Quả nhiên, Phương Hạo mở đan dược ra xem xét, gương mặt hắn mừng rỡ như điên.
“Thiếu Lâm Tiểu Hoàn đan, hàng cao cấp ah! Đa tạ cao thủ huynh... Không đúng, ta vẫn gọi ngươi là công tử đi, xưng hô này được chứ?”
Tô Tín gật đầu nói: “Tùy ý, ngươi đi khách sạn đặt phòng đi, bắt đầu ngày mai đi theo ta.”
Phương Hạo lập tức gật gật đầu, hắn mang theo Thiếu Lâm Tiểu Hoàn đan chạy ra ngoài.
Đối với võ giả Hậu Thiên mà nói, đan dược như Tiểu Hoàn đan với bọn họ mà nói nó không khác gì thần dược.
Lúc trước Tô Tín đạt được Tiểu Hoàn đan có thể trong mười ngày trùng kích Hậu Thiên trung kỳ, dược tính thập phần cường đại.
Thậm chí với võ giả Tiên Thiên mà nói, Tiểu Hoàn đan cũng có thể sử dụng làm đan dược tu luyện hàng ngày, chỉ có điều dược tính yếu đi không ít mà thôi.
Lúc này trong phủ thành chủ thành Thương Sơn, trong đại sảnh âm u có lão giả đang ngồi trên ghế rồng làm bằng hoàng kim.
Tướng mạo của hắn thập phần già nua, tóc đã hoa râm, trên mặt đầy nếp nhăn nhưng không thể che giấu ánh mắt như hùng ưng của hắn..
Lão giả này chính là thành chủ thành Thương Sơn, Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, Yến Hoàng Cửu một đời kiêu hùng!
Yến Hoàng Cửu thiếu niên xuất thân nghèo khổ, thanh niên bừa bãi vô danh, thẳng đến trung niên mới có thể phát triển, hắn có thể mở đường máu trong tất cả đại tông môn Tương Nam và thành lập thành Thương Sơn.
Hiện tại hắn đã già nua, thậm chí thọ nguyên tới gần nhưng trên người mang theo uy thế không giảm, hắn vẫn là Yến Hoàng Cửu kiêu hùng một đời, hùng bá thành Thương Sơn nhiều năm.
Lúc này Yến Hoàng Cửu nhìn một tên hắc y nhân không rõ dung mạo, hắn cung kính giap quyển sách cho Yến Hoàng Cửu, trong đó có ghi chép tất cả mọi chuyện diễn ra tại phong vân lôi ngày hôm nay.
Thời điểm hắn nhìn thấy những lời Yến Trọng Hằng nhục nhã Yến Khuynh Tuyết lúc đó, ánh mắt Yến Hoàng Cửu lúc này đầy lạnh lẽo.
“Lão nhị đúng là quá không tưởng tượng nổi mà.”
Hắn có thể cho phép con cái của mình cạnh tranh với nhau, thậm chí hắn còn cổ vũ bọn chúng đi cạnh tranh nhưng loại nhục nhã và khi dễ hiển nhiên như vậy làm hắn không nhịn được.
Chờ sau khi Tô Tín xuất hiện thì ánh mắt hắn khác thường.
Lúc hắn nhìn thấy bài thơ ‘ thiên hạ phong vân có bọn ta ’ của Tô Tín, cảm xúc của hắn lúc này hơi kích động.
Bài thơ này mang theo ý cảnh tiêu sái tiếu ngạo giang hồ, đủ để dẫn động bản tâm của nhiều võ giả.
“Đệ tử Tông Hạo Dương? Kiếm, thơ, rượu, cờ, hắn lại truyền thừa ba loại, thực lực cũng không tồi.”
Với tầm mắt của Yến Hoàng Cửu, Mạnh Thanh Trạch có thể một kiếm đánh bại Yến Trọng Hằng kỳ thật thực lực khẳng định không chỉ xếp hàng một trăm lẻ sáu Nhân Bảng đơn giản như vậy.
Hiện tại chiến tích của hắn quá ít cho nên mới làm cho bài danh của hắn trong Nhân Bảng bị đánh giá thấp như vậy.
“Khuynh Tuyết có tìm Mạnh Thanh Trạch không?”
Yến Hoàng Cửu hỏi.
Hắc y nhân lắc đầu.
“Lương Hạc có đề nghị tiểu thư đi tìm Mạnh Thanh Trạch nhưng lại bị tiểu thư cự tuyệt.”
Lương Hạc chính là tên của Lương bá.
“Da mặt Khuynh Tuyết quá mỏng.”
Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi, nội tâm hắn có cảm giác áy náy.
Đời này hắn có mười ba con cái nhưng chính thức làm hắn cảm thấy mình thua thiệt cũng chỉ có Yến Khuynh Tuyết mà thôi.
Những năm gần đây Yến Hoàng Cửu vẫn đối xử với con cái của mình như nhau, cho bọn họ tài nguyên như nhau nhưng Yến Khuynh Tuyết trên tiên thiên có phần không đủ.
Nàng không có ưu thế nhà mẫu thân như những người khác, cũng bị các con cái khác xa lánh, hơn nữa hắn làm phụ thân chẳng quan tâm mới dẫn tới tình cảnh hôm nay của Yến Khuynh Tuyết.
Lúc trước hắn muốn tìm ra người thừa kế một cách công chính, nhưng nhìn thấy tình cảnh này thì làm gì có công chính đáng nói chứ?
Nghĩ đến Yến Khuynh Tuyết, Yến Hoàng Cửu lại không tự chủ nhớ tới mẫu thân Yến Khuynh Tuyết, đó là nữ nhân làm hắn động tâm.
Người ở bên ngoài xem ra Yến Hoàng Cửu cả đời này diễm phúc không ngừng, tới trung niên có hơn mười mỹ nhân thê thiếp, hơn nữa đều có lai lịch bất phàm.
Nhưng kỳ thật chỉ có hắn tự mình biết, hắn cưới mười hai nữ nhân kia chỉ vì thành Thương Sơn có thể đứng vững gót chân tại Tương Nam mà thôi.
Một người đơn thương độc mã thành lập thành trì lớn nhất Tương Nam, cho dù Yến Hoàng Cửu có thực lực Dung Thần Cảnh cũng không có khả năng, tất cả thế lực võ lâm Tương Nam không trơ mắt nhìn hắn quật khởi, bọn họ có thể lựa chọn hai con đường, một đường là chèn ép, một đường là kết minh.
Muốn kết minh thì quan hệ thông gia là lựa chọn tốt nhất, mà Yến Hoàng Cửu lúc trước không phải lựa chọn quan hệ thông gia, khi đó hắn chờ bị chín thành thế lực võ lâm Tương Nam chèn ép.
Cho nên cuối cùng Yến Hoàng Cửu lựa chọn thỏa hiệp, lựa chọn cưới đối tượng tới từ các thế lực lớn tại Tương Nam.
Như vậy thành Thương Sơn của hắn mới có thể phát triển thuận lợi tại Tương Nam, biến thành đệ nhất đại thành Tương Nam hiện tại, Yến Hoàng Cửu hắn cũng trở thành kiêu hùng Tương Nam, trong đó mất cái gì cũng chỉ có hắn tự biết.