Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1228: Tô Trọng Viễn Làm Việc Quá Phận



Dùng năng lực truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn muốn lẫn vào Tô gia rất đơn giản, đừng nhìn thực lực Tô gia hiện tại không khác gì thế lực đỉnh cấp, nhưng chế độ và quản lý của nó rất hỗn loạn.

Bởi vì Tô gia bởi vì vừa mới xuất thế, hơn nữa bản thân bọn họ không am hiểu quản lý người, cho nên tất cả đều có phần hỗn loạn.

Tối thiểu tông môn bình thường đều có phân công rõ ràng, nhưng Tô gia thì tốt rồi, huyết mạch dòng chính nắm giữ tất cả, trong tay bọn họ nắm giữ rất nhiều môn khách, nô bộc cùng nắm giữ đại lượng tài nguyên, nhưng tài nguyên trong tay Tô gia lại không nhiều, đây là việc làm rất nhiều thế lực không thể tưởng tượng nổi

Những huyết mạch chi thứ của Tô gia vốn là người làm việc lại biến thành quản sự, nhưng bọn họ lại không chiếm được đãi ngộ tốt, bọn họ vẫn bị huyết mạch dòng chính ức hiếp, thậm chí còn nhiều hơn lúc ở Ninh Viễn Đường, nguyên nhân rất đơn giản, cũng bởi vì Tô Tín giết Tô Minh Viễn.

Trong Tô gia không có bao nhiêu người nhìn xa, Tô Minh Viễn là một trong số đó.

Dù vậy, nếu mang Tô Minh Viễn so sánh với các thế lực khác thì hắn kém hơn rất nhiều, nhưng ở trong Tô gia hắn là người cao nhất trong đám lùn, tối thiểu hắn biểu hiện cũng không tệ lắm.

Trước kia tô Minh Viễn đảm nhiệm gia chủ cũng chuẩn bị quy phạm hóa phương hướng phát triển Tô gia giống như các tông môn khác, kết quả không đợi hắn phát triển thì bị Tô Tín cho giết.

Tô Minh Viễn vừa chết, uy danh và thực lực của Tô Minh Lễ gần với Tô Minh Viễn nổi lên.

Cho nên lúc lão tổ Tô gia bế quan dưỡng thương, Tô Minh Lễ cũng trở thành gia chủ Tô gia.

Hắn vốn là phái bảo thủ trong Tô gia, cho nên hiện tại vừa lên làm gia chủ, tật xấu của Tô gia cũng trầm trọng hơn trước.

Tô Minh Viễn đảm nhiệm gia chủ tối thiểu còn đối xử như nhau, đệ tử chi thứ có năng lực sẽ đảm nhiệm chức vụ quan trọng, cũng có thể có được khen thưởng xứng đáng.

Nhưng hiện tại Tô Minh Lễ đảm nhiệm gia chủ, tất cả chỉ dùng huyết mạch làm trọng, chỉ cần là huyết mạch dòng chính Tô gia, cho dù không cần làm cái gì cũng có được rất nhiều tài nguyên.

Những người chi thứ là đệ tử Tô gia nhưng bọn họ không khác gì môn khách, khác nhau nằm ở chỗ bọn họ quản lý môn khách và nô bộc, cao hơn bọn họ một đẳng cấp mà thôi.

Những Tô Minh Lễ mặc kệ oán khí của đệ tử chi thứ, hắn không phải ngu ngốc, biết rõ làm như vậy sẽ làm những đệ tử chi thứ oán hận, nhưng làm như thế hắn lại được huyết mạch dòng chính ủng hộ.

Tô gia vẫn do huyết mạch dòng chính chưởng quản, cho nên Tô Minh Lễ không quan tâm suy nghĩ của đệ tử chi thứ, hắn chỉ cần đạt được đại bộ phận huyết mạch dòng chính ủng hộ thì không có vấn đề gì.

Lúc này, trong Tô gia, đám người Vệ Trường Đông đã thành công xâm nhập vào trong Tô gia, thậm chí còn không phí khí lực gì.

Trước khi bởi vì trong kế hoạch cần Tô gia, cho nên Tô Tín cũng đuổi các tông môn trong Bắc Nguyên đạo về hướng Ngô Đồng sơn, thật ra có rất nhiều võ giả lựa chọn đầu nhập vào Tô gia.

Sau khi kết thúc cuộc chiến Ngô Đồng sơn, Tô Tín cũng buông lỏng áp lực với Bắc Nguyên đạo, đại đa số những thế lực võ lâm kia đã lựa chọn quay về nơi cũ.

Nhưng có bộ phận chưa rời đi, trong đó có không ít võ giả tán tu lựa chọn đầu nhập vào Tô gia.

Chỉ có điều mọi việc còn kém hơn bọn họ suy nghĩ rất nhiều, hơn nữa Tô gia tổn thất nhiều võ giả trong cuộc chiến Ngô Đồng sơn, cho nên Tô gia hiện tại bắt đầu không hề cố kỵ mời chào đại lượng môn khách.

Đám người Vệ Trường Đông đều là võ giả Thần Cung Cảnh, cho nên rất dễ dàng lẫn vào Tô gia.

Chế độ của Tô gia hiện tại đơn giản tới mức làm người ta lộn ruột.

Tông môn bình thường muốn mời chào môn khách cũng cần khảo hạch tâm tính và phẩm chất một ít, còn phải xem xuất thân của đối phương.

Tô gia thì tốt rồi, mặc kệ mọi thứ, chỉ cần thực lực ngươi không kém đều có thể tiến vào Tô gia và trở thành môn khách.

Ba người Vệ Trường Đông đã chuẩn bị một thân phận giả không chê vào đâu được, kết quả bọn họ không cần dùng tới, điều này cũng làm cho đám người Vệ Trường Đông có cảm giác đấm vào bị bông.

Ba người Vệ Trường Đông gia nhập Tô gia, sau đó trở thành môn khách của Tô Trọng Viễn.

Lúc trước Tô Trọng Viễn tự tiện động thủ với tông môn võ lâm dưới Ngô Đồng sơn, từ đó dẫn tới rất nhiều thế lực phản kháng, thậm chí còn dẫn Độc Cô thị xuất hiện, tội lỗi của hắn không nhỏ.

Chỉ có điều sau khi Tô Tín lập đổ ước với Tô gia, trong đó có một phần dùng tính mạng của Tô Trọng Viễn làm giao dịch, lão tổ Tô gia cũng đồng ý, việc này đã làm cho Tô Trọng Viễn thất vọng đau khổ không thôi.

Sau đó lão tổ Tô gia cũng biết chính mình làm không ổn, cho nên hắn phân phó Tô Minh Lễ không cần xử phạt Tô Trọng Viễn, đối đãi với hắn tốt một chút.

Tô Trọng Viễn vốn là người của Tô Minh Lễ, cho nên Tô Minh Lễ cho hắn không ít đồ vật.

Trong huyết mạch dòng chính tu vi Hóa Thần Cảnh hiện tại, thủ hạ của hắn mạnh nhất, đại bộ phận môn khách thực lực cường đại đều là thủ hạ của hắn hơn nữa mỗi tháng Tô Minh Lễ cho hắn không ít tài nguyên tu luyện.

Cho dù như vậy nội tâm Tô Trọng Viễn vẫn đầy oán hận.

Hắn không quên lúc bị Độc Cô thị và Tô Tín cưỡng bức, lão tổ Tô gia lại dùng mạng của hắn làm tiền đặt cược, cảm giác tính mạng của mình bị người khác khống chế không tốt chút nào.

Cũng chính vì như thế, hiện tại tính cách Tô Trọng Viễn càng ngày càng táo bạo, môn khách và đệ tử chi thứ dưới tay hắn không dám chọc hắn.

Trong Tô gia Ngô Đồng sơn, Tô Trọng Viễn đằng đằng sát khí đánh đập một tên đệ tử chi thứ Tô gia tu vi Hóa Thần Cảnh.

- Ngu ngốc! Phế vật! Bảo các ngươi xuống núi trưng thu một ít cung phụng cũng không làm được, ngươi còn có thể làm gì?

Tô Trọng Viễn chỉ vào đám người và chửi ầm lên, đám người Vệ Trường Đông đứng xa quan sát.

Mặc dù bọn họ mới vào Tô gia một ngày, với năng lực của bọn họ, bọn họ sớm biết rõ tất cả, biết rõ Tô Trọng Viễn nổi giận vì cái gì, do Tô Trọng Viễn phái người đi tới tông môn và thế gian dưới Ngô Đồng sơn thu cung phụng, nói trắng ra là thu phí bảo vệ.

Cái gọi là cung phụng đã có từ thời thượng cổ, khi đó không phân chia chính tà rõ ràng như hiện tại, trên giang hồ mạnh được yếu thua, vô cùng tàn khốc.

Cho nên tiểu tông môn sẽ cung phụng cho đại tông môn đổi lấy bảo vệ.

Nhưng vấn đề hiện tại là lúc nào? Thời gian đã qua vạn năm, Tô gia các ngươi còn chơi trò cũ rích như vậy?

Nếu ngươi làm như vậy vào lúc này, ngươi sẽ bị xem thành ma đạo, nếu không hành vi bá đạo như thế sẽ bị người ta phỉ nhổ.

Nhưng hết lần này tới lần khác Tô Trọng Viễn lại làm rất hiển nhiên, Tô gia cũng không có ngăn cản.

Thậm chí sau khi Tô Minh Lễ nghe việc này cũng không tỏ vẻ gì.

Hắn nghĩ Tô gia cường ngạnh hợp nhất những tiểu tông môn tiểu thế gia thì không ổn, làm thế sẽ bức nhiều người chó cùng rứt giậu, cho nên lúc này mới liên hợp.

Cho nên lần này Tô Trọng Viễn dùng thủ đoạn ôn hòa thu cung phụng thì có gì không ổn? Loại chuyện này từng xuất hiện vào thời kỳ thượng cổ.

Trọng yếu nhất, Tô Minh Lễ cho rằng làm thế không quá đáng, Tô gia bọn họ là thế lực mạnh nhất chung quanh Ngô Đồng sơn, thu một ít cung phụng của các ngươi, sau đó các ngươi xảy ra chuyện thì Tô gia ta sẽ ra tay giúp đỡ, đây là việc có lợi cùng lợi, có gì quá đáng chứ?

Chỉ có điều loại ý nghĩ này của Tô Minh Lễ bị các tông môn khác biết được, bọn họ sẽ phun nước bọt vào mặt Tô Minh Lễ.

Phạm vi hoạt động của tiểu tông môn, tiểu thế gia đều nằm trong một đạo, có thể xảy ra chuyện gì? Tối đa chỉ sinh ra một ít ma sát với các thế lực chung quanh, đến lúc đó chúng ta đều cung phụng cho ngươi, các ngươi giúp ai?

Hơn nữa một khi có kẻ thù cường đại bên ngoài xâm lấn, giống Tô Tín lần trước, đến lúc đó Tô gia các ngươi còn khó bảo toàn, ngươi bảo vệ chúng ta thế nào?

Trọng yếu nhất là, Tô gia muốn cung phụng không nhiều, nhưng lại yêu cầu phải giao mỗi tháng.

Những tiểu tông môn của bọn họ không giàu có, các ngươi lại chơi như thế, các ngươi muốn ép chúng ta chết hay sao?

Phải biết rằng loại chuyện thu cung phụng này là chuyện của một vạn năm trước, thậm chí tông môn ma đạo cũng không làm như vậy.

Thậm chí ngay cả Đại Chu cường đại cũng chưa từng thu thuế của các tiểu tông môn.

Lúc trước Tô Tín đến Giang Nam đạo, Lưu Phượng Vũ phái môn hạ đệ tử Duẫn Tịch tới đoạt quyền, thừa dịp Tô Tín không có mặt nên thu thuế, kết quả vẽ hổ biến thành chó.

Những tông môn Giang Nam đạo không quan tâm tới hắn, cuối cùng Duẫn Tịch phải thỏa hiệp, chỉ cần các tông môn và thế gia giao một viên đan dược là đủ, kết quả lại làm trò cười cho người trong nghề.

Chuyện này là cử động ngu ngốc của Duẫn Tịch, nhưng triều đình đã suy nghĩ về việc này, không chờ bọn họ áp dụng thì bọn họ đã cảm thấy không được, trực tiếp hủy đi kế hoạch này.

Hiện tại Tô gia ngươi tính là cái gì, dám để đời chúng ta giao cung phụng, nếu ai cho thì ngươi đó mới là kẻ ngốc.

Cho nên Tô Trọng Viễn phái vài tên huyết mạch chi thứ và một đám môn khách xuống núi thu cung phụng, bọn họ không thu được cọng lông nào cả.

Chính là bởi vì như thế, lúc này Tô Trọng Viễn mới quở mắng đám người kia, hoặc nói cho đúng là mượn chuyện phát tiết bực tức trong lòng.

Trọng yếu nhất, Tô Trọng Viễn cũng không phải mắng thủ hạ của mình, mà là mắng tất cả mọi người đang có mặt, những võ giả kia xấu hổ và giận dữ.

Đặc biệt là những môn khách được Tô gia mời chào càng như thế.

Tuy bọn họ là môn khách Tô gia nhưng lại không phải nô bộc của Tô gia, ngươi dựa vào cái gì nhục nhã chúng ta như vậy?

Võ giả đều có tôn nghiêm, có người thậm chí muốn phát tác tại chỗ nhưng bị đồng bạn bên cạnh giữ chặt.

Bọn họ đều là võ giả cảnh giới Tiên Thiên, xung đột với Tô gia tại Ngô Đồng sơn, ngươi muốn chết hay không?

Bọn họ không có mở miệng, đệ tử chi thứ Tô gia tu vi Hóa Thần Cảnh không nhịn được lên tiếng.

Bọn họ dù gì cũng là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, tuy ở trong Ninh Viễn Đường không coi vào đâu, nhưng đặt ở bên ngoài lại là nhân vật có số má.

Trọng yếu nhất bọn họ có huyết mạch Tô gia, kết quả Tô Trọng Viễn lại đối đãi bọn họ như nô bộc, còn nhục nhã như thế, hắn làm sao chịu nổi?