- Tại hạ không tham gia tranh đấu giành vị trí hoàng trữ, cho nên Tương vương điện hạ cũng không cần thăm dò, ngươi là người đầu tiên tới đây, như vậy nên đứng ở bên cạnh xem có huyền cơ gì hay không, đừng lãng phí cơ hội này.
Cơ Ngôn Dự cảm thấy mất mặt, lúc này dẫn người đi chung quanh xem Nhân Hoàng kiếm đang ở nơi nào.
Dù sao thời điểm Nhân Hoàng kiếm xuất thế tạo ra uy thế lớn như vậy, bên trong rất có thể có cơ quan trận pháp gì đó.
Nhưng hắn bên này còn không có động tác, Cơ Ngôn Luật đã dẫn người tới, nhưng bên người chỉ có bốn võ giả Hóa Thần Cảnh Phạm Dương Lô thị, còn lại đều là võ giả Thần Cung Cảnh.
Lô Uyển Đình cũng ở trong đám người, nàng muốn đi nói gì đó với Tô Tín nhưng lại bị Lô Viễn Sơn giữ chặt.
Hiện tại là thời khắc mấu chốt tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm, cũng không phải là nơi ngươi hồ đồ.
Kỳ thật thực lực bản thân Cơ Ngôn Luật không kém, trong phần đông hoàng tử hắn là người ổn thỏa nhất, mặc dù không có ưu điểm quá lớn nhưng cũng không có khuyết điểm quá lớn.
Thái tử Cơ Ngôn Hằng thất đức, nhìn hắn không có tướng minh quân, Cơ Ngôn Luật còn trầm ổn hơn hắn nhiều.
Sở Vương Cơ Ngôn Hạo làm người âm tàn độc ác, đã từng mấy lần làm chuyện qua sông đoạn cầu, kẻ này không cho người khác cảm giác an toàn.
Cơ Ngôn Luật lại đối xử mọi người khôn dung, giao du rộng lớn, được không ít người trong quân đội và triều đình khen ngợi.
Thái vương Cơ Ngôn Thành không cần nói, làm người lỗ mãng, xúc động dễ giận, tuy thiên phú võ đạo hắn mạnh nhưng mạnh hơn nữa thân là hoàng tử Đại Chu sẽ không có cơ hội tự mình ra trận giết địch, thiên phú võ đạo cao hơn nữa cũng chỉ sống lâu mà thôi.
Về phần Tương vương Cơ Ngôn Dự, lúc trước lực lượng hắn quá yếu, cho nên dù cho có Vương gia trợ giúp cũng chỉ ẩn nhẫn, hiện tại đã đứng ra nhưng không có làm ra đại sự gì, cho nên mọi người đánh giá hắn không bằng Cơ Ngôn Luật.
Có thể nói nhiều người như vậy, ai cũng có một hoặc vài loại khuyết điểm, chỉ có Cơ Ngôn Luật là cân đối nhất, cho nên hắn được triều đường và quân đội tán thưởng nhiều nhất.
Nhưng đáng tiếc những người này tán thưởng ủng hộ hắn lại không dùng được, tối thiểu hiện tại không dùng được.
Cơ Ngôn Luật giao hảo những cường giả trong quân chính là hành quân đại tổng quản một đạo.
Bây giờ trong Côn Luân bí cảnh đều là phó tướng cùng giáo úy xuất thân ba đại dã chiến quân như Long Vũ quân, những người này không có quan hệ với hắn.
Tam đại dã chiến quân bảo vệ xung quanh thành Thịnh Kinh, tuyệt đối trung tâm với Cơ Hạo Điển, Cơ Hạo Điển cũng tuyệt đối không cho phép có người đi động tới ba dã chiến quân, cho dù con hắn cũng không thể.
Cho nên bên người Cơ Ngôn Luật hiện tại cũng chỉ có bốn người Lô gia, nhìn có phần thê thảm.
Lô gia đứng gần cuối trong lục đại thế gia, bản thân cũng không thể phái bao nhiêu người tới trợ giúp, lần này có thể một lần xuất động bốn người, bên ngoài còn có một cường giả Dung Thần Cảnh trấn tràng diện, làm như vậy đã cực kỳ trọng thị Cơ Ngôn Luật.
Sau khi Cơ Ngôn Luật đến nơi, ngay sau đó là Cơ Ngôn Hạo đến.
Thực lực Cơ Ngôn Hạo vốn là mạnh nhất, chỉ có điều người Cản Thi Phái bị Tô Tín giết sạch, cho nên bên cạnh hắn chỉ có ba võ giả Thất Hùng Hội, có thể nói rất thê thảm, thậm chí còn không bằng Cơ Ngôn Luật.
Nhìn thấy Tô Tín ở đây, ánh mắt Cơ Ngôn Hạo lộ ra vẻ âm trầm.
Hắn biết rõ người Cản Thi Phái bị diệt là vì bọn chúng đi tìm chết, nhưng Tô Tín không cho hắn chút mặt mũi, cường thế giết người Cản Thi Phái trong Côn Luân bí cảnh đã làm hắn tức giận không nhỏ.
Thái vương Cơ Ngôn Thành và thái tử Cơ Ngôn Hằng còn chưa tới, những người khác đương nhiên sẽ không chờ bọn họ, bọn họ trực tiếp đi tới nơi Nhân Hoàng kiếm xuất thế.
Những người vây xem đều đi theo phía sau, muốn xem xem trong đó có huyền cơ gì.
Tại nơi tỏa ra ánh sáng chói mắt lúc trước thật ra là một tế đàn to lớn, phía trên còn thờ phụng lăng mộ lịch đại tổ tiên Đại Chu.
Những lăng mộ này chỉ chôn quần áo và di vật mà thôi, mấy đại hoàng đế Đại Chu trước kia chỉ là quân chủ Nam Man tiểu quốc, hơn nữa Tương Nam trừ một ít đặc sản dược liệu thì không có thứ gì tốt, cho nên lăng tẩm bọn họ đều rất đơn sơ, những năm gần đây thi cốt đã sớm mục nát.
Cho nên Cơ Hạo Điển cũng không có lại đi động tới những lăng tẩm tại Tương Nam, chỉ tu kiến vài tòa mộ chôn quần áo và di vật trong Côn Luân bí cảnh mà thôi.
Nằm giữa tế đàn chính là một thanh kiếm, trên chuôi kiếm khảm nạm một viên bảo thạch màu đỏ chói mắt, hoàn toàn giống như đúc viên Đỗ Bái giao cho Tô Tín.
Trên thân kiếm cũng dùng đến các loại bảo thạch kim loại trân quý để trang trí, cho nên thanh Nhân Hoàng kiếm này cho người ta cảm giác chính là hoa lệ.
Hiện tại thanh Nhân Hoàng kiếm này chỉ là hàng phỏng chế Đại Chu thiếp vàng lên mặt mình, cố ý đặt trên lăng mộ chôn quần áo và di vật của các hoàng đế Đại Chu, chính là vì trấn áp số mệnh Đại Chu.
Tô Tín rất hoài nghi Nhân Hoàng kiếm bắt chước vẻ ngoài của Nhân Hoàng kiếm trong truyền thuyết.
Tuy Tô Tín chưa từng nhìn thấy Nhân Hoàng kiếm trong truyền thuyết là dạng gì, Nhân Hoàng kiếm chính là thần khí áp đảo trên Thiên binh.
Cả võ lâm Trung Nguyên truyền thừa thần binh từ thượng cổ đến nay có thể đếm hết trong một bàn tay, Nhân Hoàng kiếm được cho rằng là thần binh đầu tiên của thế gian, dùng số mệnh nhất thế hoàng triều rèn thành.
Bởi vì thần binh cũng có uy năng lớn lao nên có thể dùng thứ này chiến đấu, cho dù thế nào cũng không bựa bằng Nhân Hoàng kiếm bắt chước trước mặt.
Cho nên Tô Tín rất hoài nghi có phải Cơ Hạo Điển lúc trước có bị đám đúc kiếm sư lừa dối hay không.
Mọi người sớm không biết rõ dáng vẻ Nhân Hoàng kiếm ra sao, trong một ít điển tịch chỉ ghi lại vẻ ngoài mà thôi.
Cho nên Tô Tín suy đoán cho dù là người Đại Chu cũng có cảm giác dáng vẻ Nhân Hoàng kiếm không đúng, nhưng bọn họ cũng không nói ra, dù sao chỉ là đồ bắt chước làm ra vẻ mà thôi, tích cực như vậy làm gì?