Lúc này trong Vũ Liễu kiếm phái, người Vũ Liễu kiếm phái nhận được tin tức Thục vương phủ liền đưa mắt nhìn nhau, không biết Thục vương Cơ Ngôn Tú đang nổi điên cái gì.
Chưởng môn Vũ Liễu kiếm phái ‘ Tình Không Phi Nhứ ’ Liễu Thiên Minh là trung niên có bề ngoài hơn bốn mươi, phong độ nhẹ nhàng, khí độ bất phàm.
Liễu Thiên Minh cau mày nói:
- Vương gia làm cái gì trêu chọc Thục vương phủ, lại làm cho Cơ Ngôn Tú thất thố như thế, có đạo lý gì?
Đệ tử Vũ Liễu kiếm phái thấy thế liền hỏi:
- Chưởng môn, chúng ta nên trả lời người Thục vương phủ như thế nào, bọn họ đang chờ bên ngoài đấy.
Liễu Thiên Minh suy nghĩ và nói:
- Ngươi nói với người Thục vương phủ rằng người Vũ Liễu kiếm phái chúng ta xuống núi chiêu mộ đệ tử, thật sự không thể rút người giúp Thục vương điện hạ, nếu như Vương gia và Thục vương điện hạ có gì hận gì không rõ, Vũ Liễu kiếm phái chúng ta nguyện ý hóa giải.
Phân phó đệ tử truyền lời xong, trưởng lão Vũ Liễu kiếm phái trong phòng nghị sự do dự nói:
- Chưởng môn, chúng ta qua loa người Thục vương phủ như vậy có chút không tốt.
- Dù sao chúng ta nhận không ít đồ của Thục vương phủ, ngày bình thường không có việc gì có thể qua loa thì qua loa, nhưng hiện tại Thục vương phủ chính thức dùng đến chúng ta, chúng ta không tới, nhưng tối thiểu cũng nên phái người đi tỏ thái độ một ít ah?
Vị trưởng lão Vũ Liễu kiếm phái này xem như có thương tâm, nhưng nghe hắn vừa nói như vậy Liễu Thiên Minh lại cười lạnh một tiếng.
- Trần trưởng lão, ngươi suy nghĩ quá mức đơn giản, nếu như lần này Thục vương phủ muốn tìm tiểu thế lực cũng bỏ đi, nhưng Vương gia còn hiếu thắng hơn Vũ Liễu kiếm phái chúng ta, chúng ta tùy tiện phái người đi, như vậy Vương gia có thể ghi hận chúng ta hay không?
- Chúng ta thật cầm đồ của Thục vương phủ nhưng ngươi không cần cho là đúng, xảy ra chuyện chúng ta ở phía sau phất cờ hò reo là được rồi, thực động thủ, như vậy không có lợi với Vũ Liễu kiếm phái chúng ta.
Nghe được Liễu Thiên Minh vừa nói như vậy, Trần trưởng lão cũng không nói, dù sao chưởng môn cũng suy nghĩ vì lợi ích Vũ Liễu kiếm phái bọn họ, Thục vương phủ muốn động Vương gia, bọn họ không tham dự vào.
Lúc này trong Thục vương phủ, Tô Tín đạt được trả lời của Vũ Liễu kiếm phái liền cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói với đám người:
- Đi, đi Vũ Liễu kiếm phái.
Ôn Dục thấy thế đành phải theo Tô Tín đi tới Vũ Liễu kiếm phái, chuẩn bị nhìn Tô Tín muốn dùng thủ đoạn gì.
Lúc này trong Vũ Liễu kiếm phái, đám người Liễu Thiên Minh còn nhàn nhã luận đạo, ngồi đối diện thưởng thức trà, lúc này một gã đệ tử lại vội vàng hấp tấp đẩy cửa ra, lúc này Liễu Thiên Minh lập tức chau mày.
- Vội vàng hấp tấp còn ra thể thống gì, Vũ Liễu kiếm phái chúng ta cũng không phải tiểu tông môn nhà giàu mới nổi, cũng không thể không có quy củ.
Tên đệ tử kia vội vàng nói:
- Chưởng môn không tốt! Người Thục vương phủ dẫn người vây quanh Vũ Liễu kiếm phái chúng ta!
Tay Liễu Thiên Minh lập tức run lên, chén trà rơi xuống và vỡ nát.
Thục vương phủ không phải gây phiền toái cho Vương gia sao? Tại sao bây giờ nhắm vào mình?
Nếu như nói bởi vì mình cự tuyệt giúp Thục vương phủ đối phó Vương gia thì càng không nói thông, Thục vương phủ lại không phải người ngu, tại sao kết thù kết oán với Vương gia lại nhắm vào mình?
Bây giờ người ta đánh tới tận cửa, Liễu Thiên Minh không thể nghĩ nhiều, vội vàng mang theo mấy vị trưởng lão Vũ Liễu kiếm phái đi tới tận cửa.
Sơn môn Vũ Liễu kiếm phái có phần đông đệ tử Vũ Liễu kiếm phái đang giương cung bạt kiếm giằng co với người Thục vương phủ.
Sắc mặt Liễu Thiên Minh âm trầm nói:
- Ôn công công ngươi có ý gì? Các ngươi không phải có thù oán với Vương gia hay sao? Tại sao hiện tại đến Vũ Liễu kiếm phái ta?
Ôn Dục chỉ cười cười, hắn chỉ vào Tô Tín sau lưng.
- Liễu chưởng môn, hiện tại không phải chuyện của chúng ta, chuyện của Thục vương phủ do Tô Tín Tô đại nhân nói mới tính.
- Tô Tín?
Người Vũ Liễu kiếm phái chỉ ngây người một chút liền đoán được Tô Tín rốt cuộc là Tô Tín nào.
Tuổi còn trẻ đã có thực lực Hóa Thần Cảnh, nhưng lại có thể bị Ôn Dục xưng là đại nhân, trên giang hồ trừ vị tổng bộ đầu Giang Nam đạo, đệ nhất Nhân Bảng ngày xưa ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín còn có ai?
Con đường Ba Thục đạo và võ lâm Trung Nguyên không nhanh nhưng không có nghĩa bị phong kín, đương nhiên bọn họ biết rõ Nhân Bảng mỗi tháng đổi mới, chỉ có điều chậm hơn Trung Nguyên mười ngày mà thôi.
Chỉ có điều đám người Liễu Thiên Minh không hiểu Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, tại sao hắn đột nhiên đi vào Ba Thục đạo, lại còn trở thành người của Thục vương phủ.
Đương nhiên những việc này không trọng yếu, trọng yếu là hôm nay Thục vương phủ khuynh sào xuất động vây quanh Vũ Liễu kiếm phái của bọn họ là có ý gì.
Liễu Thiên Minh lạnh lùng nói với Tô Tín:
- Nếu nơi này là Tô đại nhân làm chủ, vậy thì mời Tô đại nhân cho chúng ta công đạo, hôm nay các ngươi tới đây là có ý gì!
Tô Tín híp mắt nói:
- Vừa vặn, hôm nay bổn quan tới đây cũng muốn đòi Liễu chưởng môn một công đạo.