Đại tông môn có hạn chế của đại tông môn, cho nên đối với những tiểu tông môn kia, chỉ cần đối phương không phải khiêu khích hiển nhiên, bọn họ tự nhiên cũng không có khả năng trắng trợn giết chóc.
Nhưng chỉ cần những tiểu tông môn không bị điên sẽ không đi khiêu khích đại tông môn.
Người ta không ra tay với ngươi cũng bởi vì ngươi không chạm vào điểm mấu chốt của người ta, một khi ngươi đụng chạm tới điểm mấu chốt của những đại tông môn kia, bọn họ sẽ rút kiếm trong tay nói cho ngươi biết cái gì gọi là chênh lệch thực lực.
- Đúng rồi, tại sao Dịch Kiếm Môn lại phái ngươi tới? Dùng địa vị của ngươi trong Dịch Kiếm Môn, ngươi không cần ra mặt vì việc nhỏ như vậy mới đúng.
Tô Tín có phần khó hiểu nên hỏi.
Dịch Kiếm Môn không phải Tiêu gia, gia chủ phải điều đình rất nhiều chuyện, cho nên đệ tử trẻ tuổi của thế gia đã bắt đầu lịch lãm rèn luyện.
Kết cấu của Dịch Kiếm Môn cùng loại với Kiếm Thần Sơn, đều đi lộ tuyến tinh anh, trong môn phái có đệ tử chuyên lo tục vụ, đệ tử đích truyền chỉ phụ trách tu luyện là đủ.
Dùng thân phận Tạ Chỉ Yến đi xử lý những việc này sẽ chậm trễ thời gian của nàng, thời gian này dùng vào tu luyện mới là tốt nhất.
Cho nên một ít chưởng môn nhân đại phái đi lộ tuyến tinh anh sẽ cho đệ tử đích truyền rời xa những tục vụ như vậy, chuyên tâm tu luyện, thực lực có thể nghiền áp tất cả.
Tạ Chỉ Yến giải thích:
- Không có biện pháp, đây là quy củ của Dịch Kiếm Môn chúng ta, từ khi ba người trong bốn đại kiếm chủ Dịch Kiếm Môn đời trước vẫn lạc, đệ tử trung hạ tầng vẫn lạc rất nhiều, Dịch Kiếm Môn liền quyết định từ nay về sau các đệ tử đều phải tiến hành rèn luyện một ít tục vụ, không thể chỉ lo tu luyện như trước kia.
Ánh mắt Tô Tín hơi híp lại, Tô Tín biết Tạ Chỉ Yến nói chuyện kia là gì, chính là một kiện oanh động cả giang hồ, cũng là mấu chốt làm Dịch Kiếm Môn từ thịnh chuyển suy.
Chuyện này phát sinh vào hai mươi năm trước, có quan hệ với Cản Thi Phái trong cửu ngục tà ma.
Cản Thi Phái là tông môn ma đạo khác loại trong cửu ngục tà ma, bọn họ không phải am hiểu võ công, mà là luyện chế các loại thi thể võ giả cường đại, thao túng chúng thành thi khôi chiến đấu.
Ma đạo đều bị chính đạo chán ghét, bản thân Cản Thi Phái lại không được tông môn ma đạo chào đón, nguyên nhân là vì công pháp của Cản Thi Phái cần rất nhiều thi thể võ giả cường đại.
Thi thể một ít tán tu hoặc võ giả thượng cổ không dễ dàng đạt được, cho nên bọn họ chuyển ánh mắt sang nghĩa trang mộ táng của các đại môn phái.
Có thể Cản Thi Phái làm không ít việc đào mộ tổ của người ta, thiếu chút nữa làm chính tà hai đạo liên thủ đuổi giết.
Cho nên Cản Thi Phái thừa hành phương châm làm việc điệu thấp trên giang hồ, thời điểm bình thường sẽ không lắc lư tại Trung Nguyên, đều trốn tu hành luyện thi trong rừng sâu núi thẩm tại Tương Tây.
Cản Thi Phái kết thù kết oán với Dịch Kiếm Môn vì một thi thể, một thi thể của lão tổ sáng lập Dịch Kiếm Môn.
Thời điểm lão tổ sáng lập Dịch Kiếm Môn viên tịch không phải ở bên trong Dịch Kiếm Môn, hắn khai sáng Dịch Kiếm Môn liền đi du lịch thiên hạ, cuối cùng không biết tung tích.
Nhưng vào hai mươi năm trước, Cản Thi Phái lại ngoài ý muốn phát hiện thi thể lão tổ Dịch Kiếm Môn.
Lão tổ Dịch Kiếm Môn chính là Chân Vũ Cảnh lục địa thần tiên, thi thể trải qua cả ngàn cả vạn năm vẫn bất hủ, kiếm ý bất diệt, nếu luyện thi thể như vậy thành thi quý, tối thiểu có thể giúp lực lượng Cản Thi Phái bạo tăng gấp đôi!
Nhưng tin tức này ngoài ý muốn bị truyền ra ngoài và chọc giận Dịch Kiếm Môn.
Dù sao không có tông môn nào nhẫn nhịn được việc thi thể lão tổ bị người ta xem như công cụ và luyện thành hung khí giết người, việc này đã vũ nhục Dịch Kiếm Môn.
Cho nên Dịch Kiếm Môn trực tiếp nghiêm lệnh Cản Thi Phái giao thi thể lão tổ bọn họ, nếu không sẽ không chết không thôi với Cản Thi Phái.
Nhưng Cản Thi Phái tuyệt đối không đáp ứng yêu cầu này, một cỗ thi thể Chân Vũ Cảnh lục địa thần tiên sẽ giúp thực lực Cản Thi Phái bạo tăng gấp đôi, trở thành tồn tại trong tốp ba cửu ngục tà ma, bọn họ đương nhiên không giao ra ngoài.
Dịch Kiếm Môn cũng không dễ chọc, vì giữ gìn tôn nghiêm Dịch Kiếm Môn, tứ đại kiếm chủ trực tiếp dẫn toàn bộ Dịch Kiếm Môn tiến hành cuộc chiến diệt môn sinh tử với Cản Thi Phái, kết quả lại là lưỡng bại câu thương.
Sau cuộc chiến này, tứ đại kiếm chủ của Dịch Kiếm Môn vẫn lạc ba người, chỉ có ‘ Huyền Tâm Kiếm Chủ ’ Mạnh Kinh Tiên nhỏ tuổi nhất may mắn còn sống sót.
Các đệ tử Dịch Kiếm Môn còn lại vẫn lạc bảy thành, làm cho thực lực Dịch Kiếm Môn từ thịnh chuyển suy, từ vị trí đứng đầu trì kiếm ngũ phái rơi xuống đứng cuối.
Cản Thi Phái còn thảm hơn Dịch Kiếm Môn, toàn bộ Cản Thi Phái gần như bị Dịch Kiếm Môn tiêu diệt, mười tám thi thể võ giả Dương Thần Cảnh bị Cản Thi Phái luyện thành Huyền Thiên Kim Thi không còn, chưởng môn Cản Thi Phái cũng chết dưới kiếm Sâm La Kiếm Chủ của Dịch Kiếm Môn.
Nếu không phải dư nghiệt Cản Thi Phái dựa vào chí bảo truyền thừa của Cản Thi Phái đào thoát, chỉ sợ giang hồn cũng không còn tông môn như Cản Thi Phái.
Sau việc này qua đi, có thể nói nguyên khí Cản Thi Phái tổn thương nặng nề, người còn sót lại tu dưỡng trong rừng sâu núi thẩm Tương Tây, thời gian hai mươi năm chưa bao giờ bước vào Trung Nguyên một bước, có thể nghĩ bọn họ thê thảm đến mức nào.
Chuyện này oanh động toàn bộ giang hồ, dù sao cũng là cuộc chiến diệt môn giữa hai tông môn đỉnh cấp, phạm vi ảnh hưởng rất lớn, thậm chí ảnh hưởng tới hôm nay.
Trong thời gian hai mươi năm qua, không chỉ Cản Thi Phái không khôi phục, ngay cả Dịch Kiếm Môn cũng như thế.
Nếu không Dịch Kiếm Môn hiện tại cũng không phái đệ tử đích truyền như Tạ Chỉ Yến nhúng tay vào sự vụ tông môn, bởi vì Dịch Kiếm Môn thật sự không có người, bọn họ lại đi lộ tuyến tinh anh, cho dù đệ tử ngoại môn phụ trách sự vụ hàng ngày cũng không thể thật giả lẫn lộn.
Tạ Chỉ Yến đau đầu, bảo nàng luyện kiếm giết người có thể, nàng thật không muốn xử lý những việc hiện tại.