Sắc mặt Trần Hiển biến thành lúng túng, hắn mới nói với đối phương nhất thời nửa khắc không có tin tức, nhưng kết quả đối phương vừa tới đã có tin tức, hắn không chịu được mất mặt như vậy.
“Bảo bọn chúng vào đi.”
Trần Hiển hừ lạnh nói một câu.
Qua một hồi có người dẫn đám người Thái Lô Tây đ vào trong đường khẩu, bọn họ một nhìn thấy Sở Lâm thê thảm liền đỏ mắt.
Thái Lô Tây chỉ vào Trần Hiển tức giận nói:
“Ngươi có ý gì?”
Trần Hiển nhún nhún vai nói:
“Chuyện này không liên quan tới ta, đều là bản thân hắn làm thôi.”
Bởi vì Sở Lâm muốn tự sát không liên lụy bọn họ đã nghĩ ra không ít biện pháp, cho nên bộ dạng hắn cực kỳ thê thảm, đám người Trần Hiển tâật không có nghiêm hình tra tấn bức cung gì đó, đương nhiên cũng không cần thiết phải làm như vậy.
“Được rồi, không nói nhảm nữa, ta hỏi các ngươi, các ngươi có mang hài cốt Thiên binh tới đây không?”
Trần Hiển hừ lạnh một tiếng hỏi.
Thái Lô Tây lắc lắc đầu nói:
“Không có.”
Sắc mặt Trần Hiển biến hóa, hắn lạnh lùng nói:
“Ngươi đùa bỡn ta? Có tin ta làm các ngươi không thể rời khỏi Lan Hoa Đường hay không!”
Trần Hiển vừa nói câu này đã có hơn mười võ giả Tiên Thiên đi tới bao vây cả đám vào giữa.
Trong Lan Hoa Đường có bảy tám tên võ giả Thần Cung Cảnh, còn có lại có vài chục võ giả Khí Hải và Linh Khiếu Cảnh, lực lượng này đủ sức nghiền áp đám người Thái Lộ Tây.
“Khẩu khí rất lớn nha, ngươi nói không cho người nào rời khỏi Lan Hoa Đường?”
Một giọng nói trầm thấp vang lên, Tô Tín mặc hắc kim hoa phục, đầu đội mặt nạ Sở Giang Vương đi vào trong hành lang, khí tức âm hàn bộc phát đáng sợ.
Lan Hoa Đường thân là đường khẩu Kim Ngọc Lâu, đẳng cấp sâm nghiêm, không có khả năng cho người không thông báo đi vào.
Nhưng quỷ dị là những đệ tử thủ vệ thấy Tô Tín đi tới vậy mà ngơ ngác ngây ngốc nhìn Tô Tín, cũng không kẻ nào nói chuyện.
Tô Tín đã vận dụng uy năng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Pháp, có lẽ thi triển uy năng tinh thần lực trong cùng giai không thể dễ dàng như vậy, nếu đối mặt với võ giả cảnh giới Hậu Thiên và Tiên Thiên Khí Hải Cảnh liền nhẹ nhõm hơn nhiều.
“Xin hỏi các hạ là người phương nào?”
Trần Hiển cẩn thận chắp chắp tay hỏi.
Hắn không cảm nhận chút khí tức nào trên người Tô Tín, xem khí thế và diễn xuất rất có thể là tồn tại Nguyên Thần Cảnh!
Hắn là đường chủ Kim Ngọc Lâu, võ giả bình thường khó gặp được Nguyên Thần Cảnh nhưng nếu gặp được sẽ bị uy thế của đối phương dọa sợ.
“Ta là người phương nào? Các ngươi bắt người của ta, còn muốn cướp đồ của ta, hiện tại biết rõ ta thì thế nào?”
Tô Tín lạnh lùng nói.
Trần Hiển lại đưa ánh mắt nhìn sang đám người Thái Lô Tây, vị võ giả Nguyên Thần Cảnh trước mặt có quan hệ với bọn chúng?
Qua một lúc Trần Hiển đã bỏ qua suy nghĩ không thực tế này.
Hắn làm người cẩn thận, đang chuẩn bị ra tay đối phó Thái Lô Tây thì bọn họ đã từng điều tra qua đám người này là tán tu, cũng không có bối cảnh kinh người gì cả.
Cũng chỉ có Sở Lâm có sư phu Hóa Thần Cảnh, còn là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong nhưng đã sớm chết từ lâu rồi.
Hiện tại bỗng nhiên có người thần bí xuất hiện nói đám người Thái Lô Tây có quan hệ với hắn, việc này đã làm Trần Hiển có cảm giác không đúng.
Trần Hiển thân là người từng trải nên hiểu người đột nhiên nhảy ra là có vấn đề.
Đối phương căn bản không có quan hệ với đám người Thái Lô Tây, chẳng qua ngoài ý muốn biết rõ tin tức hài cốt Thiên binh cho nên sinh ra suy nghĩ về nó mà thôi, cũng muốn bức đối phương giao hài cốt Thiên binh cho mình.
Dù sao hài cốt Thiên binh có lực hấp dẫn lớn với võ giả Nguyên Thần Cảnh, mặc kệ đối phương là Hóa Thần Cảnh hay là Dung Thần Cảnh đều động tâm.
Nghĩ thông suốt tất cả, Trần Hiển chắp tay nói:
“Vị tiền bối này, giang hồ đều có quy củ giang hồ, hài cốt Thiên binh thuộc về Kim Ngọc Lâu chúng ta, ngươi mở miệng muốn cướp thì nói không qua.”
Tô Tín nghe vậy lập tức cười lạnh nói:
“Thuộc về Kim Ngọc Lâu sao? Khẩu khí của ngươi thật lớn nha.”
“Hiện tại hài cốt Thiên binh trong tay ta, thứ này cũng là ta bảo đám người Thái Lô Tây đi tìm, nếu không ngươi cho rằng bọn họ chỉ là võ giả Thần Cung Cảnh có thể có cơ duyên tìm được di tích thượng cổ luyện khí đại tông sư lưu lại?”
“Hiện tại ta cho ngươi cơ hội, thả Sở Lâm, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không ngươi đừng trách bổn tọa lấy lớn hiếp nhỏ.”
Sắc mặt Trần Hiển trầm xuống, hắn cũng không có bị Tô Tín hù sợ.
Hắn thân là đường chủ Kim Ngọc Lâu, hắn có sóng gió gì mà chưa gặp qua.
Cho dù hắn không phải Nguyên Thần Cảnh nhưng đã tiếp xúc qua không ít võ giả Nguyên Thần Cảnh, huống hồ sau lưng hắn chính là Kim Ngọc Lâu trong thiên hạ thất bang, cho dù là võ giả Nguyên Thần Cảnh thế lực nhị lưu gặp hắn cũng phải khách khí.