- Theo chúng ta biết có lẽ có ba thanh, tăng thêm Xích Hỏa Viêm Long Kiếm là bốn, trong Địa phủ chúng ta có hai thanh.
- Lần trước Luân Chuyển Vương đã từng tính ra ‘ Kiếm Tôn Giả ’ La Vân có Cửu Tiêu Long Ngâm Kiếm là chìa khóa, hắn không tính ra tung tích của Cửu Tiêu Long Ngâm Kiếm.
Tô Tín cười khổ nói:
- Hơn phân nửa Cửu Tiêu Long Ngâm Kiếm bị Thiên đình lấy đi rồi.
- Vì sao nói như vậy?
Thôi Phán Quan hỏi.
- Thời điểm ban đầu ở Tương Nam ta đã từng gặp lăng tẩm ‘ Kiếm Tôn Giả ’ La Vân xuất thế, hơn nữa tự mình vào đó xem xét, bội kiếm của La Vân không còn, hơn nữa lăng tẩm không có dấu vết bị người ta phá hư, ta đoán chỉ có Thiên đình mới có thủ đoạn như vậy.
Thôi Phán Quan cau mày nói:
- Nếu là như thế, Thiên đình có thể có năm thanh chìa khóa, bởi như vậy không dễ làm.
Địa phủ cùng Thiên đình chính là tử địch, thực lực Thiên đình càng mạnh càng bất lợi với Địa phủ.
Hiện tại kiếm bị Thiên đình cướp đi, đám người Thôi Phán Quan nghĩ biện pháp.
Sau khi rời khỏi Hậu Thổ cung điện, đột nhiên Tô Tín hỏi:
- Có phải Địa phủ chúng ta hiện tại yếu thế khi đối mặt Thiên đình hay không? Cho dù là tranh đoạt chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các thì chúng ta cũng bị động phòng ngự.
- Mục đích của chúng ta không phải mở Cửu Trọng Kiếm Các, mà chỉ ngăn cản Thiên đình mở Cửu Trọng Kiếm Các mà thôi.
Nghe được Tô Tín hỏi như vậy, Thôi Phán Quan lập tức cười khổ một tiếng:
- Không nghĩ tới ngươi mới đến Địa phủ mấy lần liền nhìn ra, không phải chúng ta không muốn đi tranh giành với Thiên đình, mà là từ thực lực hay là người đều không tranh nổi với Thiên đình.
- Thiên đình sáng lập hơn một ngàn năm, đã từng bị võ lâm áp chế qua nhưng một ít hệ thống nghiêm khắc vẫn tồn tại như cũ, huống chi công pháp Thiên đình trải qua nhiều đời nghiên cứu đều bị nghiên cứu thấu triệt, thành viên học tập tuyệt đối nhanh hơn so với Địa phủ.
- Cũng như Tư Mệnh Tinh Quân, Thiên đình đời trước khẳng định còn có Tư Mệnh Tinh Quân, cho nên công pháp của hắn chắc chắn còn có tâm đắc tu luyện, mà ngươi đạt được Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, cả Địa phủ chỉ có mình ngươi tự lĩnh ngộ.
- Hơn nữa vị Thiên Đế kia cũng là nhân vật không thua gì Địa Tạng Vương đại nhân, dưới sự lãnh đạo của hắn, Thiên đình dần khôi phục vinh quang ngày xưa.
- Địa phủ chúng ta không giống, Địa phủ mới xây dựng thời gian quá ngắn.
- Hơn nữa thành viên Địa phủ chúng ta vào nguyên nhân nào đó mới nguyện ý gia nhập Địa phủ, liên hợp với nhau, tổng thể mà nói mọi người cũng không có phân thượng hạ cấp, cho nên một khi muốn quyết định chuyện gì thì nó nhất định phải tương hợp với lợi ích các thành viên.
Thôi Phán Quan nói với Tô Tín:
- Nếu thực lực Thiên đình mạnh hơn so với Địa phủ, phản công Thiên đình có thể được bao nhiêu chỗ tốt? Thành viên Địa phủ sẽ chết bao nhiêu? Nếu đổi lại là ngươi thì ngươi làm gì?
Tô Tín im lặng, Thôi Phán Quan nói thật, tuy hắn nợ Địa phủ một cái mạng, nếu như người lãnh đạo Địa phủ đưa ra quyết định bảo hắn đi chịu chết, Tô Tín sẽ không đồng ý.
Cho nên đây là điểm xấu hổ của Địa phủ, thành viên Địa phủ thế hệ này trung tâm với Địa phủ không cần hoài nghi, dù sao bọn họ tụ tập với nhau, có thể có được lợi ích và chỗ tốt lớn hơn so với một người.
Cũng tỷ như Tô Tín, nếu hắn không gia nhập Địa phủ, cho dù hắn tìm được hài cốt Thiên binh cũng không thể tìm được cao thủ Dung Thần Cảnh hỗ trợ, dùng nhân mạch của người khác có thể tìm ai?
Cao hơn nữa là Cổ Đông Lai, đáng tiếc hắn không hoàn toàn tin tưởng Cổ Đông Lai, huống chi Cổ Đông Lai phải nhìn chằm chằm vào Tiêu gia, đoán chừng cũng không rút ra thời gian.
Nhưng trung tâm với Địa phủ không có nghĩa sẽ đi liều chết vì Địa phủ, nếu như hiện tại Địa Tạng Vương quyết định ra tay với Thiên đình, đoán chừng tất thành viên Địa phủ sẽ phản đối.
Thôi Phán Quan nói:
- Cho nên hiện tại Địa phủ đang thay đổi, thành viên vòng trong phát triển thành viên vòng ngoài, bắt đầu bồi dưỡng từ Thần Cung Cảnh.
- Dạy bọn họ công pháp Địa phủ, quán thâu sự tồn tại của Địa phủ với bọn họ, như vậy lực ngưng tụ của Địa phủ sẽ tăng lên một chút, tương lai cũng có được thực lực và địa vị ngang với Thiên đình.
Chuyện này không phải việc Tô Tín quan tâm, hắn xuất ra một khối Thiên Đạo thạch và hỏi:
- Khối Thiên Đạo thạch này ta muốn lấy ra giao dịch, phải chờ tới khi nào?
Thôi Phán Quan nói:
- Nếu như ngươi sốt ruột ra tay, cần có đồ vật gì thì có thể dùng hình thức tuyên bố nhiệm vụ treo Thiên Đạo thạch lên, nhưng ta đề nghị ngươi vào rằm tháng bảy hàng năm diễn ra hội nghị Địa phủ hãy giao dịch, khi đó ngươi sẽ có rất nhiều lựa chọn.
- Hơn nữa ta nghe nói qua chuyện Thiên Đạo thạch của ngươi, gần đây trên giang hồ huyên náo xôn xao, đoán chừng hiện tại sẽ có một ít phiền phức, cho nên ngươi tốt nhất tạm thời giữ trong tay đi, trong tình huống hiện tại, cho dù ngươi treo lên cũng không có người sẽ giao dịch với ngươi.
Tô Tín gật đầu, dù sao thành viên vòng trong không thể dùng Thiên Đạo thạch, cho dù bọn họ có thể dùng chỉ là cấp cho đệ tử hoặc thành viên vòng ngoài dùng.
Hiện tại động tĩnh Thiên Đạo thạch lớn như vậy, vạn nhất bị người khác nhìn thấy sẽ dẫn tới phiền toái không cần thiết, cho nên còn phải đợi một thời gian ngắn lại ra tay.
Sau khi trở lại Giang Nam đạo, Tô Tín liền bắt đầu bế quan, tuy nói là bế quan nhưng kỳ thật Tô Tín đang tự hỏi, suy nghĩ mình nên dựa vào cái gì Hóa Thần.
Hiện tại Tô Tín đã đến Thiên Nhân Hợp Nhất, nửa bước Nguyên Thần Cảnh, chỉ cần Tô Tín có thể xác định Hóa Thần của mình dựa vào là cái gì, như vậy Tô Tín tùy thời cũng có thể bước vào Nguyên Thần Cảnh.
Tô Tín vẫn xoắn xuýt điểm này, sở học của hắn pha tạp, tương lai sẽ chủ tu không biết bao nhiêu lộ tuyến, việc này làm Tô Tín phát sầu.
Cho nên lần này bế quan Tô Tín chỉ suy nghĩ dựa vào cái gì Hóa Thần, như vậy Tô Tín có nắm chắc tấn chức Nguyên Thần Cảnh trong thời gian ngắn.