Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 837: Trảm tâm ma (1)



Tô Tín và Giác Nghiêm đánh một trận chiến đưa tới phần đông ánh mắt võ giả, thậm chí còn hấp dẫn người khác hơn các hoàng tử tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm.

Dù sao hai người này không phải hạng người vô danh trên giang hồ, hai người bọn họ chiến đấu, thậm chí có thể là đấu sinh tử, còn hấp dẫn hơn một đám người tranh đoạt một thanh kiếm nhiều.

Cho dù có người hiểu ân oán giữa Giác Nghiêm cùng Tô Tín nhưng không nghĩ ra nguyên nhân hai người này kết thù kết oán.

Lúc trước hai người bọn họ kết thù kết oán là bởi vì người Chúc gia châm ngòi mà thôi, chỉ cần một người trong đó nhượng bộ, chuyện sẽ không phát triển tới mức này.

Nhưng đáng tiếc, cho dù Giác Nghiêm hay là Tô Tín, bọn họ đều là người cứng đầu, sẽ không dễ dàng nhượng bộ.

Lúc trước Giác Nghiêm lấy lớn hiếp nhỏ, Tô Tín chạy trốn trong tay Giác Nghiêm đã tiêu hao tiêu hao phẩm trân quý.

Huống chi Tô Tín từ xưa tới nay có tính cách có thù phải báo, lúc trước hắn bị Giác Nghiêm gây thương tích, còn lãng phí một lần tiêu hao phẩm, thù này Tô Tín không thể không báo.

Giác Nghiêm để Tô Tín chạy thoát đã bắt đầu không cam lòng, càng về sau thậm chí động nộ niệm.

Lúc trước Giác Nghiêm là Hóa Thần Cảnh, Tô Tín chỉ là Linh Khiếu Cảnh, kết quả Tô Tín lại thoát khỏi tay của hắn, hơn nữa giẫm lên thanh danh Giác Nghiêm hắn mà dương danh thiên h, hắn Giác Nghiêm cũng trở thành một trong các chiến tích của Tô Tín.

Chuyện này khi thanh danh Tô Tín càng lúc càng lớn trên giang hồ, thực lực càng ngày càng mạnh, rốt cục lạc ấn lưu lại trong nội tâm Giác Nghiêm đã triệt để biến thành nộ niệm.

Giác Nghiêm cũng là người, cho dù hắn là hòa thượng Thiếu Lâm tự, tu vi phật hiệu không cạn nhưng vẫn không thể vứt bỏ thất tình lục dục.

Có lẽ trong lòng hắn có một chút ghen ghét Tô Tín, dựa vào cái gì chính mình tu luyện vài chục năm mới tới cảnh giới này, Tô Tín hắn lại chỉ dùng vài năm? Thậm chí còn giẫm lên uy danh của mình thượng vị?

Những cảm xúc mặt trái này đã ngưng tụ thành tâm ma của Giác Nghiêm, hơn nữa hắn ngày bình thường giết chóc quá nhiều, cho nên sát khí đã ảnh hưởng tâm trí của hắn.

Cho nên lúc này Giác Nghiêm muốn trảm tâm ma!

Trảm Tô Tín, hắn liền có thể trùng kích Dung Thần Cảnh, từ nay về sau không còn chấp niệm.

Trảm Mã đao cực lớn còn mang theo khí huyết sát lượn lờ, khi Giác Nghiêm chém ra một đao, lập tức sát khí xông lên trời, đao mang vạn trượng.

Lúc này Giác Nghiêm căn bản không giống như cao tăng Thiếu Lâm tự, hắn không khác gì võ giả ma đạo, sát khí trùng thiên, thập phần khủng bố.

Luận sát khí, Giác Nghiêm vẫn kém xa Tô Tín.

Tô Tín rút Phi Huyết Kiếm ra khỏi vỏ, trong chốc lát cả thiên địa đều bị nhuộm thành màu máu tươi.

Biển máu ngập trời xuất hiện, Tô Tín vận chuyển Sơn Tự Kinh đại pháp tới cực hạn, trong nháy mắt bộc phát dị tượng, huyết nhật bay lên không trung và tỏa ra sát cơ khủng bố.

Đao mang xé rách biển máu, trên Phi Huyết Kiếm của Tô Tín có ánh sáng ẩn hiện, vô tận khi huyết sát ngưng tụ thành thực chất, chỉ trong nháy mắt phạm vi vài dặm bị nhuộm thành biển máu!

Sắc mặt mọi người thay đổi, trong mắt một ít võ giả Thần Cung Cảnh biến thành màu đỏ, ẩn ẩn lộ ra một tia sát cơ, hơi thở nặng nề dồn dập, thần chí trong mắt dần dần biến mất, lúc này không nhịn được đã ra tay với người bên cạnh.

Những võ giả Hóa Thần Cảnh vội vàng động thủ, cũng kéo những võ giả Thần Cung Cảnh thực lực yếu kém ra xa, lúc này mới tránh bọn họ bị khí huyết sát tiếp tục ăn mòn, triệt để trở thành tên điên chỉ biết chém giết.

Ánh mắt những võ giả Hóa Thần Cảnh kinh hãi nhìn Tô Tín.

Với tầm mắt của bọn họ tự nhiên nhận ra, sát khí Giác Nghiêm xông lên trời là vì lúc trước hắn giết chóc nhiều gian tà ác đồ tích lũy tạo thành sát khí khôn cùng, nhưng bởi vì tu vi phật hiệu trấn áp cho nên lúc này mới có thể nghe hắn sử dụng.

Tô Tín đương nhiên sẽ không tu phật hiệu, dùng tính cách của hắn sẽ không học phật hiệu, đồng thời công pháp của hắn rất tà dị, nhưng cũng không có công pháp nào dung hợp huyết sát khí.

Nhưng hiện tại hắn tỏa ra khí huyết sát khủng bố, hắn hoàn toàn dựa vào tâm chí cứng cỏi của bản thân trấn áp tất cả.

Khí huyết sát cường đại như vậy không có biến Tô Tín thành tên điên chỉ biết giết chóc, chỉ làm hắn làm việc hơi cực đoan mà thôi, tâm linh của hắn mạnh cỡ nào?

Kỳ thật bọn họ không biết Tô Tín làm việc cực đoan cũng không có chút quan hệ gì với khí huyết sát, mà là tính cách bản thân Tô Tín đã là như thế.

Hiển nhiên trong va chạm lần đầu, Tô Tín đã chiếm cứ thượng phong.

Giác Nghiêm có danh hiệu Trảm Ác Tăng, hắn giết chết nhiều người, nhưng đều là người đại gian đại ác, số lượng có hạn.

Tô Tín giết người chính hắn cũng không nhớ rõ, cả hai chỗ ngưng tụ khí huyết sát không cùng cấp bậc.

Lúc này trên mặt Giác Nghiêm không có chút vẻ mặt bối rối, đao thế biến đổi, khí huyết sát tan rã nhưng lại có phật quang ẩn hiện bên trong.

Chém xuống một đao, phật quang trên người Giác Nghiêm sáng chói, giống như hóa thân thành phật, trong đao thế của hắn không có một tia sát cơ nhưng lại mang theo đao ý phá diệt.