lại Lục Phiến Môn, hắn bắt đầu chuẩn bị các hành động sau đó.
Thanh Thành kiếm phái chính là thế lực đỉnh cấp, cho dù lực lượng trong tay Tô Tín hiện tại có thể nghiền ép Thanh Thành kiếm phái, hắn cũng không thể hành động tùy tiện, tối thiểu cũng phải tìm một cái cớ.
Tô Tín am hiểu bố cục, cho nên hắn chỉ cần một cái mở đầu là đủ.
Về phần thời điểm chỉ huy diệt môn, cho người của quân đội làm là được, Tô Tín chỉ phụ trách trù tính toàn cục.
Trong khoảng thời gian Tô Tín rời khỏi Thịnh Kinh thành, Hoàng Bỉnh Thành đang giúp đỡ hắn giải quyết sự vụ trong Lục Phiến Môn, bây giờ nhìn thấy Tô Tín trở về, Hoàng Bỉnh Thành tươi cười nghênh đón:
- Lão đại, lần này ngài xem như chính thức dương danh giang hồ, chậc chậc, những lão bất tử Dương Thần cảnh luôn cậy già lên mặt, hiện tại được rồi, rốt cuộc cũng ngã xuống trong tay của ngài.
Tô Tín cười mắng một câu:
- Được rồi, đừng vuốt ngựa, đi theo ta, nói cho ngươi một việc, chuyện dương danh giang hồ chân chính là chuyện sau này.
Hoàng Bỉnh Thành nghe xong lời này, hắn ngoan ngoãn đi theo sau Tô Tín.
Đi vào thư phòng Tô Tín, Tô Tín bảo Hoàng Bỉnh Thành đóng cửa lại, nói với Hoàng Bỉnh Thành:
- Lão Hoàng, lần này ta chuẩn bị động thủ với Thanh Thành kiếm phái, một lần hành động tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái.
Hoàng Bỉnh Thành vô ý thức vuốt mông ngựa nói:
- Một Thanh Thành kiếm phái tính là cái gì, dùng thực lực lão đại ngươi... Đợi đã nào... Thanh Thành kiếm phái!
Nói đến nửa đường, Hoàng Bỉnh Thành mới cảm giác có chút không đúng, lão đại mới vừa nói cái gì? Hắn muốn tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái?
Tô Tín lườm hắn, thản nhiên nói:
- Đừng ngạc nhiên, một Thanh Thành kiếm phái mà thôi, ngươi sợ cái gì?
Nghe Tô Tín nói câu này, Hoàng Bỉnh Thành cười khổ, Thanh Thành kiếm phái mà thôi?
Hoàng Bỉnh Thành không có thiên phú võ công, nhưng những năm qua hắn trợ giúp Tô Tín xử lý sự vụ Giang Nam đạo thậm chí xử lý sự vụ trong Lục Phiến Môn, từ đó Hoàng Bỉnh Thành đã có đủ thủ đoạn vật tay với các đại thế lực.
Chính bởi vì như thế hắn mới biết được Thanh Thành kiếm phái đáng sợ cỡ nào.
Hiện tại Tô Tín lại nói muốn tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái, Hoàng Bỉnh Thành có thể không giật mình sợ hãi?
Tin tức Tô Tín động thủ với Thanh Thành kiếm phái, trừ một ít cao tầng Đại Chu ra, người khác không biết, Tô Tín không muốn tiếp tục dọa hắn, cho nên nói tiền căn hậu quả cho Hoàng Bỉnh Thành biết, Hoàng Bỉnh Thành thở ra một hơi, đồng thời hắn cũng tán thưởng, lão đại không hổ là lão đại, thủ đoạn vô cùng sắc bén.
Hoàng Bỉnh Thành vội vàng nói:
- Lão đại, chúng ta hiện tại nên làm thế nào? Chụp mũ tội danh cho Thanh Thành kiếm phái? Nói bọn họ cấu kết Kim Trướng Hãn Quốc hay nói bọn họ cấu kết Bạch Liên giáo?
Tô Tín bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói:
- Lão Hoàng, tầm mắt nên dài một chút, chúng ta hiện tại phải đối phó chính là Thanh Thành kiếm phái trong trì kiếm ngũ phái, ngươi chụp mũ những tội danh này lên đầu Thanh Thành kiếm phái, ngươi xem người giang hồ là kẻ đần bị lừa gạt hay chúng ta là kẻ đần?
Nghe nói như thế, Hoàng Bỉnh Thành mới cảm giác không ổn, hắn suýt nữa quên mình không phải động thủ với tiểu tông môn và tiểu thế gia, có thể tùy tiện chụp mũ tội danh là đủ.
Lần này, mục tiêu của bọn họ chính là Thanh Thành kiếm phái, cho nên làm việc phải cẩn thận một chút.
Nếu không cho dù tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái, các thế lực giang hồ khác ý kiến với Đại Chu thì sao?
Mặc dù mọi người đều biết nguyên nhân chính thức tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái, nhưng nói thế nào cũng phải giữ lại cái quần lót sau cùng, nếu không tướng ăn quá khó nhìn.
Hoàng Bỉnh Thành suy nghĩ nên chụp mũ Thanh Thành kiếm phái thế nào mới hợp lý, lúc này Tô Tín lại nói:
- Vấn đề này không gấp, chúng ta tối thiểu còn thời gian hai ba tháng chuẩn bị, hiện tại ngươi chuẩn bị một chút, ta muốn vận dụng bí thuật quán đỉnh.
- Lão đại, nếu không thì thôi đi, hiện tại ta đã đột phá cảnh giới Tiên Thiên, cũng xem như có chút thiên phú, không cần quán đỉnh gì đó, ta tự mình tu luyện là được.
Từ khi Tô Tín đảm nhận vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, tài nguyên tu luyện của Hoàng Bỉnh Thành rất sung túc, kết quả đến bây giờ Hoàng Bỉnh Thành chỉ là Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, thậm chí còn không thể đột phá Linh Khiếu cảnh, hắn còn không biết xấu hổ nói mình có thiên phú tu luyện?
Nếu như hắn có thiên phú, như vậy con heo cũng có thể tu hành đến Tiên Thiên.
Tuy Hoàng Bỉnh Thành cũng biết điểm ấy, nhưng Tô Tín đã nói rõ về bí thuật quán đỉnh, nó có tính nguy hiểm nhất định, cho nên Hoàng Bỉnh Thành mới không muốn phạm hiểm.
Tô Tín lãnh đạm nói:
- Trước kia không có điều kiện, ngươi cũng không có tu luyện, hiện tại ngươi từ chối cơ hội trở nên mạnh hơn?
- Ngươi xem Lục Tục cùng Lưu Hạo hiện tại, hai người bọn họ đã đột phá Hóa Thần cảnh trước Cao Trường Thanh, chẳng lẽ ngươi không hâm mộ?
Hoàng Bỉnh Thành bỉu môi nói:
- Không hâm mộ chút nào.
Đối với Hoàng Bỉnh Thành mà nói, quyền thế của hắn hiện tại đủ lớn, ai cũng biết hắn là tâm phúc của Tô Tín, cho dù hắn chỉ là Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, nhưng một ít bộ đầu Hóa Thần cảnh Lục Phiến Môn đều phải khách khí với hắn.
Hơn nữa Hoàng Bỉnh Thành biết rõ thiên phú võ đạo của mình kém cỡ nào, cho dù hắn đột phá Hóa Thần cảnh thì sức chiến đấu cũng thấp kinh người, huống hồ hắn không có kinh nghiệm thực chiến, cảnh giới Tiên Thiên và Hóa Thần cảnh thì có gì khác nhau? Cho nên hắn cũng không muốn mạo hiểm.
Mặc dù nói có ví dụ thành công của Lục Tục và Lưu Hạo, nhưng bọn họ là bọn họ, Hoàng Bỉnh Thành không có chút tin tưởng vào chính mình, sợ trong đó xảy ra biến cố làm mất cái mạng nhỏ, hắn là người yêu quý cái mạng mình hơn ai hết.