Một đạo chỉ kính xuyên qua ngực Quỷ Hồ, hắn mang theo ánh mắt khó hiểu và không cam lòng nhìn Tô Tín.
“Thật có lỗi, ngươi biết quá nhiều.”
Tô Tín sử dụng võ công Huyết Hà Thần Kiếm không thể lộ ra ngoài.
Làm người chính đạo phải có giác ngộ người chính đạo, vừa ra tay đã sử dụng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, cho dù nói ngươi hành hiệp trượng nghĩa cũng không có người tin tưởng.
Sau khi Tô Tín quay về, Yến Khuynh Tuyết lập tức thở ra một hơi.
Mặc dù nàng biết với thực lực của Mạnh công tử chắc chắn sẽ không có vấn đề, nội tâm nàng không nhịn được vẫn sinh ra một ít lo lắng.
Sau khi tiếp tục lên đường, đoạn đường tiếp theo không có chút phiền toái nào.
Những người Lão Đao Bả Tử mang tới bỏ chạy tán loạn, sau khi bọn chúng quay về sơn trại liền nhìn thấy sơn trại của mình bị người ta đồ sát sạch sẽ..
Việc này dọa bọn chúng sợ hãi quá sức, hoặc là đầu nhập thế lực đạo phỉ khác, hoặc là trực tiếp rửa tay chậu vàng không làm những chuyện cướp bóc nữa.
Bọn họ không biết bảy sơn trại bị một mình Tô Tín đồ sát, bọn họ biết chắc chắn là thương đội thành Thương Sơn làm, cho nên tin tức này truyền vào tại têế lực đạo phỉ khác, đám đạo phỉ trên đoạn đường sau đó không dám ló mặt ra thu phí qua đường.
Trong đội ngũ của người ta có cao thủ ngăn cản được hai mươi tên cao thủ và Lão Đao Bả Tử liên hợp tấn công, ai dám đứng ra khiêu khích?
Vì vậy đoàn xe đi đường suốt hai tháng cũng thuận lợi trở lại thành Thương Sơn.
Một chuyến xuất hành qua lại đã kéo dài thời gian nửa năm, thuận lợi trở lại thành Thương Sơn, mọi người lập tức có cảm giác trút được gánh nặng.
Hơn nữa đám người Yến Trọng Hằng trong thành Thương Sơn cũng theo thương đội ra ngoài, cũng không có ai âm thầm tính kế bọn họ, việc này làm Yến Khuynh Tuyết có cảm giác nhẹ nhàng.
Vào đêm trong ngày đám người Yến Khuynh Tuyết trở lại thành Thương Sơn, Yến Hoàng Cửu cũng biết chuyện xảy ra trên đường.
Hắn trừ an bài Lương bá theo bên cạnh chiếu cố Yến Khuynh Tuyết, hắn cũng an bài vài người đi theo thương đội, giám thị tất cả tình báo của thương đội.
Lương bá theo bên cạnh Yến Khuynh Tuyết quá lâu, lập trường của hắn mơ hồ có khuynh hướng Yến Khuynh Tuyết, cho nên Yến Hoàng Cửu không quá tin tưởng.
Khi biết được Yến Thịnh Hằng cấu kết với đạo phỉ lấy mạng Yến Khuynh Tuyết, sắc mặt Yến Hoàng Cửu lúc này đen như đít nồi.
Lúc này hắc bào nhân xuất hiện bên cạnh Yến Hoàng Cửu, trong đó có ghi chép âất cả mọi chuyện Yến Thư Hằng hợp mưu với Yến Thịnh Hằng.
Tại thành Thương Sơn, chỉ cần chyện Yến Hoàng Cửu muốn biết thì không có gì không biết.
Hắn không muốn nhìn thấy chuyện hôm nay nhất.
“Hai tên hỗn đản!”
Yến Hoàng Cửu gầm lên một tiếng, trên người sinh ra khí thế đáng sợ, vài tên thám tử đang báo tin trước mặt hắn có cảm giác như bị núi đè lên người, bọn họ bị áp quỳ xuống, có mấy người bị nội thương phun máu tươi.
“Đều đi ra ngoài đi, lĩnh một pâần thuốc chữa thương và Tụ Khí Tán.”
Mấy người vội vàng hành lễ nói: “Đa tạ thành chủ.
Chờ đám người đi ra ngoài, Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi.
Hắn muốn bồi dưỡng con mình trở thành một gã hợp cách thành chủ, nhưng lại không nghĩ đưa bọn chúng bồi dưỡng thành tàn sát thân nhân cầm thú!
Hắn bây giờ hoàn toàn thất vọng về đám con cái của mình, nếu như bọn chúng lên nắm quyền, đoán chừng những người khác không ai sống sót.
Trái lại Yến Khuynh Tuyết hành động theo tình báo của thám tử báo lại, Yến Khuynh Tuyết có thiên phú buôn bán không tồi, hơn nữa làm việc ngay ngắn rõ ràng, đối xử mọi người ôn hòa chân thành, đoạn đường này người trong thương đội không ai nói bậy về Yến Khuynh Tuyết.
So sánh hai bên với nhau, Yến Hoàng Cửu lập tức có khuynh hướng về phía Yến Khuynh Tuyết.
Mặc dù nói Yến Khuynh Tuyết là nữ tử nhưng trên giang hồ không phải không có tiền lệ nữ tử làm chưởng khống giả, trong sáu đại thế gia có rất nhiều thời đại do nữ tử cầm quyền.
Trong tà đạo bát môn có Chiếu Ảnh Minh Nguyệt Cung là nữ tử cầm quyền.
Yến Khuynh Tuyết có một khuyết điểm duy nhất là võ đạo, nàng tu luyện tới hiện tại cũng chỉ là Hậu Thiên sơ kỳ.