Tô Tín dùng Phong Thần Thối đá dừng thuyền hoa trước mặt, tràng diện này không chỉ làm lão hán và nữ ngư dân sững sờ, càng làm cho không ít võ giả trên bờ trố mắt nhìn không dám tin vào mắt mình.
Chẳng lẽ gia hỏa này xuất thân Thiếu Lâm tự sao? Khí lực hắn lớn như vậy?
Phải biết rằng thuyền hoa nặng mấy vạn cân a, hơn nữa trên thuyền còn có rất nhiều vật phẩm trang sức và người cùng hàng hóa, nó lại lao đi với tốc độ nhanh nhất, muốn triệt để dừng nó lại cần phải tốn bao nhiêu sức lực mới được?
May mắn thuyền buồm được cứu, nữ ngư dân nhìn Tô Tín với ánh mắt sùng bái.
Trước kia nàng không có tiếp xúc nhiều với người giang hồ, đại bộ phận là công tử thế gia cao cao tại thượng, căn bản sẽ không đặt tiểu nữ nhân như nàng vào mắt.
Hoặc là những hiệp sĩ võ lâm thô cuồng, bộ dạng thiên là lão đại, địa là lão nhị, ta là lão tam.
Nhưng vị công tử trẻ tuổi anh tuấn này còn có thực lực cường đại lại làm người bình dị dễ gần, người giang hồ như vậy quá ít.
Vốn nữ ngư dân không quá hướng tới giang hồ, hôm nay nhìn thấy Tô Tín đại phát thần uy liền có tâm tư muốn học võ, có xúc động muốn bước vào giang hồ.
Lúc này trên thuyền hoa có tiếng kinh hô vang lên, hiển nhiên bọn họ còn không nghĩ tới có người đánh thuyền hoa dừng lại và đẩy nó lui về phía sau.
Tô Tín dọc theo thân thuyền nhảy lên thuyền hoa, hắn lạnh lùng nhìn người trên thuyền.
Trên thuyền có mười mấy tên võ giả, tất cả mặc cẩm y, cách ăn mặc đẹp đẽ quý giá.
Trừ những võ giả này ra còn có hơn hai mươi tên ca cơ, tất cả đều có dáng người uyển chuyển khí chất bất phàm, thanh lâu tầm thường không thể có ca cơ như vậy.
Tô Tín nhảy lên đầu thuyền, hắc y cầm kiếm mang theo khí chất lạnh lùng bao phủ toàn bộ thuyền hoa..
Trên thuyền hoa có một tên công tử quát lớn: “Lớn mật! Ngươi là người phương nào? Chưa được chúng ta cho phép liền leo lên thuyền hoa, cút xuống cho ta.”
Tô Tín cười lạnh nói: “Vừa rồi các ngươi suýt đụng thuyền của ta, ngươi nói ta là người như thế nào? Còn nữa, nhớ rõ kiếp sau miệng lưỡi sạch sẽ một chút.
Vừa dứt lời, Tô Tín thi triển Huyết Hà thần chỉ, tơ máu như sợi tơ bay tới trước mặt người trẻ tuổi, lập tức làm đám ca cơ thét lên.
Mặc dù công tử trẻ tuổi có tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh nhưng Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín có tốc độ quá nhanh quá hung, thậm chí hắn không thể tránh né, đợi đến lúc hắn kịp phản ứng thì Huyết Hà thần chỉ đã tới trước người.
Lúc này bên cạnh có tên thanh niên trẻ tuổi rút kiếm chém ra, kiếm quang như một dòng sông đánh nát huyết chỉ bay tới.
Cho dù như thế người này cũng bị lực lượng Huyết Hà thần chỉ đánh lui vài bước mới dừng lại.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy đám người chung quanh lập tức kinh hãi không nhỏ, ánh mắt nhìn Tô Tín biến hóa.
Đám người bọn họ đều là thế hệ trẻ thế lực bản địa và tông môn tại Giang Nam đạo, bởi vì Giang Nam hội cho nên cùng tụ tập chèo thuyền du ngoạn, thuận tiện tiếp đãi những đồng đạo giang hồ.
Tên trẻ tuổi khẩu xuất cuồng ngôn với Tô Tín là đệ tử Hàn gia, hắn tên là Hàn Thành, người xuất thủ ngăn cản Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín càng khó lường.
Hắn tên là Bùi Ngạn Quân, là đệ tử đại phái Tinh Nguyệt Tông tại Giang Nam đạo, sư phụ hắn là tông chủ Tinh Nguyệt Tông, là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư duy nhất của Tinh Nguyệt Tông.
Hắn vốn có thực lực Linh Khiếu Cảnh, hơn nữa còn bài danh bảy mươi tám trên Nhân Bảng.
Có thể nói Bùi Ngạn Quân thực lực mạnh nhất trong đám người nơi đây, thân phận địa vị cũng cao nhất, hơn nữa lúc này bọn họ tổ chức du ngoạn và ăn uống trên thuyền hoa cũng là hắn chủ động liên hệ.
Hiện tại đứng vị trí bảy mươi tám Nhân Bảng như Bùi Ngạn Quân vì tiếp một kích tiện tay của đối phương còn bị phản chấn lui lại, thực lực đối phương mạnh bao nhiêu?
Sắc mặt Bùi Ngạn Quân lúc này ngưng trọng.
Một chỉ vừa rồi chỉ là một kích tiện tay nhưng hắn cũng có nhận thức mới về thực lực của Tô Tín.
Người trước mặt tuyệt đối là võ giả Nhân Bảng, hơn nữa bài danh tuyệt đối còn cao hơn hắn nhiều.
Vừa rồi đối phương chỉ dùng một kích tiện tay mà thôi, bản thân mình phải xuất kiếm toàn lực, kết quả bản thân mình bị phản chấn lui lại vài bước, hiện tại cánh tay còn đang run rẩy a.
Nhìn thấy thực lực Tô Tín như vậy, Hàn gia Hàn Thành và những người khác không nói ra lời.
Có ít người thậm chí lườm Hàn Thành.
Bởi vì gia hỏa này tự tìm việc cho mình, vì thu ca cơ vui vẻ liền ra lệnh thuyền hoa đụng thuyền buồm nhỏ, kết quả hiện tại tốt rồi, tự rước lấy phiền toái.
Bùi Ngạn Quân hít sâu một hơi, thu hồi trường kiếm và chắp tay nói với Tô Tín: “Xin lỗi vị huynh đài này, đám người tại hạ không cố ý đụng thuyền buồm, nếu như có mạo phạm kính xin huynh đài thứ lỗi.”
“Không biết tôn tính đại danh, có thể hãnh diện nhập tọa uống một chén? Xem như chúng ta bồi tội huynh đài.”