- Cho nên lần này Thiết Chiến đại nhân mời ngài ra tay, bởi vì lý do vừa vặn phù hợp, sẽ không bị người Đông Tấn hoài nghi.
Nghe được cái tên Triệu Nguyên Điển, sắc mặt Tô Tín biến thành cổ quái, bởi vì đây là kẻ hiếm thấy.
Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển chính là thân đệ đệ của hoàng đế Đông Tấn, tính cách hắn cũng rất hiếm thấy.
Triệu Nguyên Điển xuất thân hoàng tộc nhưng vô cùng thích sinh hoạt giang hồ, hắn rất để bụng võ đạo.
Nhưng đáng buồn là thiên phú của hắn quá kém, thậm chí kém tới mức người người oán trách.
Hoàng thất Đông Tấn dùng vô số tài nguyên nhưng Triệu Nguyên Điển lại không có đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, vẫn là Hậu Thiên đại viên mãn, loại thiên phú này quả thật trăm năm khó gặp một lần.
Tuy không thể đi tiếp trên con đường võ đạo, nhưng Triệu Nguyên Điển lại ưa thích mời các nhân vật giang hồ nổi danh, hơn nữa ra tay xa xỉ, rất nhiều người cũng ưa thích lui tới với hắn, đương nhiên đại bộ phận đều đối đãi với hắn như rác rưởi mà thôi.
Lúc này Triệu Nguyên Điển không biết nổi điên cái gì tổ chức thưởng kiếm đại hội, hắn đều phát thiếp mời cho võ giả Nhân Bảng trước hai mươi, người có thể đến không bao nhiêu, như đám người Hà Hưu, Tiêu Hoàng sẽ không quan tâm tới hắn.
- Triệu Nguyên Điển nhàn rỗi không có việc gì mở thưởng kiếm đại hội? Hắn muốn thưởng kiếm gì?
Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành nói:
- Nghe nói người của Triệu Nguyên Điển đào được thanh kiếm trong di tích nào đó, nghe nói đã từng là Thiên binh, hiện tại linh tính tan hết thành Địa binh, tên gì Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
- Hơn nữa theo thanh kiếm này còn có vài bộ điển tịch, cho nên Triệu Nguyên Điển lúc này mới mới mời một đống người tới tham dự thưởng kiếm đại hội.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đi, nhiệm vụ này ta tiếp, bảo mật thám trả lời Thiết Chiến đại nhân là được.
Nếu như nhiệm vụ này là Lục Phiến Môn cho, Tô Tín đại khái có thể dùng công vụ bận rộn không thế thoát thân không đi, nhưng nhiệm vụ này là Thiết Chiến cho, hiện tại với tư cách người Thiết gia, Tô Tín nhưng lại không thể không đi.
Tô Tín cảm giác cái tên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm quen tai, dường như nói ở nơi nào đó.
Sau khi Hoàng Bỉnh Thành rời đi, lệnh bài Địa phủ của Tô Tín chấn động hai lần, Địa phủ có người đang tìm hắn.
Sau khi đi vào Địa phủ, xuất hiện trước mặt Tô Tín chính là Thôi Phán Quan.
Làm cho Tô Tín im lặng là, dường như Thôi Phán Quan rất rãnh rỗi, thường xuyên ở lại trong Địa phủ, hơn nữa có đại sự gì cũng do hắn xử lý, hắn giống như quản gia Địa phủ.
Thôi Phán Quan nói:
- Lần này gọi ngươi tới là có một nhiệm vụ.
- Lần trước bởi vì người Thiên đình đột nhiên ra tay, làm cho Xích Hỏa Viêm Long Kiếm bị Thiên đình cướp lấy, không nghĩ tới lúc này lại có một thanh chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các xuất hiện, ngay tại Đông Tấn.
Tô Tín bỗng nhiên nói:
- Chờ chút, ngươi nói sẽ không phải là Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển đào ra Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm đấy chứ?
Thôi Phán Quan kinh ngạc nói:
- Ngươi biết?
Tô Tín nói nhiệm vụ Thiết Chiến giao cho mình với Thôi Phán Quan, hắn sớm cảm giác cái tên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm quen tai.
Với tư cách chín thanh Thiên binh chìa khóa mở Cửu Trọng Kiếm Các, mỗi thanh đều có tên là một chữ Long.
Cửu Tiêu Long Ngâm Kiếm, Xích Hỏa Viêm Long Kiếm, mà Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm cũng là như thế, rất dễ dàng làm người ta liên tưởng tới phương diện này.
Thôi Phán Quan nói:
- Vậy đúng lúc, lần này ngươi đi tham gia thưởng kiếm đại hội, người Thiên đình cũng sẽ ra tay.
- Đến lúc đó ngươi có thể dùng thân phận vốn có của mình đoạt Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm, hơn nữa cho dù không đoạt được cũng có thể cản trở người Thiên đình ra tay, tối thiểu Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm không thể rơi vào tay bọn chúng.
- Đúng rồi, nhiệm vụ lần này ban thưởng giống như lần trước, ngươi cũng có thể đi bảo khố Địa phủ lựa chọn một thanh binh khí Địa cấp làm ban thưởng, hơn nữa cộng thêm hai viên Thiếu Lâm Đại Hoàn đan.
- Lần này Thiên đình sẽ có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay không?
Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan ngẫm lại nói:
- Có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay là khẳng định, trải qua Luân Chuyển Vương bói toán, lúc này người Thiên đình đến không mạnh, dùng thực lực ngươi bây giờ hoàn toàn có thể ứng phó, điểm ấy ngươi không cần lo lắng.
Cho dù Thôi Phán Quan nói thì nói như thế, nhưng Tô Tín rất không yên lòng với Luân Chuyển Vương chưa từng gặp mặt.
Chuyện Trầm gia lần trước là hắn tính sai, lần này hi vọng hắn có thể học khôn đừng làm ra đường rẽ gì đó.
Hai nhiệm vụ đều phải đi Đông Tấn một chuyến, Tô Tín cũng không do dự, hắn giao sự vụ Giang Nam đạo cho đám người Hoàng Bỉnh Thành, chính mình đi về Đông Tấn.
Tô Tín không phải người thích ôm quyền, chỉ cần thủ hạ có thể làm việc thỏa đáng, chính mình cần gì phải chen tay vào? Nếu không hắn còn bồi dưỡng những thủ hạ này làm gì, chuyện gì cũng do mình xử lý không tốt sao?
Cho nên hiện tại Tô Tín làm chưởng quầy vung tay chuyện Giang Nam đạo cũng không có vấn đề gì.