Trở lại Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, Tô Tín cũng muốn an bài một phen.
Một tháng sau Côn Luân bí cảnh mở ra, đến lúc đó thế lực sau lưng những hoàng tử kia nhất định sẽ phái người đến thành Thịnh Kinh.
Đến lúc đó thành Thịnh Kinh phong vân hội tụ, trừ tất cả người đại tông môn, còn có một chút tán tu giang hồ chưa bao giờ đặt chân qua thành Thịnh Kinh cũng chạy đến vì Côn Luân bí cảnh.
Cho dù bọn họ không có cơ hội tiến vào Côn Luân bí cảnh, đứng ngoài xem náo nhiệt cũng tốt.
Đến lúc đó cả thành Thịnh Kinh sẽ có đủ loại ngưu quỷ xà thần, nếu Tô Tín không hảo hảo bố trí một phen, chỉ sợ đến lúc đó sẽ lộn xộn.
Những võ giả giang hồ đến nhanh hơn Tô Tín tưởng tượng, Côn Luân bí cảnh mở ra, những người giang hồ này hiểu tình huống trong Côn Luân bí cảnh cho nên sớm đến Đại Chu, bọn họ cũng có thể sớm chuẩn bị một chút.
Bảy ngày sau cũng đã có người đến, ngoài ý muốn của mọi người là, người đến là người Thiếu Lâm tự.
Cửa đông thành Thịnh Kinh, tin tức người Thiếu Lâm tự sớm truyền khắp thành Thịnh Kinh.
Rất nhiều võ giả thành Thịnh Kinh đứng quan sát ở cửa thành, Tô Tín cũng đi qua, tránh khỏi gây ra đại sự gì.
Chen chúc giữa cửa thành, một đám võ giả đang nhanh quanh muốn xem xem Thiếu Lâm tự đến thành Thịnh Kinh ủng hộ vị hoàng tử nào, xuất động bao nhiêu lực lượng.
Tô Tín tự nhiên sẽ không chen lấn ở cửa thành với bọn họ, hắn ở tầng cao nhất quán rượu phương xa quan sát, Đường Cửu an vị đối diện hắn.
- Đường huynh, ngươi nói tại sao Thiếu Lâm tự lại tham dự vào tranh đoạt hoàng trữ của Đại Chu?
Tô Tín uống một ngụm rượu và hỏi.
Đường Cửu không uống rượu, dựa theo cách nói của hắn, từ khi hắn tu luyện võ đạo đến bây giờ không uống rượu, Tô Tín hỏi hắn vì sao, Đường Cửu cũng không trả lời.
Kỳ thật đối với võ giả Hóa Thần Cảnh như bọn họ mà nói, rượu không có tác dụng gây tê với bọn họ, kỳ thật uống rượu giống như uống nước.
Đường Cửu không muốn nói, Tô Tín cũng sẽ không hỏi.
Bây giờ Đường Cửu nghe được Tô Tín hỏi, hắn cũng chỉ cười cười nói:
- Hòa thượng cũng là người, Thiếu Lâm tự cũng cần lợi ích.
Tô Tín lúc này mỉm cười, Đường Cửu nói hai câu tổng kết rất sâu sắc, hòa thượng cũng là người, cũng cần ăn cơm.
Phật giáo là thế giới cực lạc, nhưng Thiếu Lâm tự lại là tông môn võ lâm, cũng cần lợi ích.
Lúc trước Thiếu Lâm tự bị Tạo Hóa Đạo Môn áp chế triệt để, là ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm ra tay mới ngăn cơn sóng dữ.
Đáng tiếc sau lưng có đồng đội heo cản trở, Huyền Đàm từ nhậm chủ trì Thiếu Lâm tự, đệ tử tục gia bị trục xuất Thiếu Lâm tự, cho nên Thiếu Lâm tự hiện tại tốt hơn lúc trước nhưng thực lực chỉnh thể vẫn không sánh bằng Tạo Hóa Đạo Môn.
Phải biết rằng Thiếu Lâm tự thời kì đỉnh phong, đừng nói là Tạo Hóa Đạo Môn, thậm chí có thể dùng lực một tự lực áp bốn đại Đạo môn.
Cho nên Thiếu Lâm tự nhất định phải nghĩ tất cả biện pháp gia tăng lực lượng, cuộc chiến tranh đoạt hoàng trữ Đại Chu là một cơ hội tốt.
Chỉ cần Thiếu Lâm tự nâng đỡ người trở thành hoàng trữ, mượn lực lượng Đại Chu, thực lực Thiếu Lâm tự tất nhiên sẽ tăng lên rất lớn.
Phải biết rằng vài ngàn năm trước có một hoàng triều tôn sùng phật tông thành quốc giáo, Thiếu Lâm tự cũng chính thức trở thành võ lâm chí tôn, khôi thủ thiên hạ, thiếu chút nữa triệt để diệt sạch Đạo môn.
Thời đại đó là thời đại huy hoàng nhất Thiếu Lâm tự, hiện tại Thiếu Lâm tự có thể truyền thừa mấy ngàn năm bất diệt cũng là nội tình năm đó lưu lại.
Đương nhiên Phật tông cùng Đạo môn cũng kết tử thù vào lúc đó.
Cho nên hiện tại Thiếu Lâm tự còn chuẩn bị chơi một tay như vậy, mượn lực lượng triều đình trợ giúp Thiếu Lâm tự trở lại đỉnh phong.
Qua một hồi, hơn ba mươi tên hòa thượng đi vào thành Thịnh Kinh, mọi người nơi đây cảm thán một hồi, Thiếu Lâm tự đã hạ vốn gốc.
Một võ giả Dung Thần Cảnh đến, võ giả Hóa Thần Cảnh đến bảy người, còn lại cũng đều là cao thủ Thần Cung Cảnh trẻ tuổi của Thiếu Lâm tự.
Tô Tín cách khá xa, với lực cảm giác của hắn vẫn có thể nghe rõ những tiếng nói từ cửa thành truyền vào trong tai.
- Không ngờ là Thiếu Lâm tự thủ tọa Bát Nhã đường ‘ Bàn Nhược Tôn Giả ’ Huyền Thông dẫn đội, lần này Thiếu Lâm tự đã hạ vốn gốc.
- Không chỉ có Huyền Thông, trng bảy tên võ giả Hóa Thần Cảnh, Thiếu Lâm tự tam đường, tứ viện, nhất các, trừ Tàng Kinh Các cùng Xá Lợi viện không có người đến, còn lại đều phái người đến đây.
- Đặc biệt trong đó còn có một vị khổ hạnh tăng Giảng Kinh đường, nghe nói tu luyện Sư Tử Hống hai mươi năm, lại tu luyện Bế Khẩu Thiện hai mươi năm, lúc hắn mở miệng mới thật khó lường.
Tô Tín không thèm quan tâm cường giả Thiếu Lâm tự, hắn lại nhìn thấy một người quen, đó chính là ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm từng đuổi giết hắn năm xưa!
Đó là lần đầu tiên Tô Tín giao thủ với võ giả Hóa Thần Cảnh, cũng làm cho hắn cảm giác được chênh lệch của cảnh giới Tiên Thiên và Nguyên Thần.
Lúc ấy Tô Tín chẳng qua là chỉ là Linh Khiếu Cảnh đỉnh phong, thủ đoạn ra hết, thậm chí vận dụng tiêu hao phẩm mới có thể tránh được một kiếp trong tay Giác Nghiêm, chuyện lần đó lưu lại ấn tượng sâu sắc với Tô Tín.
Hiện tại Giác Nghiêm đi vào địa bàn của hắn, đương nhiên Tô Tín sẽ hảo hảo ‘ chiêu đãi ’ Giác Nghiêm một lúc mới được.
Nghĩ tới đây, trên miệng Tô Tín xuất hiện nụ cười lạnh vui vẻ.