Đối với Thái vương Cơ Ngôn Thành, nếu như nói trước kia Tô Tín còn kiêng kị với hắn, vậy hôm nay gặp chân nhân, Tô Tín cũng triệt để yên tâm.
Không có thiên phú võ đạo thì hắn chỉ là một kẻ mãng phu, loại người này có lẽ nên sống trong tông môn võ lâm chứ không phải hoàng thất Đại Chu.
Nghe Tô Tín nói như vậy, Thiết Vô Tình cũng cười nói:
- Nói không sai, vị Thái vương điện hạ về sau muốn chiếm một ít chỗ tốt của Lục Phiến Môn sẽ không dễ dàng như vậy.
Tô Tín hỏi:
- Ta vẫn hiếu kỳ một việc, Lưu Phượng Vũ thân là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, hắn cấu kết với Cơ Ngôn Thành như vậy, chẳng lẽ bệ hạ không biết sao? Dùng tính cách của bệ hạ, hắn sẽ dễ dàng tha thứ người Lục Phiến Môn cấu kết với hoàng tử sao?
Lục Phiến Môn không giống với quân đội, so với quân đội làm việc ngoài sáng, đại bộ phận lực lượng Lục Phiến Môn đều ẩn núp trong bóng tối mới là chủ yếu.
Thiết gia đến bây giờ vẫn bảo trì trung lập, không tham dự vào đấu tranh của phần đông hoàng tử hoàng thất, kết quả sau lưng Lưu Phượng Vũ chính là Cơ Ngôn Thành, hơn nữa nhìn dáng vẻ có lẽ cấu kết thời gian không ngắn, Tô Tín rất nghi hoặc vì sao nhân hoàng Đại Chu cho phép xảy ra chuyện này.
Thiết Vô Tình im lặng nửa ngày, lúc này mới nói:
- So với việc đám người Lưu Phượng Vũ cấu kết với hoàng tử, bệ hạ càng kiêng kị là Lục Phiến Môn một nhà độc đại.
Nghe được Thiết Vô Tình chính miệng thừa nhận điểm này, Tô Tín cũng đã chứng thực suy đoán lúc trước của mình.
Nhân hoàng Đại Chu không dễ dàng tha thứ một trong hai ngành vũ lực lớn nhất của triều đình như Lục Phiến Môn một nhà độc đại, dù sao Thiết Ngạo uy danh quá mạnh mẽ, mạnh đến mức người trong Lục Phiến Môn không ai chống lại nổi.
Nếu đám người Lưu Phượng Vũ không tìm chỗ dựa từ bên ngoài, đoán chừng hắn dám có một ít ý kiến phản đối đều bị Thiết Ngạo một tát chụp chết tại chỗ.
Tô Tín gõ gõ cái bàn nói:
- Xem dáng vẻ hôm nay, người Thanh Thành kiếm phái chuẩn bị hợp tác với Cơ Ngôn Thành sao?
Thiết Vô Tình gật đầu nói:
- Hẳn là thế, tình báo Lục Phiến Môn lúc trước đã có tin tức phương diện này, Thanh Thành kiếm phái chuẩn bị phái người tiếp xúc Cơ Ngôn Thành.
- Hiện tại Trâu Thanh Huyền đã tự mình đến đây, xem ra song phương đã đạt thành nhất trí với nhau.
Trong mắt Tô Tín xuất hiện một tia lạnh lùng:
- Tông môn võ lâm giúp hoàng tử Đại Chu tranh đoạt ngôi vị hoàng đế? Đúng là thú vị.
Đương nhiên hai thế lực mẫu thuẫn với Tô Tín kết hợp với nhau, đối với Tô Tín mà nói đây không phải là tin tức tốt.
Thiết Vô Tình lạnh nhạt nói:
- Chuyện này rất bình thường, đối với đại bộ phận người mà nói, triều đình cùng tông môn võ lâm là tồn tại đối lập với nhau, nhưng trước mặt lợi ích thì đối lập này sẽ bị ném đi không thương tiếc.
- Cơ Ngôn Thành cần thế lực bên ngoài củng cố địa vị của mình, mà Thanh Thành kiếm phái cũng cần dựa vào Cơ Ngôn Thành leo lên ngôi vị hoàng đế giúp Thanh Thành kiếm phái bọn họ trở thành đứng đầu trì kiếm ngũ phái, song phương theo như nhu cầu.
- Dù sao gần đây Thanh Thành kiếm phái cũng không sống tốt, trước kia trong trì kiếm ngũ phái, Thanh Thành kiếm phái là tồn tại đứng kế cuối.
- Hiện tại thời kỳ này, Kiếm Thần Sơn mấy chục năm không có cường giả xuất thế, Dịch Kiếm Môn nguyên khí đại thương, Ba Thục Kiếm Các quanh năm không để ý tục vụ giang hồ, đặt ở trên đầu Thanh Thành kiếm phái cũng chỉ có một Danh Kiếm Sơn Trang.
- Có thể nói nếu Cơ Ngôn Thành thật sự có thể leo lên ngôi vị hoàng đế, dựa vào Cơ Ngôn Thành trợ giúp trong tương lai, nói không chừng Thanh Thành kiếm phái thật có thể đạp lên Danh Kiếm Sơn Trang, trở thành tồn tại đứng đầu trì kiếm ngũ phái.
- Ta chẳng qua buồn bực tại sao Thanh Thành kiếm phái lại lựa chọn Cơ Ngôn Thành làm đối tượng hợp tác, trong mấy vị hoàng tử, tam hoàng tử Cơ Ngôn Luật là trầm ổn nhất, hơn nữa làm người khoan hậu, giao du rộng rãi, chính là lựa chọn đứng đầu cho ngôi vị hoàng đế.
Tô Tín thấp giọng cười nói:
- Có lẽ bởi vì bọn họ cảm thấy Cơ Ngôn Thành dễ khống chế, bồi dưỡng một người thông minh và tâm cơ thâm trầm leo lên ngôi vị hoàng đế, rất có thể không đợi bọn họ thu hoạch được hứa hẹn đã bị người ta đâm một dao sau lưng.
Thiết Vô Tình cũng tươi cười, hắn biết rõ Tô Tín không phải nói đùa, mà là thật sự xảy ra tình huống như thế.
Đỗ Nguyên Thánh lúc trước đã chết như vậy, loại chuyện này Cơ gia bọn họ làm không ít, cho nên không thể không phòng ah.
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, Thiết Vô Tình liền tách ra khỏi Tô Tín, đều trở về phòng của mình.
Ban đầu Tô Tín chỉ xem Lạc Dương lôi là nơi mình xoát danh vọng, không nghĩ tới bởi vì có Cơ Ngôn Thành và Thanh Thành kiếm phái gia nhập vào nên tình huống cũng thay đổi một ít.
Nói nó càng phức tạp cũng không đúng, mà là hoàng tử Đại Chu vương triều tranh giành ngôi vị với nhau cũng gay cấn hơn, thậm chí Tô Tín cảm giác bị nhân hoàng Đại Chu hiện tại dẫn một Nam Man tiểu quốc biến thành Đại Chu hùng bá trung nguyên cũng đã có chút lực bất tòng tâm.
Nhưng những chuyện này không liên quan đến Tô Tín, hắn tới đây chỉ đảm nhận bình thẩm Lạc Dương lôi, hắn cũng phải tìm hiểu tư liệu Lạc Dương lôi một ít.
Dĩ vãng bình thẩm Lạc Dương lôi nhất định phải có Lục Phiến Môn nhưng không có phần của hoàng tử, đều là quân đội và Lục Phiến Môn, cộng thêm một người hoàng thất giống như thái giám Đường Hiển, là tâm phúc được hoàng đế phái đến giám sát.
Bởi như vậy xuất thân võ giả thông qua Lạc Dương lôi trên cơ bản đầu nhập vào hai phương Lục Phiến Môn cùng quân đội.
Nhưng lần này danh ngạch quân đội bị hai hoàng tử cướp đi, việc này đã biến thành thú vị.