- Cho nên nếu muốn đoạt được Thần Tiêu Thiên Long Kiếm bản đầy đủ còn phải đợi những hoàng tử kia cầm lấy Nhân Hoàng kiếm ra khỏi Côn Luân bí cảnh mới có thể động thủ.
- Kế hoachj của Thiên đình là muốn phái Vũ Đức Tinh Quân, chính là Lưu Tuyên Thành trà trộn vào Đại Chu, sau đó bọn họ nội ứng ngoại hợp cướp lấy Thần Tiêu Thiên Long Kiếm, trùng hợp vấn đề này cũng bị Tô đại nhân ngươi phá hư.
- Bây giờ đám người Thiên đình đang xen lẫn vào trong đội ngũ Kim Trướng Hãn Quốc, cho dù kế hoạch Vũ Đức Tinh Quân nội ứng ngoại hợp thất bại, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể dựa theo kế hoạch này mà làm, đến lúc đó trực tiếp cường đoạt và chạy khỏi thành Thịnh Kinh là được.
- Cho nên chúng ta cần làm chính là âm thầm giết những người này, việc này cần Tô đại nhân ngươi hỗ trợ.
- Ngươi là tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, đến lúc đó chuyện nghênh đón hộ tống công chúa và phò mã Kim Trướng Hãn Quốc nhất định sẽ giao do ngươi tới xử lý, ngươi sẽ biết rõ lộ tuyến của bọn họ, cho nên thuận tiện chúng ta nửa đường cướp giết.
Tô Tín gật đầu nói:
- Việc này không có vấn đề, chờ phía trên ra lệnh, ta sẽ thông báo với chư vị.
Đỗ Bái nói ra:
- Nhiệm vụ lần này ban thưởng ba phần đan dược tu luyện cho võ giả Nguyên Thần Cảnh, sau khi chuyện thành công các vị có thể vào tàng bảo khố Địa phủ lựa chọn loại hình mình cần.
- Kim Trướng Hãn Quốc đến xem lễ mang theo không ít thứ tốt, mọi người có thể cướp được bao nhiêu chính là bao nhiêu, sau đó chia đều.
Tất cả mọi người gật gật đầu, đến cảnh giới bọn họ không cần tính toán chi li tài nguyên tu luyện lông gà vỏ tỏi, nhiều một chút và ít một chút đều không có quan hệ gì, chỉ cần công bằng đại khái là được.
Bỗng nhiên Tô Tín lại nói:
- Ta không muốn nhận ban thưởng, trực tiếp cho ba vị là được, nhưng ta mời ba vị giúp ta giết một người.
Thôi Phán Quan hỏi:
- Ai?
Tô Tín trầm giọng nói:
- Một trong tứ đại thần bộ, ‘ Cửu Dực Hỏa Hoàng ’ Lưu Phượng Vũ!
Thôi Phán Quan cau mày nói:
- Chuyện này không đơn giản, phải biết rằng nơi này chính là thành Thịnh Kinh, cho dù tổng bộ đầu Lục Phiến Môn ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo trọng thương bế quan, muốn tiến vào Lục Phiến Môn giết hắn cũng không phải chuyện đơn giản.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta đương nhiên không bảo mọi người đi vào trong Lục Phiến Môn giết hắn, mà là ta chuẩn bị cùng hắn đi ra khỏi kinh thành đón tiếp công chúa và phò mã Kim Trướng Hãn Quốc, thời điểm tranh đoạt Thần Tiêu Thiên Long Kiếm, thuận tiện giết hắn là đủ.
Thôi Phán Quan nói:
- Vậy thì không có vấn đề, các ngươi cho rằng thế nào?
Khổng Tuyên và Bạch Duy Duyến đều gật gật đầu, không có dị nghị.
Nhiều một Lưu Phượng Vũ mà thôi, bọn họ vẫn có tin tưởng, dù sao lần này là Thiên đình ở ngoài sáng, Địa phủ bọn họ ở trong tối.
Thuận tay tiếp nhiệm vụ của Tô Tín cũng không phải việc khó gì.
Thương nghị xong, Tô Tín trực tiếp trở lại Lục Phiến Môn, chờ ba ngày sau Lục Phiến Môn triệu tập mọi người nghị sự, Tô Tín lập tức ý thức được thương nghị việc đám người công chúa và phò mã Kim Trướng Hãn Quốc sắp tới thành Thịnh Kinh xem lễ.
Quả nhiên, sau khi tứ đại thần bộ còn có vài tên tập chuyện tổng bộ đầu đã đến, Thiết Chiến trầm giọng nói:
- Năm ngày sau, công chúa và phò mã Kim Trướng Hãn Quốc sẽ đến thành Thịnh Kinh xem lễ, cho nên Lục Phiến Môn chúng ta nhất định phải phái nhân thủ đón tiếp.
- Không nói nghênh đón rất xa, tối thiểu phải hộ tống từ người ta từ Bắc Nguyên đạo đến kinh thành, cho nên lần này quyết định ai sẽ đi.
Tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía Tô Tín, cả Lục Phiến Môn cũng chỉ có vị tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh thích hợp với nhiệm vụ này nhất.
Dù sao nhiệm vụ lần này cũng không thể nói rất xấu, chỉ là một lần hộ tống bình thường mà thôi, cũng chỉ lãng phí thời gian vài ngày và không có nguy hiểm.
Thành Thịnh Kinh lại ở trong Bắc Nguyên đạo, tất cả thế gia võ lâm và tông môn giang hồ Bắc Nguyên đạo đều bị Lục Phiến Môn sờ rành mạch, trên cơ bản không có khả năng có nguy hiểm gì.
Cho nên Thiết Chiến cũng gật đầu nói:
- Vậy được, nhiệm vụ hộ tống lần này do Tô Tín ngươi tới chấp hành.
- Vài tập chuyện tổng bộ đầu cũng sẽ phái thủ hạ tới các nơi trong Bắc Nguyên đạo, có tình huống như thế nào cũng kịp thời báo cáo.
- Trên lý luận không có nguy hiểm gì, nhưng cẩn thận một ít vẫn luôn tốt, dù sao Đại Chu hiếm khi qua lại với Kim Trướng Hãn Quốc, nên thận trọng tốt hơn.
Lúc này Tô Tín lại nói:
- Thiết đại nhân, ta còn có một đề nghị.
Thiết Chiến hỏi:
- Đề nghị gì?
Tô Tín cao giọng nói:
- Nhiệm vụ hộ tống lần này không có nguy hiểm gì quá lớn, nhưng lần này Kim Trướng Hãn Quốc đến đây xem lễ, đối phương đầy đủ xem trọng việc này, công chúa và phò mã tự mình đến đây, còn chuẩn bị không ít lễ vật.
- Quan văn Đại Chu bên này đã chuẩn bị tốt nghi thức hoan nghênh tại thành Thịnh Kinh đón tiếp đối phương, nhưng Lục Phiến chúng ta chỉ phái một mình ta nghênh đón, có thể làm cho đối phương có cảm giác bị xem nhẹ hay không?
- Cho nên ta cảm giác chúng ta dù thế nào cũng phải phái một nhân vật cấp bậc tứ đại thần bộ cùng đi mới tỏ vẻ xem trọng đối phương.
Sau khi đám người Thiết Chiến nghe xong đều gật đầu, Tô Tín nói đúng là có lý, bọn họ cũng suýt xem nhẹ việc này.