Rất nhiều người đều nói Độc Cô Diêm sợ vợ, điểm ấy ngay cả Độc Cô Diêm cũng thừa nhận, hắn cũng cho tới bây giờ chưa từng phản bác lần nào.
Chỉ có điều những người khác cho rằng Độc Cô Diêm sợ vợ nguyên nhân là bởi vì thân phận đích nữ Tiêu thị của Tiêu Xước, dù sao Độc Cô Diêm phải dựa vào Tiêu Xước mới ngồi vững vàng vị trí gia chủ Độc Cô thị.
Nhưng kỳ thật chỉ có Độc Cô Diêm tự mình biết, nguyên nhân hắn sợ vợ không chỉ vì thân phận đích nữ Tiêu thị của Tiêu Xước, mà là vì Tiêu Xước mạnh hơn hắn quá nhiều, các phương diện, trừ thực lực, trên cơ bản Tiêu Xước đều có năng lực vượt xa hắn.
Lúc trước Độc Cô Diêm vừa mới ngồi vào vị trí gia chủ, khi đó bên trong Độc Cô thị có rất nhiều người không phục hắn, làm không ít chuyện mờ ám ngoài sáng trong tối.
Nếu chỉ dựa vào Độc Cô Diêm, có lẽ những người kia sẽ làm hắn sứt đầu mẻ tráng, toàn bộ nhờ Tiêu Xước âm thầm chỉ bảo Độc Cô Diêm giải quyết những người kia, cho nên hắn mới ngồi vững vị trí này.
Chỉ có điều càng về sau Độc Cô Diêm càng chán ghét Tiêu Xước khoa tay múa chân với hắn, có lẽ là bởi vì tôn nghiêm nam nhân, có lẽ là bởi vì quyền lực gia chủ không cho phép người khác nhúng tay.
Ngay cả như vậy hắn không thể không thừa nhận, Tiêu Xước thật sự làm tốt hơn hắn quá nhiều.
Một phần tình báo từ Tô gia truyền đến, Độc Cô Diêm chỉ nhìn ra Tô gia đại loạn, Độc Cô thị bọn họ có khả năng có cơ hội đục nước béo cò.
Nhưng Tiêu Xước lại nhìn ra không đúng, từ trong đó suy tính ra có Tô Tín nhúng tay, chỉ bằng vào điểm này nàng đã tốt hơn Độc Cô Diêm rất nhiều.
Độc Cô Diêm nhíu mày, Tô Tín nhúng tay vào là việc hắn không nghĩ tới, nhưng chỉ cần không phải triều đình nhúng tay, như vậy hắn không cần lo lắng.
Một Tô Tín mà thôi, chỉ cần hắn không mượn dùng lực lượng triều đình, vậy hắn chỉ có thể âm thầm hô phong hoán vũ, không thể tạo ra bao nhiêu sóng gió.
Cho nên Độc Cô Diêm nói thẳng:
- Một Tô Tín thì có gì lớn? Hắn tính kế tính tới tính lui chỉ làm mai mối cho Độc Cô thị mà thôi.
- Ngươi không cần xen vào việc lần này, ta trực tiếp triệu tập lực lượng Độc Cô thị ra tay, cùng lắm thỉnh lão tổ ra mặt, chúng ta nuốt Tô gia chắc rồi.
Tiêu Xước lắc đầu nói:
- Ngươi không hiểu Tô Tín, từ khi Tô Tín xuất đạo đến ngày hôm nay, ngươi có từng thấy hắn ăn thua thiệt?
- Bắc Nguyên đạo có lực lượng uy hiếp được hắn cũng chỉ có một nhà Độc Cô thị chúng ta mà thôi, hắn nhất định sẽ sớm nghĩ ra đối sách, ta khuyên ngươi không nên uổng phí công sức.
Độc Cô Diêm nghe lời này càng không có tư vị, cái gì mà ngươi hiểu Tô Tín? Ngươi một nữ nhân dựa vào cái gì quản rộng như vậy? Ta là gia chủ Độc Cô thị, không phải Tiêu Xước ngươi!
Áp lực hồi lâu, rốt cuộc Độc Cô Diêm bộc phát, hắn chỉ vào Tiêu Xước quát lớn:
- Tiêu Xước! Ngươi có ý gì? Ngươi nói ta không bằng Tô Tín sao?
- Còn ngươi nói ta không hiểu Tô Tín, vậy ý của ngươi là ngươi rất hiểu hắn? Ngươi một phụ nữ có chồng hiểu Tô Tín làm gì? Nhìn thấy hắn là tân tú quật khởi trên giang hồ nên động tâm? Đáng tiếc người ta hiện tại hào hoa phong nhã, ngươi chỉ là lão bà!
- Nếu ngươi cảm thấy ta phế vật, chúng ta ly hôn đi, ngươi quay trở lại Tiêu gia, đi tìm tuấn kiệt trẻ tuổi nào ta cũng mặc kệ, không có Tiêu Xước ngươi, ta vẫn là gia chủ Độc Cô thị!
Đối với Độc Cô Diêm châm chọc khiêu khích, Tiêu Xước không tỏ vẻ gì, nhưng trên mặt của nàng không có biểu lộ nhưng nhiệt độ trong phòng lạnh lẽo.
Không biết vì sao, Độc Cô Diêm nhìn thấy dáng vẻ Tiêu Xước hiện tại lại run rẩy, bỗng nhiên hắn có cảm giác tim đập nhanh.
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, cuối cùng Tiêu Xước thản nhiên nói:
- Phát điên xong chưa? Vậy ngươi có thể cút.
Sắc mặt Độc Cô Diêm thay đổi, hắn hừ lạnh một tiếng sau đó đóng cửa rời đi.
Tiêu Xước cười khinh thường, trên ngón tay có mấy đóa hoa tung bay như tinh linh, cánh hoa không ngừng bay múa.
- Ha ha, ngươi nói đúng một điểm, ta hiểu Tô Tín hơn ngươi.
Lúc này trên Ngô Đồng sơn, nhìn thấy những huyết mạch chi thứ liên tục rút binh khí ra, lão tổ Tô gia giận quá hóa cười.
- Hảo hảo hảo, ta không nghĩ tới các ngươi lại ra hồn ra dáng, lại dám rút binh khí với ta.
- Lúc trước tổ tông Tô gia lưu lại đám tạp chủng các ngươi là vì thiện tâm, không muốn tàn sát người có huyết mạch Tô gia ta, không nghĩ tới các ngươi hôm nay lại cắn chủ!
Đám người Tô Minh Kỳ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn lão tổ Tô gia, đến hôm nay hắn mới nói ra những lời trong nội tâm.
Trong mắt huyết mạch dòng chính, chính mình và những huyết mạch chi thứ chỉ là tạp chủng sao? Bọn họ chưa từng xem mình là người nhà?
Lão tổ Tô gia cười lạnh nhìn đám người Tô Minh Kỳ, nói:
- Ta vốn có ý định lưu ngươi môt thời gian, chỉ có điều ta lại nghĩ sai, đau dài không bằng đau ngắn, không nghĩ tới không để ý thì u nhọt biến thành u ác tính.
- Bỏ đi bỏ đi bỏ đi, hôm nay ta sẽ chém các ngươi, cho dù Tô gia ta tổn thương nguyên khí, đám tạp chủng các ngươi đừng hòng nắm được quyền thế Tô gia!
Tất cả huyết mạch chi thứ Tô gia đều há hốc mồm, lão tổ Tô gia vừa mở miệng đã nói bọn họ là tạp chủng, một tia hi vọng cuối cùng trong lòng tan vỡ.
Kỳ thật những người này trước kia còn mang một ít hi vọng vào lão tổ Tô gia, dù sao lão tổ Tô gia thống trị Tô gia mấy trăm năm, hắn có uy vọng lớn không ai bằng.
Hiện tại bọn họ xem ra, lão tổ Tô gia tuy là lão tổ Tô gia, nhưng hắn không phải lão tổ huyết mạch chi thứ, mà là lão tổ của huyết mạch dòng chính!
Trong mắt lão tổ Tô gia, hắn đã triệt để sinh ra sát cơ với những huyết mạch chi thứ, hắn bước tới một bước, ánh mặt trời bao phủ thân thể, áp lực cường đại bao phủ phần đông đệ tử chi thứ Tô gia, huống chi sau lưng lão tổ Tô gia còn có Tô Minh Kỳ và hơn ba mươi vị Hóa Thần Cảnh Tô gia.
Tất cả huyết mạch chi thứ đều đặt ánh mắt lên người Tô Minh Kỳ.
Ngày hôm qua bọn họ chuẩn bị hành động, Tô Minh Kỳ đã từng nói với bọn họ, nhóm người mình tuyệt đối không phải chiến đấu một mình, đến lúc đó tự nhiên có người đối phó lão tổ Tô gia.
Khi đó bọn họ cực kỳ tín nhiệm Tô Minh Kỳ nên lựa chọn tin tưởng hắn, nhưng hiện tại viện quân ở nơi nào?
Lão tổ Tô gia nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của phần đông huyết mạch chi thứ thì lắc đầu, hắn lạnh lùng nói:
- Hiện tại cảm thấy hối hận? Đã muộn, mọi người nên trả giá thật nhiều vì quyết định của mình, nếu lúc trước các ngươi lựa chọn đứng ra, như vậy hôm nay phải trả giá thật đắt.
Toàn trường yên tĩnh, vào lúc này có tiếng vỗ tay vang lên, một giọng nói vang lên:
- Nói đúng! Mọi người đều phải trả giá vì quyết định của mình, ta hiện tại lại cảm giác người nên trả giá thật nhiều là ngươi mới đúng.
Đám người không tự chủ nhìn sang hướng đó, nơi đó có hai người đang tới đây.
Hai người này một xích lõa thân trên, cơ bắp toàn thân sáng bóng như kim loại, đó là một phiên tăng Mật Tông tuổi già, có thực lực Dương Thần Cảnh.
Người còn lại tương đối trẻ tuổi, mặc quan phục màu đỏ thẫm của Lục Phiến Môn, ngực thêu một con diều hâu dữ tợn, bên hông còn đeo một thanh trường kiếm đỏ như máu, hắn có thực lực Dung Thần Cảnh.
Hai người này ăn mặc rõ ràng như thế, trừ tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn Tô Tín và Dương Thần Cảnh thượng sư Mật Tông thì còn ai vào đây?
Chỉ có điều Tô Tín đi cùng với cường giả Dương Thần Cảnh, ánh mắt tất cả mọi người lại bị Tô Tín hấp dẫn, âm thầm cảm thấy khó hiểu vì sao hắn tới nơi này.
Chỉ có một ít người ưa tìm hiểu tin tức bát quái trên giang hồ mới biết ân oán giữa Tô Tín và Tô gia, do đó nghĩ tới một chuyện kinh khủng.
Chẳng lẽ chuyện Tô gia hôm nay là vì Tô Tín âm thầm tính toán, nếu không những võ giả chi thứ Tô gia dựa vào cái gì chống lại dòng chính Tô gia cùng lão tổ Tô gia?
Sắc mặt lão tổ Tô gia khó coi tới cực điểm.
Tuy tâm cơ tính toán của bọn họ không phải thành thục lão luyện, nhưng bọn họ lại không phải người ngu, lúc này Tô Tín xuất hiện ở nơi đây, nếu bọn họ không nghĩ ra thì bọn họ quá ngu ngốc.
Lão tổ Tô gia lạnh lùng nhìn Tô Tín:
- Khó trách đám tạp chủng này dám liên hợp lại chống đối dòng chính Tô gia, thì ra ngươi châm ngòi ly gián.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Có áp bách sẽ có phản kháng, chẳng lẽ điều này không đúng sao? Huống hồ Tô gia các ngươi biến thành dáng vẻ hiện tại còn có thể trách người khác sao, chỉ có thể trách Tô gia các ngươi tầm nhìn hạn hẹp.
- Ngày xưa Ninh Viễn Đường Tô gia các ngươi là cường giả công hầu dưới trướng Nhân Hoàng, khi đó uy phong cỡ nào, mà bây giờ thì sao? Trong các thế lực đỉnh cấp, Tô gia các ngươi không có danh tiếng, thậm chí sau khi ngươi chết, Tô gia không có cường giả Dương Thần Cảnh tọa trấn, lại không sửa được cái tính thối nát kia, sớm muộn gì cũng bị người ta chiếm đoạt.
Tô Tín nói lời này không phải đe dọa, mà là sự thật.
Hiện trên giang hồ có vô số thế lực nhị lưu, tam lưu, vì cái gì bọn họ không có bị những đại phái chiếm đoạt? Rất đơn giản, bởi vì không có giá trị.
Những thế lực đỉnh cấp rất chướng mắt thế lực nhị lưu và tam lưu, đó là vì truyền thừa của bọn họ quá thấp kém.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội, nhưng nếu thất phu này không có cái gì, ai thèm quan tâm tới hắn chứ?
Huống chi hiện tại ma đạo sự suy thoái, những đại phái Trung Nguyên đều thuộc chính đạo, đối phó những tiểu thế lực sẽ phá hư thanh danh của mình, hoàn toàn không có lợi.
Nhưng Tô gia thì khác, cả Tô gia có bao nhiêu bí pháp thượng cổ? Mỗi một môn bí pháp đều là một loại truyền thừa, thậm chí trong đó có không ít thứ thế lực đỉnh cấp cũng thèm muốn.
Bởi như vậy, nếu Tô gia không có lão tổ Tô gia trấn áp, chắc hẳn có không ít thế lực võ lâm sẽ cắn một khối thịt trên người Tô gia.
Giống như Bắc Nguyên Độc Cô thị hiện tại, phải biết rằng hiện tại lão tổ Tô gia còn chưa chết, Độc Cô Diêm đã triệu tập cường giả Độc Cô thị nghị sự, chuẩn bị nhân lúc cháy nhà hôi của.
Nếu chờ tới lúc lão tổ Tô gia vẫn lạc, chỉ sợ không chỉ có một Bắc Nguyên Độc Cô thị xuất hiện.