Tô Minh Kỳ bị một câu nói của Tô Tín làm động tâm, đúng như lời Tô Tín nói, những này huyết mạch chi thứ bọn họ thiếu nhất không phải thực lực, mà là tin tưởng.
Thời điểm đối mặt huyết mạch dòng chính, bọn họ trời sinh đã thấp hơn một cái đầu, thậm chí ngay cả Tô Minh Kỳ cũng như thế.
Phải biết rằng lúc trước đám người Tô Trọng Anh còn sợ hãi muốn dàn xếp ổn thỏa, cuối cùng còn bị đám người Vệ Trường Đông kích thích mới quyết định tới tìm Tô Minh Kỳ.
Lỳ thật Tô Minh Kỳ lúc đó cũng có thể chủ động tới tìm đám người Tô Trọng Anh, khi đó hắn lại không hành động, mà là chờ đám người Tô Trọng Anh chủ động tới tìm hắn, hắn cũng muỗn xem các đệ tử chi thứ như Tô Trọng Anh các còn một tia tâm huyết cơ bản hay không.
Chỉ có điều Tô Minh Kỳ động tâm nhưng lý trí lại nói cho hắn biết, nếu quả thật vạch mặt với huyết mạch dòng chính, như vậy Tô gia chỉ có thể lưỡng bại câu thương, cuối cùng hủy hoại trong chốc lát.
Tô Minh Kỳ lắc lắc đầu nói:
- Bất kể như thế nào, hiện tại chúng ta động thủ sinh tử với các huyết mạch dòng chính kia, cho dù chúng ta thắng cuối cùng nhưng sẽ không còn Tô gia.
- Tuy ta có uy vọng cao trong huyết mạch chi thứ Tô gia, nếu đặt trên giang hồ, ta chỉ là hạng người vô danh mà thôi, tối thiểu ta không gánh vác được trọng trách gia chủ Tô gia.
- Hiện tại Tô gia đang lâm vào nguy cơ, một khi nguyên khí đại thương, Tô gia sẽ nguy trong sớm tối.
Tô Minh Kỳ rất tự biết minh, hắn biết rõ sở trường chính mình ở đâu, cũng biết khuyết điểm của mình ở đâu.
Hắn đã tận mắt nhìn năng lực của hai gia chủ Tô gia, phương diện quản lý gia tộc, hắn không bằng Tô Minh Viễn, thậm chí còn thua kém Tô Minh Lễ.
Nói thật, trình độ như thế không thể chèo chống Tô gia.
Tô Tín nhìn Tô Minh Kỳ, trầm giọng nói:
- Ngươi gánh không được, ta sẽ gánh vách Tô gia.
Tô Minh Kỳ ngẩng đầu lên, hắn khiếp sợ nhìn Tô Tín, hắn đã xem thường khẩu vị của Tô Tín.
Hắn không phải muốn hủy Tô gia, mà là muốn trực tiếp nuốt Tô gia!
- Không có khả năng!
Tô Minh Kỳ trực tiếp đứng lên nói ra.
Tô Tín lạnh nhạt nói:
- Vì cái gì không có khả năng? Luận huyết mạch, ta cũng là người Tô gia, hơn nữa còn là huyết mạch chi thứ giống như các ngươi.
- Luận thực lực căn cơ, ta chính là tứ đại thần bộ của triều đình, là cao thủ đứng hàng Địa Bảng.
- Tin tưởng ngươi cũng biết chiến tích của ta trên giang hồ, nếu như ta chống không nổi Tô gia, ai còn có thể gánh vác Tô gia?
- Chi thứ Tô gia muốn triệt để xoay người, trở thành chủ nhân chính thức của Tô gia, ngươi lại muốn Tô gia cường thịnh phồn vinh, hơn nữa ta có thể cho ngươi tất cả những thứ này, vì cái gì ta không thể làm gia chủ Tô gia?
Tô Minh Kỳ nghẹn lời, hắn còn băn khoăn cái gì? Có lẽ từ lúc bắt đầu hắn không nghĩ tới Tô Tín sẽ nói như vậy, cho nên vừa rồi hắn mới có thể vô ý thức phản đối.
Hơn nữa nghĩ lại, Tô Tín làm gia chủ còn thích hợp hơn người khác của Tô gia làm gia chủ.
Luận thực lực, Tô Tín không cần nhiều lời, tuy hắn là Dung Thần Cảnh, nhưng hắn là người mạnh nhất trong Dung Thần Cảnh, tối thiểu hiện tại Tô Minh Kỳ đứng trước mặt Tô Tín nhưng không có dũng khí xuất thủ.
Nói đến danh vọng, Tô Tín có uy danh hiển hách trên giang hồ, chém Dương Thần cảnh, đứng hàng Địa Bảng, hắn cách cự phách giang hồ một chút.
Trọng yếu nhất là, Tô Tín có thủ đoạn cao siêu, tối thiểu hắn có thể giúp Tô gia đứng vững trên giang hồ hiểm ác.
Về phần người như Tô Minh Lễ, thuần túy chính là nội đấu thành thạo, ngoại đấu bình thường, bảo hắn đi liên hệ với các thế lực khác, có lẽ hắn còn không biết mình bị hãm hại như thế nào.
Tô Tín không có lên tiếng, hắn yên lặng nhìn Tô Minh Kỳ.
Tô Minh Kỳ là người ít xuất hiện trong Tô gia, nhưng Tô Tín lại rất hiểu tư liệu của hắn, tổng thể mà nói người nọ là người vô cùng mâu thuẫn.
Trước kia Tô Tín từng nói qua, Tô Minh Kỳ làm người ẩn nhẫn, hơn nữa tâm chí cứng cỏi.
Hắn có thể ẩn nhẫn vài chục năm trong Tô gia chỉ vì chờ một cơ hội giúp huyết mạch chi thứ ép vua thoái vị,
Cũng có thể tu luyện Cầm Long công không hợp với mình đến cảnh giới tuyệt hảo, lực địch huyết mạch dòng chính cùng giai.
Theo lý mà nói, trong hoàn cảnh như vậy, tâm lý của Tô Minh Kỳ sẽ biến hóa và vặn vẹo, nhưng hoàn cảnh phong bế trong Tô gia lại không thay đổi Tô Minh Kỳ, ngược lại càng làm hắn sinh ra chấp niệm trọng chấn huy hoàng của Tô gia, điều kiện tiên quyết là địa vị chi thứ phải được tăng lên mới được.
Tuy nghe rất buồn cười, nhưng đây là sự thật, trong hoàn cảnh phong bế như Ninh Viễn Đường, hiệu quả của giáo dục tẩy não rất khủng bố, cho dù là cường giả Dung Thần cảnh như Tô Minh Kỳ cũng giống như vậy.
Không thấy Tô Trọng Anh là võ giả Hóa Thần Cảnh thừa nhận sỉ nhục lớn như thế nhưng không dám phản bội hoặc chạy ra khỏi Tô gia hay sao, ngược lại suy nghĩ đầu tiên là ẩn nhẫn chịu nhục, trong mắt của thế lực khác, đây là điều không thể tưởng tượng nổi
Đặt trong thế lực khác, nếu võ giả Hóa Thần Cảnh bị bức bách sỉ nhục như vậy, ý niệm đầu tiên của bọn họ rất đơn giản, đó chính là ngươi không cho ta sống tốt thì ta cũng không cho phép ngươi sống tốt, tìm mấy cơ hội ra tay độc ác rồi sau đó bỏ chạy, xem ngươi đuổi theo thế nào.
Có lẽ chờ thêm vài năm, bọn họ nhìn thấy các loại âm mưu và quỷ kế trên giang hồ, khi đó bọn họ sẽ cải biến tâm lý, hiện tại, những người Tô gia này rất đơn thuần, cũng bởi vì thế nên Tô Tín mới dễ dàng đắc thủ.
Bằng không Tô Minh Kỳ cũng không nói nhảm với Tô Tín tại đây, chỉ sợ hắn đã sớm vạch mặt với Tô Tín.
Sau khi im lặng nửa ngày, Tô Minh Kỳ hỏi:
- Ngươi thật tâm muốn làm gia chủ Tô gia mà không phải lợi dụng việc này hủy Tô gia?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta nói rồi, các ngươi không cần tự coi nhẹ mình, Tô gia sở dĩ gọi là Tô gia cũng không phải vì cái gọi là truyền thừa, mà là có người như các ngươi.
- Những huyết mạch dòng chính Tô gia là đám côn trùng ăn không chờ chết, nhưng những huyết mạch chi thứ các ngươi lại đáng giá bồi dưỡng.
- Tu luyện công pháp không thích hợp vơi chính còn có thể tu luyện tới loại cảnh giới này, nếu mở ra tất cả công pháp trong Tàng Kinh các Tô gia cho các ngươi lựa chọn, các ngươi sẽ tu luyện đến mức nào?
- Huống chi ngươi không hiểu ý nghĩa chính thức của gia tộc, cái gọi là gia tộc chính là có lợi cùng có lợi.
- Thành viên gia tộc sẽ dốc sức vì lợi ích của gia tộc, mà gia tộc cũng phải trở thành chỗ dựa của thành viên gia tộc, trả giá sẽ có ban thưởng.
- Hiển nhiên hiện tại các ngươi trả giá rất nhiều nhưng không đạt được thứ ngươi muốn.
Tô Tín chỉ vào mình và nói:
- Tuy Tô Tín ta không có thanh danh tốt trên giang hồ, nhưng tối thiểu ta chưa bao giờ khắt khe và keo kiệt với thủ hạ của mình.
Tô Minh Kỳ nhìn Tô Tín trước mắt, hắn gật đầu nói:
- Tốt, ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi có thể dẫn đầu chúng ta triệt để tiêu diệt huyết mạch dòng chính, hơn nữa giúp Tô gia ta tái hiện huy hoàng, như vậy ngươi là gia chủ mới của Tô gia.
Tô Tín cười nói:
- Không phải Tô gia của ta và ngươi, hiện tại là Tô gia của chúng ta mới đúng.
Đối với huyết mạch gia tộc, gần đây Tô Tín cho rằng nó không có tác dụng gì cả nhưng hắn đã lầm.
Ví dụ như hôm nay, nếu trên người Tô Tín không có huyết mạch Tô gia, hắn vừa mới đưa ra yêu cầu chiếm đoạt Tô gia, có lẽ Tô Minh Kỳ không nói hai lời sẽ ra tay, sau đó dẫn động nhiều cường giả Tô gia đứng ra chém giết hắn.
Chính bởi vì Tô Tín có huyết mạch Tô gia, Tô Minh Kỳ mới gật đầu đồng ý.
Người trong nhà đấu thế nào cũng là nội dấu, bởi vì cái gọi là bài trừ bên ngoài phải an bên trong.
Nếu là người ngoài dám làm như thế, đó chính là khiêu khích Tô gia.
Tô Minh Kỳ trầm giọng hỏi:
- Tô... Đại nhân, hiện tại chúng ta phải làm như thế nào? Lão tổ Tô gia không dễ đối phó như vậy.
Đã hắn đáp ứng điều kiện của Tô Tín, hiện tại hắn phải đổi cách xưng hô với Tô Tín.
Nhưng hiện tại những huyết mạch dòng chính Tô gia chưa chết, xưng hô Tô Tín là gia chủ thì quá sớm, cho nên hắn gọi Tô Tín là đại nhân cho thuận tiện.
Tô Tín khoát tay nói:
- Tạm thời không nóng nảy, ngươi có danh vọng cao trong huyết mạch chi thứ Tô gia, nhưng việc này liên quan trọng đại, cho nên ngươi phải liên kết với bọn họ trước, tránh có người đào tẩu.
- Về phần lão tổ Tô gia, ta đã sẽ nghĩ biện pháp đối phó, chờ đến lúc động thủ chính thức, ta sẽ an bài đám người Vệ Trường Đông truyền tin cho ngươi.
Sau khi nói xong, Tô Tín trực tiếp cáo từ rời đi.
Tô Minh Kỳ nhìn bóng lưng Tô Tín và thở dài một hơi, hắn không biết lựa chọn của mình hôm nay là đúng hay không, hắn lại giao tương lai của hơn một ngàn đệ tử chi thứ và Tô gia cho một người trẻ tuổi như Tô Tín.
Hắn không giao thì thế nào??
Dựa theo tình huống Tô gia hiện tại, nếu không có gia chủ hùng tài đại lược xuất thế, như vậy Tô gia sẽ bị không khí trầm lắng bao phủ, cuối cùng càng ngày càng suy yếu.
Hơn nữa hắn tán thành lời của Tô Tín nói, hắn bị lão tổ Tô gia đố kỵ và ghen ghét, nói không chừng lúc nào đó sẽ chết oan chết uổng.
Về công về tư hắn phải đựa ra lựa chọn đánh cược một lần.
Chỉ có điều thực lực, địa vị và danh vọng của Tô Tín, cộng thêm Tô Tín có huyết mạch Tô gia, tỉ lệ thắng sẽ gia tăng rất lớn, cho nên Tô Minh Kỳ mới quyết định đánh cược.
Hiện tại hắn chỉ hi vọng Tô Tín đừng lừa gạt hắn, chờ đến lúc huyết mạch dòng chính và huyết mạch chi thứ đánh nhau sống chết nhưng Tô Tín còn không ra tay, khi đó Tô gia xong rồi.
Từ trên lợi ích mà nói, khả năng Tô Tín làm như vậy là rất nhỏ, nhưng nghe đồn về Tô Tín trên giang hồ rất khủng bố, vị đại gia này làm việc thiên mã hành không, hoàn toàn không thể tìm ra, nói không chừng lúc nào đó sẽ nổi điên trở mặt không nhận người.
Cho nên khi Tô Tín thật làm như vậy, Tô Minh Kỳ cũng đã có ý định của mình, cho dù hắn biết rõ đánh không lại Tô Tín cũng phải liều chết lưu Tô Tín lại nơi này!
Lúc Tô Tín vừa bước ra khỏi Phượng Hoàng lâu, Hoàng Bỉnh Thành đã chờ hắn ở cửa, nhìn thấy Tô Tín đi ra, hắn đuổi theo và truyền âm hỏi:
- Lão đại, chuyện đã hoàn thành?
Tô Tín gật đầu nói:
- Không sai biệt lắm, chỉ cần Tô Minh Kỳ đáp ứng, những đệ tử chi thứ Tô gia sẽ đồng ý.
Vào lúc này, trong mắt Hoàng Bỉnh Thành lộ ra hung quang, hắn nói:
- Lão đại, không thể giữ lại Tô Minh Kỳ kia, hắn có uy vọng rất cao trong chi thứ Tô gia, vạn nhất sau này hắn sinh ra suy nghĩ khác, như vậy sẽ có phiền toái lớn.