Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 577: Không thể nói lý (1)



Hào khí giữa Giang Thu Liên và Tô Tín giương cung bạt kiếm, nội tâm nàng ngạc nhiên Tô Tín lại có thể dùng tu vi Thần Cung Cảnh ngăn cản khí thế của nàng.

Hơn nữa nàng cũng chỉ dám dùng khí thế áp chế Tô Tín mà thôi, nếu bảo nàng động thủ, nội tâm nàng không có can đảm.

Nàng không phải Mạnh Kinh Tiên, ngày bình thường quản lý Dịch Kiếm Môn cũng không tính, dù sao Tô Tín cũng là người Lục Phiến Môn, vô duyên vô cớ giết hắn, Lục Phiến Môn nhất định sẽ đi lên Dịch Kiếm Môn đòi công đạo.

Ngay cả như thế, Giang Thu Liên sẽ không dễ dàng tha thứ có người dám can đảm làm trái ý của nàng.

Đúng như lời Tô Tín đã nói, Giang Thu Liên không phải ngu ngốc, nàng quá mức tự phụ mà thôi.

Ngày bình thường Mạnh Kinh Tiên bế quan quanh năm, tất cả sự vụ trong tông môn do Giang Thu Liên xử lý.

Đệ tử đời thứ nhất của Dịch Kiếm Môn vẫn còn mấy người nhưng không ai có thân phận cao như Giang Thu Liên.

Hơn nữa nàng cũng là nữ nhân của Sâm La Kiếm Chủ ngày xưa, có thân phận này cho nên đệ tử đời thứ nhất Dịch Kiếm Môn cũng không tranh quyền đoạt lợi với nàng.

Quanh năm có phương thức làm việc nói một không hai làm cho Giang Thu Liên đã tự phụ tới cực điểm, thậm chí nếu không có Mạnh Kinh Tiên, nàng thậm chí cho rằng mình là chưởng môn Dịch Kiếm Môn.

Cho nên hiện tại biết rõ Tô Tín lên Dịch Kiếm Môn tìm Tô Hinh Nhi, nàng lập tức muốn Tô Tín đoạn tuyệt quan hệ với Tô Hinh Nhi, đệ tử Dịch Kiếm Môn tuyệt đối không cho phép có chỗ bẩn! Tuyệt đối không được!

Giống như lúc trước, cho dù Dịch Kiếm Môn liều chết cũng muốn diệt Cản Thi Phái và đoạt thi thể lão tổ sáng lập tông môn trở về, không cho phép kẻ nào chà đạp vinh quang Dịch Kiếm Môn.

Nếu như Tô Tín biết rõ suy nghĩ của Giang Thu Liên hiện tại, phản ứng đầu tiên của hắn khẳng định chính là nữ nhân này cố chấp ‘ cái gọi là ’ vinh quang Dịch Kiếm Môn gần như bệnh trạng.

Loại người này có vấn đề tâm lý, quả thực không cách nào thuyết phục.

Trên thực tế Giang Thu Liên cũng đã đến tình trạng không thể thuyết phục.

Nàng nhìn thấy khí thế của mình không thể áp chế Tô Tín, lúc này dùng ánh mắt âm trầm nhìn Tô Hinh Nhi:

- Ngươi là đệ tử Dịch Kiếm Môn ta, cho dù quân pháp bất vị thân cũng phải giữ gìn vinh quang Dịch Kiếm Môn!

- Cho nên hiện tại ta lệnh cho ngươi, về sau tuyệt đối không cho phép ngươi lại có quan hệ với Tô Tín, từ nay về sau ngươi chỉ là đệ tử Dịch Kiếm Môn, mà không phải muội muội Tô Tín hắn!

- Nếu như bị ta phát hiện ngươi còn có liên hệ với hắn, cho dù ta phế võ công của ngươi, cũng không thể cho phép ngươi làm bẩn vinh quang Dịch Kiếm Môn!

Nghe được Giang Thu Liên nói thế, trên người Tô Tín bộc phát sát cơ lạnh lùng, lạnh lùng tới mức làm người ta sợ hãi, khí huyết sát vô tận xông lên trời!

Từ ngày đặt chân giang hồ đến nay, người trực tiếp chết trong tay Tô Tín không một ngàn cũng tám trăm, người gián tiếp chết trong tay hắn bao nhiêu? Năm thế lực nhị lưu Giang Nam đạo cộng lại cũng mấy vạn người.

Nhiều nhân mạng như thế điệp gia tạo thành sát cơ và khí huyết sát, chỉ sợ một ít đệ tử ma đạo cũng không nhiều như Tô Tín.

Không có thi triển Huyết Hà Thần Kiếm, ánh mắt Tô Tín lúc này biến thành đỏ thẫm, dưới đáy đỏ thẫm chính là đen kịt, Tô Tín giống như biến thành ma thần trong truyền thuyết.

Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải tu luyện ra khí tức âm hàn cùng địa ngục tử khí, loại đầu tiên còn dễ nói, loại thứ hai còn đáng sợ hơn so với ma công nhiều, môn công pháp này có chút ảnh hưởng tâm thần của Tô Tín.

Vài lúc bình thường, dùng tâm chí cứng cỏi của Tô Tín và Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Pháp có tác dụng áp chế tâm thần, đại khái có thể ngăn chặn ảnh hưởng do Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải mang tới.

Nhưng hôm nay dưới cơn thịnh nộ, loại khí tức này bộc phát ra ngoài, ngay cả võ giả Hóa Thần Cảnh như Giang Thu Liên cũng bị dọa sững sờ, làm cho nàng có cảm giác tim đập loạn.

- Nếu ngươi dám động tới một cọng tóc gáy của Hinh Nhi, ngươi tin ngày sau ta sẽ huyết tẩy Dịch Kiếm Môn hay không?

Giọng nói Tô Tín lạnh lùng giống như vọng tới từ Địa ngục.

Giang Thu Liên áp chế cảm giác tim đập nhanh, cười lạnh nói:

- Con cóc ghẻ, khẩu khí thật là lớn!

- Huyết tẩy Dịch Kiếm Môn ta? Cho dù là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo cũng không dám nói như vậy, Đại Chu thần uy đại tướng quân Lâm Tông Việt đến, hắn cũng không dám nói như vậy! Ngươi lại dựa vào cái gì dám nói lời này?

- Chỉ bằng ta gọi là Tô Tín!

Ánh mắt Tô Tín lạnh lùng nhìn Giang Thu Liên, hắn không phải đang nói đùa, lại càng không phải nói khoác lác, hắn chỉ nói một sự thật trần trụi mà thôi.

Tô Tín là người biết ẩn nhẫn, một ngày không diệt được ngươi thì ba ngày, ba ngày không được thì một năm, mười năm!

Nếu Giang Thu Liên dám động tới Hinh Nhi, Tô Tín nói huyết tẩy Dịch Kiếm Môn cũng không phải đang nói đùa.

- Dám nói ẩu nói tả trong Dịch Kiếm Môn, quả thực quá lớn mật!

Giang Thu Liên hừ lạnh một tiếng, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay nàng, muốn ra tay.

Tô Tín dám nói ra lời huyết tẩy Dịch Kiếm Môn, nếu nàng không cho Tô Tín một chút giáo huấn, hắn cho rằng Dịch Kiếm Môn đã rơi xuống mức không làm gì được võ giả Thần Cung Cảnh hay sao?

Thời đimể Tô Tín chuẩn bị vận dụng tiêu hao phẩm át chủ bài liều mạng với Giang Thu Liên và mang Hinh Nhi rời khỏi Dịch Kiếm Môn, một giọng nói truyền đến:

- Dừng tay!

Quay đầu nhìn sang, Tạ Chỉ Yến và một võ giả Hóa Thần Cảnh vác cự kiếm đi tới.

Võ giả Hóa Thần Cảnh này chính là ‘ Thiết Huyết Kiếm Cuồng ’ Sở Bất Phàm, lúc trước hắn đến Tương Nam đạo tìm Tạ Chỉ Yến, cũng xem như gián tiếp trợ giúp Tô Tín.

Lúc mới gặp Sở Bất Phàm là nửa bước Nguyên Thần, hôm nay hắn đã có thực lực Hóa Thần Cảnh.

Giang Thu Liên hừ lạnh một tiếng, nói:

- Kẻ này dám nói ẩu nói tả tại Dịch Kiếm Môn, các ngươi không bắt giữ hắn, bảo ta dừng tay là muốn làm gì?

Tạ Chỉ Yến cau mày nói:

- Tô Tín là khách nhân Dịch Kiếm Môn chúng ta, sư thúc tổ ngươi hô đánh kêu giết tại đây là có ý gì?