Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 164: Như sấm bên tai (2)



Võ công của Chung Cuồng dùng khí thế thủ thắng, đao đầu tiên của hắn ngưng tụ toàn bộ tinh khí thần, đạt tới đỉnh phong mạnh nhất của hắn.

Trên phong vân lôi ngày xưa không biết có bao nhiêu võ giả bị một đao đầu tiên của hắn chém trọng thương hắn chém chết, một đao qua đi, đối thủ chưa chết cũng không còn lực lượng chiến đấu.

Lúc này Tô Tín đối diện với một đao kinh thiên kia, thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy trong quỷ đầu đao có chân khí ngưng tụ thành hình ác quỷ với uy thế hết sức kinh người.

Nhưng đáng tiếc Chung Cuồng đối mặt với Tô Tín.

Cho dù là lực lượng hay vũ kỹ, tất cả mọi thứ đều là Tô Tín mạnh hơn hắn nhiều.

Chung Cuồng chém một đao với khí thế vô song nhưng Tô Tín nhưng chỉ duỗi một ngón tay và điểm vào thân đao.

Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ có hai mươi bốn cách dùng khác nhau, trong nguyên tác Bạch Sầu Phi dùng Kinh Trập nhiều nhất, Tô Tín cũng sử dụng Kinh Trập nhiều nhất.

Kinh Trập như nghe lôi, chỉ kình như lôi đình, động như bôn lôi, mau lẹ vô cùng, uy lực cường đại nhất.

Nhưng trừ Kinh Trập ra, Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ còn có các biến hóa khác cũng cường đại, hiện tại Tô Tín dùng chính là Đại Hàn, ngày đông giá rét cực kỳ đại hàn!

Chỉ kình lạnh như băng đông cứng đao thế, lực lượng cực kỳ khủng bố ập tới làm đao thế của Chung Cuồng giảm đi một nửa.

Kinh Thần chỉ cường đại chỉ lực cộng thêm Long Tượng Bàn Nhược Công mang tới lực lượng cơ thể đáng sợ, Tô Tín chỉ dùng một ngón tay tiếp lấy đao của Chung Cuồng.

Người ngoài nhìn thấy Tô Tín sử dụng ngón tay tiếp đao, ngón tay ngang với một đao của Chung Cuồng, bọn họ cảm thấy kinh hãi và khủng bố, nếu như Tô Tín xuất một quyền chẳng phải có thể đánh chết Chung Cuồng?

Đương nhiên những võ giả Tiên Thiên như Trương Nghiễm sẽ không nông cạn giống như những võ giả bình thường chung quanh.

Sắc mặt Trương Nghiễm ngưng trọng nói với Yến Trọng Hằng: “Đây là môn công pháp chỉ pháp cường đại, thiên biến vạn hóa, dung hợp thiên địa ảo diệu, nền móng tuyệt đối không đơn giản, cũng không biết Tông Hạo Dương ra hải ngoại đạt được cơ duyên gì, vậy mà có thể có công pháp chỉ pháp cường đại như thế.”

“Võ lâm Trung Nguyên có rất ít công pháp chỉ pháp như thế, Thiếu Lâm tự có bảy mười hai tuyệt kỹ nhưng chỉ có Niêm Hoa Chỉ, Vô Tướng Kiếp Chỉ, Đa La Diệp Chỉ là chỉ pháp, trong tà ma có Hoàng Tuyền giáo sử dụng Hoàng Tuyền chỉ, nhưng ta cảm giác uy lực của môn chỉ pháp này phát huy tới tận cùng thậm chí không kém hơn chúng!”

Nhãn lực của võ giả Tiên Thiên đều không kém, nhìn thấy uy lực chỉ pháp đã đoán ra nhiều thứ, bản thân Chung Cuồng là người thấu hiểu nhiều nhất.

Chỉ pháp lạnh buốt như băng không ngừng rót kình lực vào người hắn, kinh mạch của hắn không thông thuận, Sở Cuồng tức giận quát một tiếng và quay người thu đao, chân khí như liệt hỏa bạo phát bức chỉ lực của Tô Tín ra khỏi thân thể.

Hắn lui, Tô Tín liền tiến lên!

Chỉ phong điểm liên hoàn như bôn lôi, Kinh Trập nghe thấy lôi, sét đánh im ắng!

Chung Cuồng vội vàng vung đao ngăn cản, chỉ phong cường đại được chân khí gia trì đánh vào quỷ đầu đao và sinh ra tiếng nổ lớn, đánh xuyên qua thân đao và chung quanh có vô số vết rách.

Chỉ phong như sét đánh, trực tiếp trấn áp Chung Cuồng không ngốc đầu lên nổi.

Những người đang xem cuộc chiến đều nói thầm trong lòng: Chung Cuồng sắp thua!

Bản thân Chung Cuồng là võ giả có sức bật cường đại, con đường võ công của hắn là nhất cổ tác khí nghiền áp tất cả.

Nếu như hắn lâm vào hạ phong cũng rất khó lật bàn, thậm chí có khả năng càng đánh càng yếu, nhất cổ tác khí, nhị mà suy, tam mà kiệt.

Hiện tại bộ dạng hắn thê thảm như vậy, nhuệ khí trong lòng bị Tô Tín đánh tan, rốt cục lúc hắn không cẩn thận bị một chỉ của Tô Tín điểm và vai phải, quỷ đầu đao trong tay hắn rời tay, một chỉ cuối cùng điểm vào ngực hắn, trực tiếp đánh hắn thổ huyết bay xa.

Mọi người xem Tô Tín công kích liền si mê, trơớc kia Chung Cuồng dùng khí thế áp người, không nghĩ tới hôm nay hắn bị người khác nghiền áp.

Tô Tín đứng chắp tay, thản nhiên nói: “Còn ai nữa?

Thần thái lạnh nhạt của Tô Tín làm đám người chung quanh tán thưởng không thôi, quả nhiên không hổ là cường giả Nhân Bảng, khí độ quá cao.

Tiểu nha hoàn kéo cánh tay Tạ Chỉ Yến và đong đưa không ngừng: “Tiểu thư ngươi nhìn xem! Mạnh công tử đúng là quá đẹp trai.”

A Nhượng ở bên cạnh ghen ghét: “Mạnh công tử mạnh thì mạnh nhưng đánh thắng bày tư thái thì ta cũng biết làm.”

Tiểu nha hoàn lườm hắn, nói: “Được rồi, Mạnh công tử người ta là cao thủ tịch mịch, ngươi chính là dương dương đắc ý.”

A Nhượng nghẹn lời không nói được gì.

Yến Kế Hằng mặt đen bảo người mang Chung Cuồng quay về, hận không thể rời đi lập tức.

Thật sự là quá mất mặt!

Vừa rồi còn cướp lên đầu tiên, kết quả bị người ta giải quyết dễ dàng.

Hắn không phải võ giả Tiên Thiên cho nên tầm mắt còn chưa đủ, không nhìn ra Tô Tín cường đại, hắn chỉ nhìn thấy Chung Cuồng không dùng được.

Cho nên Yến Kế Hằng âm thầm quyết định, trở về sẽ đuổi Chung Cuồng đi, cầm nhiều tiền tài và tài nguyên tu luyện của ta như vậy mà không được việc, đúng là phế vật.

Yến Thư Hằng và Yến Thịnh Hằng liếc nhau, ánh mắt lộ ra một tia khó khăn.

Bọn một là con trưởng Yến Hoàng Cửu, thủ hạ không ít.

Một là giao du rộng rãi, hào sảng đại khí nổi danh, thủ hạ võ giả không ít...

Nhưng hiện tại Tô Tín bày ra thực lực đã hù bọn họ, bọn họ mời chào võ giả thành Thương Sơn nhưng không có ai có thể vững vàng áp chế Tô Tín.

Tông môn sau lưng bọn họ có không ít võ giả Tiên Thiên, tuy trở ngại Yến Hoàng Cửu cho nên không dám hiển nhiên mang theo bên người, trong lúc nhất thời không tìm ra người xuất đầu.