Ngay từ trước đó Tô Tín đã nói với đám người Vương Ngọc rằng lúc thực lực có thể đạt tới trình độ đè bẹp tất cả thì bất cứ âm mưu quỷ kế nào cũng đều chỉ là mây bay.
Đừng thấy Tô Tín bọn họ chỉ có bốn người, nhưng lúc đối mặt với bảy người của Ác Nhân Cốc kia thì vẫn có thể trấn áp bọn họ một cách triệt để.
Thế nên Tô Tín cũng lười không nói nhảm với bọn họ thêm nữa mà trực tiếp ra tay.
Trong số mấy người ở đây, trừ Bạch Vô Thường ra, Tô Tín cũng chưa từng nhìn thấy ai trong số bọn họ ra tay, chẳng qua Tô Tín vẫn biết là thực lực của bọn họ đều rất mạnh, lúc đơn đả độc đấu có thể nói là một trong số những người có lực chiến đấu mạnh nhất ở Dung Thần Cảnh tại Địa phủ.
Đặc biệt là năng lực bộc phát của Tô Tín, đoán chừng trong cả Địa phủ cũng chỉ có Thôi Phán Quan mới có thể vượt qua được hắn.
Thế nên Tô Tín cũng mang trạng thái “việc nhân đức không nhường ai” để đối mặt với bảy người mạnh nhất Ác Nhân Cốc, trong đó bao gồm cả “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư.
Tô Tín bước ra một bước, tử khí hàn băng lượn lờ quanh thân, hóa thành địa ngục hàn băng khủng khiếp khôn cùng trực tiếp bao vây Cừu Phi Dư ở bên trong.
Hai tay kết ấn, vô tận luồng khí rét lạnh hóa thành đại thủ ấn hàn băng ầm ầm đánh ra, lao thẳng tới phía Cừu Phi Dư!
- Khinh người quá đáng! Địa phủ các ngươi thật sư coi Ác Nhân Cốc ta là gà đất chó kiểng, tùy người chèn ép hay sao?
Cừu Phi Dư tức giận quát lên một tiếng, trong ánh mắt cũng lóe lên vẻ khuất nhục vô tận.
Trước kia chỉ có Ác Nhân Cốc bọn họ đối xử với những người khác như vậy, không nghĩ tới thiên đạo luân hồi, lần này lại đến phiên bọn hắn bị người ta đối đãi như thế.
Võ giả Dung Thần Cảnh cũng không phải là người mà những võ giả Tiên Thiên kia có thể sánh bằng, cho dù là dòng chính Tô gia rút đầu lánh đời vạn năm như những con rùa đen kia, thời điểm đối mặt với việc Tô Tín cướp lấy Tô gia thì vẫn dám liều chết đánh cược một lần, bây giờ đổi thành đám hung đồ Ác Nhân Cốc không ngại bỏ mạng như bọn họ, hiển nhiên là cũng dám.
Ác Nhân Cốc là cơ nghiệp của bọn họ, cho dù ngươi của Âm phủ chính là một trong hai cung Thiên Địa, cho dù bọn họ không chuẩn bị gì mà phải đối mặt với cường giả của Địa phủ nhưng bọn họ vẫn cứ sẽ mạnh mẽ chống chọi chứ không chịu khuất nhục.
Chỉ có điều đáng tiếc là dưới cái nhìn của đám người Bạch Vô Thường, loại chống cự này cũng đã để lộ ra một lại cảm giác tựa như châu chấu đá xe.
Thời điểm Tô Tín ra tây với Cừu Phi Dư, đám người Bạch Vô Thường cũng bắt đầu hành động.
Bạch Vô Thường hai tay kết ấn, có vô tận tử khí u minh ào ào nở rộ, liệt diễm địa ngục bay lên, một cái thủ ấn rơi xuống, một gã võ giả Dung Thần Cảnh của Ác Nhân Cốc lập tức hộc máu, tử khí u minh hóa thành liệt diễm trên người đang không ngừng thiêu đốt lên chân khí của hắn, khiến cho hắn không thể ngăn chặn nổi.
Mà ngay sau đó Bạch Vô Thường điểm một ngón tay ra, trong nháy mắt như có tiếng ác quỷ kêu rên, quỷ khí lành lạnh gầm thét lao về phía một gã võ giả Ác Nhân Cốc khác, uy thế vô tận!
Lấy thực lực của Bạch Vô Thường, những võ giả Ác Nhân Cốc này căn bản là không thể ngăn được hắn khi đánh chính diện, mà dù có đổi thành hai bên phía ngoài thì cũng vẫn sẽ như thế.
Vương Ngọc thân là tổng bộ đầu của Thiên Hạ Tiêu Cục, trước kia lúc còn ở trong giang hồ hắn cũng rất là khiêm tốn, thế nên không có ai biết được đến tột cùng thì võ công của hắn là như thế nào.
Chẳng qua Vương Ngọc thân là Phạt Ác Phán Quan ở trong Địa phủ, hắn tu luyện “Đoạn Tội Luân Hồi Bí Điển”, đây có thể nói là một bộ bí điển tà dị đến cực điểm.
Phạt Ác Thưởng Thiện, “Đoạn Tội Luân Hồi Bí Điển” này của Phạt Ác Phán Quan cũng mang chân lý võ đạo như thế, chính là lấy tinh thần lực dung hợp với võ kỹ để tạo thành một bộ công pháp kỳ dị.
Chỉ thấy Vương Ngọc điểm một ngón tay ra, lập tức có từng luồng hắc khí vô tận lượn lờ, lúc này trong đôi mắt của một gã võ giả Ác Nhân Cốc lóe lên một tia mờ mịt.
Phạt Ác Thưởng Thiện, chỉ cần trong lòng ngươi có tội nghiệt, môn công pháp này sẽ động đến ác niệm vô tận trong lòng ngươi, cho ngươi rơi vào trong tội ác luân hồi khôn cùng kia.
Hiệu quả mà loại ảo cảnh này mang đến là bị động, đơn giản mà nói chính là nếu trong lòng ngươi có ác niệm giết chóc, thì ngươi sẽ gặp bị ảo cảnh tội ác luân hồi này giày vò, mà không giống như là Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp của Tô Tín, có thể chủ động xây dựng ảo cảnh ở trong đầu người ta để đánh bại tâm linh của đối thủ.
Chẳng qua mặc dù hiệu quả là bị động, nhưng trên cả giang hồ liệu có được mấy ai dám chắc rằng cả đời mình chưa từng giết nhầm một ai? Chưa từng làm ra một chuyện ác nào?
Coi như là những võ giả xuất thân từ các tông môn chính đạo kia, cũng không dám khẳng định như vậy, ở trong cái giang hồ tràn đầy ích lợi này, nhân vật hiệp nghĩa thật sự có thể làm được những chuyện không thẹn với lương tâm, hẳn là chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế nên dưới cái loại uy năng này, Đoạn Tội Luân Hồi Bí Điển của Vương Ngọc cũng không hề kém hơn Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp của Tô Tín một chút nào.
Huống chi nếu bộ công pháp này đã bị gọi bằng hai chữ tà dị, vậy thì dĩ nhiên là uy năng của nó sẽ không hề tầm thường.
Trên mặt tên võ giả bị Đoạn Tội Luân Hồi Bí Điển của Vương Ngọc kéo vào trong ảo cảnh kia lộ ra vẻ giãy dụa.
Nhưng mà thân là võ giả Dung Thần Cảnh có tâm chí bền bỉ, một cái ảo cảnh cũng vẫn không thể hoàn toàn thương tổn được hắn.
Nhưng lúc này Vương Ngọc lại dùng hai tay kết ấn, những luồng quỷ khí u minh kia cũng bắt đầu phát tán ra từ trên người hắn, một luồng hơi thở cuồng bạo ầm ầm nổ bung trong cơ thể của tên võ giả kia, khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt đỏ ngầu, không còn một chút thần chí nào nữa, thế mà lại giống như bị tẩu hỏa nhập ma.
- Dẫn dắt ảo cảnh, động đến tâm ma!
Theo bản năng Tô Tín liếc mắt nhìn về phía Vương Ngọc một cái, trong nháy mắt liền phát hiện ra tính chất tà dị ở bộ công pháp này của hắn.
Ảo cảnh kia không tính là ly kỳ, nhưng môn công pháp này lại có thể thông qua ảo cảnh trong đầu hắn mà động đến tâm ma của hắn, khiến cho hắn tiến vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma, thế này thật sự là cũng rất là khủng khiếp.
Phải biết rằng đến loại cảnh giới phía trên Hóa Thần Cảnh như thế này, võ giả đều rất cẩn thận đối với việc tu luyện của bản thân, thế nên bình thường sẽ không xuất hiện chuyện tẩu hỏa nhập ma.
Ngoại trừ một số võ giả ma đạo có cái nhìn hạn hẹp chỉ biết chăm chăm vào cái trước mắt, những võ giả bình thường khác đều sẽ cố gắng tránh không để loại chuyện như thế này phát sinh.
Nhưng bây giờ loại công pháp này của Vương Ngọc lại có thể phóng ra hai mặt, tác động đến cả hai phương diện là tinh thần và chân khí khiến cho võ giả tẩu hỏa nhập ma, quả thế này cũng có thể nói là rất tà dị rồi.
Mà so sánh với Vương Ngọc, vị Hắc Vô Thường Lệ Kinh, người đệ tử bị Thái Nhất Đạo Môn vứt bỏ kia lại càng lộ ra vẻ dứt khoát hơn.
Lệ Kinh, cái người đệ tử bị Thái Nhất Đạo Môn vứt bỏ này tu luyện Thái Thượng Vong Tình Chi Đạo, đó là một bộ công pháp vô cùng cực đoan.
Cho dù bây giờ hắn đã gia nhập Địa phủ, tu luyện công pháp của Địa phủ, nhưng mà công pháp của hắn vẫn cứ mang theo mùi vị cực đoan kinh khủng.
Lệ Kinh bước một bước ra, tử khí Địa Ngục màu đen lượn lờ quanh thân, một cái xiềng xích hoàn toàn được ngưng tụ từ tử khí Địa Ngục hiện lên ở giữa không trung, trực tiếp quấn lấy một gã cường giả Dung Thần Cảnh của Ác Nhân Cốc.
Hiển nhiên là tên võ giả Ác Nhân Cốc kia không cam lòng bó tay chịu trói, quanh thân hắn tỏa ra ma khí ngập trời, trực tiếp hóa thành một thanh Trảm Thiên Ma Đao chém tới phía Lệ Kinh.
Thái Thượng Vong TÌnh, đây là võ đạo căn bản của Lệ Kinh, cho dù là bây giờ Lệ Kinh tu luyện công pháp Địa phủ thì vẫn cứ không che dấu được cái loại mùi vị này.
Tử khí Địa Ngục ào ào bùng phát, trời đất xung quanh bắt đầu vặn vẹo, chân lý võ đạo lớn mạnh bất chợt bắt đầu vặn vẹo xung quanh không gian, khiến cho trước mắt tên võ giả kia xuất hiện cảnh tượng đầy hư ảo, phảng phất như đang có vô số con ác quỷ kêu rên lao về phía hắn mà cắn xé.
Những cảnh tượng hư ảo này đều không phải là do ảo thuật sinh ra, mà là chân lý võ đạo lớn mạnh của Lệ Kinh ảnh hưởng đến quy tắc vẫn chuyển của trời đất xung quanh, từ đó mới tạo thành cảnh tượng hư ảo.
Ở dưới luồng lực lượng lớn mạnh này, tên võ giả Ác Nhân Cốc kia lại bị thắt cổ ngay tại chỗ, bên trong xiềng xích do tử khí Địa Ngục ngưng tụ thành chỉ còn lại một đống vụn máu bột xương!
Bên phía Lệ Kinh gây ra động tĩnh quá lớn, ngay cả Tô Tín đang giao thủ với ba người cũng không tự chủ được mà bị hắn hấp dẫn.
Thật ra thì ngay cả người trong Địa phủ cũng rất ít khi được thấy vị Hắc Vô Thường này ra tay, ngay cả Bạch Vô Thường Bạch Duy Duyên có quan hệ không tệ với hắn cũng như thế.
Hắn tu luyện Thái Thượng Vong TÌnh Chi Đạo, loại công pháp cực đoan này đến cuối cùng phải xóa bỏ tất cả tình cảm của chính bản thân mình, hóa thành Vô Tình Thiên Địa Ý Chí thì mới xem như là thành công.
Chỉ có điều ai cũng biết rằng, loại võ đạo cực đoan này căn bản là không có khả năng tu luyện thành công.
Con người vẫn chỉ là con người, hóa thành Vô Tình Thiên Địa Ý chí căn bản là chuyện không thể xảy ra, cho nên từ trước đến nay cũng có không ít người tu luyện Thái Thượng Vong TÌnh, nhưng cứ tư luyện thành công được chín phần thì đều trở thành kẻ điên, cuối cùng những người đó đều trực tiếp từ bỏ giữa đường, hoàn toàn không có một người nào, không có một ai có thể thành công.
Mặc dù bây giờ Lệ Kinh còn chư tu luyện thành công hoàn toàn, nhưng uy năng hiện tại cũng râst là kinh người trong, bốn người ở đây chỉ có mình hắn là vừa đánh liền giết chết một tên võ giả trong cùng cảnh giới ngay tức khắc.
Dĩ nhiên là nếu Tô Tín ra tay toàn lực thì cũng có thể tạo thành hiệu quả như vậy, suy cho cùng thì thực lực của cái tên đối thủ của Lệ Kinh chỉ có thể được xếp ở cấp bậc trung gian tại tu vi Dung Thần Cảnh, mà Tô Tín lại phải đối mặt với “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư, người có tu vi Dung Thần Cảnh đỉnh phong, chuẩn bị trùng kích Dương Thần Cảnh.
Nói thật thì Cừu Phi Dư có thể đứng vị trí thứ sáu Hắc bảng, thực lực của hắn cũng không phải là được thổi phồng lên, mà là vì đã liều chết chém giết với vô số tông môn chính đạo mới tu luyện được thành.
Quan trọng nhất là, Tô Tín cảm giác rằng người này rất thông minh, mặc dù hắn là võ giả ma đạo, nhưng hắn không phải là cái loại võ giả ma đạo cực đoan tối tăm, ngay cả tâm chí cũng bị công pháp ăn mòn.
Ban đầu hắn lấy mạng người để tế luyện ra rất nhiều độc vật để tu luyện độc công, đích xác là dẫn tới những tiếng oán than dậy trời tại võ lâm Trung Nguyên, cuối cùng bị đông đảo thế lực tông môn chính đạo đồng thời đuổi giết.
Chỉ có điều là sau khi trải qua một kiếp này, tư tưởng của hắn vẫn không giống như những võ giả ma đạo cực đoan khác, không mang tâm lý đợi dưỡng lành vết thương liền tới báo thù, kết quả cuối cùng liền bị trở thành trừ ma vệ đạo điển hình.
Trái lại, Cừu Phi Dư trực tiếp rời xa võ lâm Trung Nguyên, hắn cũng biết trước kia mình làm việc quá tuyệt tình, thay đổi tác phong trước kia, dần trở nên khiêm tốn hơn, thậm chí còn sáng lập ra một cái Ác Nhân Cốc, còn tạo thành danh tiếng Tru Ác Minh gì đó với bên ngoài.
Hiện tại hắn cũng đang cần dùng mạng người để tế luyện độc vật, thậm chí có đôi khi hắn còn cần võ giả có thực lực không kém để trở thành khẩu phần lương thực dành cho những độc vật kia của hắn.
Chỉ có điều là bây giờ hành động của hắn đã trở nên khiêm tốn và kín đáo vô cùng, hắn đều luôn âm thầm lặng lẽ tiến hành, thậm chí còn khiến cho người ta không thể tìm ra được chứng cứ.
Dưới cái nhìn của Tô Tín, cách làm của tên Cừu Phi Dư này còn thông minh hơn rất nhiều những thiên tài ma đạo đại danh đỉnh đỉnh trong lịch sử giang hồ kia.
Bởi vì những thiên tài ma đạo vô cùng nổi danh kia đều đã bị Trừ Ma Vệ tiêu diệt, mà hắn thì vẫn luôn sống tốt, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn năm xưa rất nhiều.
Trong cùng cảnh giới này, đúng là chiến lực của Tô Tín cũng rất là mạnh mẽ, nhưng bàn đến cảnh giới này thì Cừu Phi Dư vẫn cao hơn Tô Tín một bậc.
Hắn đã lần tới cánh cửa Dương Thần Cảnh, chỉ thiếu một cú đạp cửa là đã có thể bước vào trong Dương Thần Cảnh, giống như Thiết Chiến của Lục Phiến Môn và Thôi Phán Quan của Địa phủ vậy.
Dĩ nhiên nếu bàn về năng lực chiến đấu, hắn có thể vượt lên Thiết Chiến và Thôi Phán Quan được hay không thì chưa thể nói trước được.
Tô Tín tung ra hàn băng đại thủ ấn, Cừu Phi Dư cũng cho thấy thực lực chân chính của vị cường giả đã bước nữa chân vào Dương Thần Cảnh.
Trong nháy mắt hắn quanh thân có khói độc ngũ sắc dâng lên, bao vây xung quanh người Tô Tín.
Người bình thường tu luyện độc công đều tạo thành khói độc tối đen như mực, lộ ra vẻ âm tà đến cực điểm, mà độc công của Cừu Phi Dư lại mỹ lệ vô cùng, chỉ có điều trong khói độc ngũ sắc kia lại lóe ra sát khí cực kỳ lạnh lẽo!