Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 632: Bắt đầu báo thù (2)



Trong ba ngày Tô Tín bế quan dưỡng thương lại xảy ra đại sự, chính là ‘ Kiếm công tử ’ Hà Hưu đột phá đến Nguyên Thần Cảnh.

Kỳ thật Hà Hưu đã sớm nửa bước tiến vào cánh cửa Nguyên Thần Cảnh, chẳng qua bởi vì Lâm Trường Hà vẫn không có đột phá nên hắn mới kẹt ở Thần Cung Cảnh đỉnh phong, chuẩn bị trong cảnh giới ngang nhau đánh bại Lâm Trường Hà mới đột phá.

Hiện tại Lâm Trường Hà đã đột phá Nguyên Thần, vậy hắn lại tiếp tục dừng lại ở Thần Cung Cảnh đã không có ý nghĩa, cho nên sau khi bế quan một lúc, Hà Hưu trực tiếp đột phá đến Nguyên Thần Cảnh.

Ngày hôm sau khi Hà Hưu đột phá Nguyên Thần Cảnh, Tiêu Hoàng cũng đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, điều này làm cho Nhân Bảng liên tục đổi mới trong hai ngày, việc này mấy năm khó gặp một lần.

Đúng là trùng hợp, Tiêu Hoàng bắt đầu bế quan khi Tô Tín còn ở Giang Nam đạo, hiện tại đột phá đến Hóa Thần Cảnh xem như nước chảy thành sông.

Cho nên Nhân Bảng lại biến hóa lần nữa, Diễn Na La đứng thứ nhất, ‘ Xích Tùng Chân Nhân ’ Phong Lâm Tử đứng thứ hai, ‘ Đại La Thiên đao ’ Trần Kính đứng thứ ba, Tô Tín đứng thứ tư, Duẫn Tịch Tuyết đứng thứ năm.

Tô Tín không biết Nhân Bảng biến hóa, nhưng Hướng Thiên Long lại biết.

Mắt thấy Tô Tín lại tiến lên hai vị trí trên Nhân Bảng, Hướng Thiên Long cảm thấy hối hận vì đánh lén Tô Tín, kết tử thù với Tô Tín.

Cho dù hai vị trí này là người khác đột phá nên để trống, với thực lực của Tô Tín, hắn sớm muộn gì cũng tiến lên vị trí đệ nhất Nhân Bảng.

Có ba người xếp trước Tô Tín, ‘ Hỏa Vực Ma Thần ’ Diễn Na La giống như tên điên, hoặc hắn đột phá trong thời gian ngắn, hoặc hắn sớm muộn gì cũng bị người ta giết chết.

Hắn biết rõ hành vi mấy ngày trước là vì tài nguyên bí bảo trong tay của Triệu Nguyên Điển, hắn dám ra tay giết Triệu Nguyên Điển trước mặt nhiều người, tuy trong Đông Tấn nhất định sẽ có người âm thầm trầm trồ khen ngợi nhưng việc quan trọng nhất hiện tại chính là đuổi giết Diễn Na La.

Xích Tùng Chân Nhân Phong Lâm Tử đứng thứ hai nhưng lại nổi danh tu luyện cuồng ma, nói không chừng hắn không biết khi nào sẽ đột phá đến Nguyên Thần Cảnh.

Đại La Thiên đao Trần Kính đứng thứ ba có vẻ bình thường, sớm muộn gì đều bị Tô Tín vượt qua, có thể nói không qua bao lâu, thậm chí không đến một năm thì Tô Tín có thể bước lên vị trí đệ nhất Nhân Bảng.

Khi đó hắn mới không đến hai mươi lăm tuổi, một đệ nhất Nhân Bảng không đến hai mươi lăm tuổ, nếu như không có gì ngoài ý muốn, Tô Tín gần như có thể trăm phần trăm đột phá Nguyên Thần trước ba mươi tuổi.

Một võ giả Nguyên Thần Cảnh không đến ba mươi tuổi, Hướng Thiên Long nghĩ tới đây liền cảm thấy khủng bố.

Thiên phú bản thân Hướng Thiên Long cũng không tính tốt, bước vào Hóa Thần Cảnh hơn mười năm mới khó khăn lắm tu luyện tới trung kỳ, đời này chỉ sợ không có bao nhiêu hi vọng bước vào Dung Thần Cảnh.

Đợi đến lúc Tô Tín phát triển, Thiên Long đạo tràng sẽ có ai ngăn cản Tô Tín?

Huống chi với tuổi Tô Tín, cho dù kéo dài tới khi hắn chết cũng đơn giản, về sau Tô Tín dễ dàng tru diệt toàn bộ Thiên Long đạo tràng.

Đánh hổ không chết ngược lại bị hại, nhưng hiện tại Hướng Thiên Long đánh ai? Tô Tín cũng không phải hổ, mà là một con ác long!

Không biết có phải suy nghĩ quá nhiều hay không, gần đây Hướng Thiên Long cảm giác nguy cơ càng ngày càng đậm.

Bất đắc dĩ hắn đành phải gia tăng chương trình tập luyện của đệ tử Thiên Long đạo tràng lên gấp đôi, muốn trước khi hắn chết bồi dưỡng ra mấy tồn tại Hóa Thần Cảnh cho Thiên Long đạo tràng, như vậy mới có thể bảo chứng truyền thừa cho Thiên Long đạo tràng.

Hướng Thiên Long thao luyện như thế, các đệ tử Thiên Long đạo tràng đều kêu khổ thấu trời.

Tu hành võ đạo có thể cần cù bù kém cỏi, nhưng dù sao không phải mỗi võ giả đều có thể ăn được phần khổ này.

Đặc biệt trong Thiên Long đạo tràng có hơn phân nửa đệ tử đều là đệ tử nhà giàu hoặc xuất thân tiểu thé gia, thói quen nuông chiều từ bé, đột nhiên bị Hướng Thiên Long gia tăng thao luyện như thế nên không chịu nổi.

Kết quả vài ngày sau liền có người bắt đầu đùa nghịch tiểu thông minh, thời điểm ban đêm luyện võ giả bộ bệnh đi ra ngoài uống hoa tửu, hai người Lý Thành Hiển và Đinh Hạo chính là như thế.

Hai người này xuất thân đệ tử nhà giàu, phụ mẫu đều là đại thương nhân Đông Tấn, cũng không phải xuất thân võ giả, cho nên hi vọng con mình tập võ có thể trộn lẫn vị trí tốt trong triều đình Đông Tấn.

Vừa vặn Hướng Thiên Long có quan hệ không tệ với triều đình Đông Tấn, cho nên dùng nhiều tiền đưa bọn họ vào Thiên Long đạo tràng.

Thiên phú của hai người này chỉ xem như thường thường, cho dù tập võ cũng không có lý tưởng, cho nên Hướng Thiên Long vừa tăng mạnh thao luyện, bọn họ lập tức không chịu nổi.

Sau khi hai người uống hoa tửu say khước về tới Thiên Long đạo tràng, nếu không sáng hôm sau sẽ bị sư phụ điểm danh.

Vừa lắc lư Lý Thành Hiển vừa nói:

- Ta nói sư phụ chúng ta càng lăn lộn giang hồ lá gan càng nhỏ, Tô Tín kia cũng chỉ có cảnh giới Tiên Thiên mà thôi, không ngờ dọa hắn thành như vậy.

Đinh Hạo cũng hùa theo:

- Đúng thế, nơi này là Đông Tấn, cũng không phải Đại Chu của hắn, nếu như Tô Tín dám đến, trực tiếp làm hắn có đi không về!

Hai người bọn họ không biết chi tiết Tô Tín, cũng không hiểu cường giả Nhân Bảng Đại Chu có ý vị như thế nào, ngược lại người không biết không sợ.

Bỗng nhiên trước mặt có bóng người xuất hiện, vô thanh vô tức giống như đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, lúc này hai người sợ hãi kêu to một tiếng.

- Khốn kiếp! Cái gì đó!

Bị giật mình, chân hai người như nhũn ra, cũng tỉnh rượu hơn phân nửa.

Thân ảnh trong bóng tối dần đi tới, đó là thanh niên trẻ tuổi tuấn tú, trên miệng còn nở nụ cười lạnh đầy tà dị.

Lý Thành Hiển và Đinh Hạo vừa định nói cái gì đó, hai đạo kiếm khí vô hình vô tướng bỗng nhiên xẹt qua, trực tiếp cắt đầu bọn họ!