Cái bẫy của Cơ Hạo Điển không chỉ nhắm vào những hoàng tử Đại Chu, đồng thời cảnh cái những tông môn giang hồ, nói cho bọn họ biết mình duỗi tay quá dài.
Sắc mặt người tông môn giang hồ đen kịt, bọn họ bị đùa giỡn không nhẹ.
Bọn họ bắt đầu tiếp xúc với các hoàng tử từ vài năm trước, cho tới bây giờ, tài nguyên nhân lực và vật lực, có thể nói đã đầu nhập không ít.
Nhưng kết quả hiện tại tất cả chỉ là cái bẫy, Cơ Hạo Điển căn bản không có tâm tư giao vị trí hoàng trữ ra, tất cả mưu đồ của bọn họ thành công dã tràng, cũng tổn thất không ít đồ vật.
Những người tông môn võ lâm liếc nhau, trực tiếp oán hận quay người rời đi, cũng không ở lại nghe tiếp.
Cũng may mắn Thiếu Lâm tự đi sớm, nếu không những hòa thượng Thiếu Lâm tự nghe xong sẽ tức giận không nhỏ.
Chờ sau khi người các tông môn rời đi, Cơ Hạo Điển lạnh lùng nhìn năm tên hoàng tử, vẻ mặt lạnh như băng, bọn họ có cảm giác như rơi vào hầm băng.
Cơ Hạo Điển trầm giọng nói:
- Tuyên chỉ, triệu Tề vương, Thục vương, Ngô vương các hoàng tử vào cung làm bạn với trẫm.
Mọi người nơi này hít sâu một hơi, trước mặt năm hoàng tử Cơ Ngôn Thành tối sầm, thiếu chút nữa ngã xuống đất ngất đi.
Cơ Hạo Điển không định cho phép bọn họ tranh đoạt ngôi vị hoàng trữ, nhưng đồng thời Cơ Hạo Điển cũng không định cho bọn họ tham gia.
Đại Chu vương triều có hơn mười vị hoàng tử, thực lực mạnh nhất là năm người bọn họ.
Hoàng tử khác bởi vì thực lực không đủ nên sớm quay về đất phong làm vương gia nhàn tản, chỉ có hai ba thủ hạ võ giả Hóa Thần Cảnh mà thôi.
Thậm chí Cơ Ngôn Tú càng thê thảm, trước khi Tô Tín không có giúp hắn, trong tay hắn chỉ có một mình thái giám thiếp thân Ôn Dục là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Hiện tại bọn họ bị Cơ Hạo Điển gài bẫy, thủ hạ bọn họ hoặc chết hoặc giải tán, đặc biệt sau lưng Cơ Ngôn Thành có công hầu Đại Chu ủng hộ, việc này qua đi, cho dù là ông ngoại Trịnh quốc công cũng không dám ủng hộ hắn, bởi vì phạm huý ah!
Vì thế, lực lượng bọn họ bị phá hủy không còn, thậm chí còn không bằng những hoàng tử làm vương gia các nơi trong Đại Chu.
Tối thiểu bọn họ thế nào cũng có thể mời chào một ít võ giả tán tu tại chỗ hoặc đạt được một ít môn phái nhỏ ủng hộ, bên người có một hai tên võ giả Hóa Thần Cảnh là rất bình thường, tối thiểu thực lực mạnh hơn bọn họ.
Từ năm người tranh giành ngôi vị thái tử biến thành tất cả mọi người, năm người có cơ hội lớn nhất biến thành năm người yếu nhất, chuyện này có thể nói là châm chọc.
Mặc kệ đám người đó Cơ Ngôn Thành còn quỳ ở đó, Cơ Hạo Điển trực tiếp bảo Đường Hiển bãi giá hồi cung.
Những người khác cũng giải tán theo, chuyện hôm nay quá mức rung động, bọn họ cần thời gian tiêu hóa, hơn nữa còn phải thương lượng một chút nên sắm vai nhân vật gì trong tranh giành hoàng trữ kế tiếp, tối thiểu không được hiển nhiên ủng hộ các hoàng tử giống như bây giờ.
Tô Tín nói một câu rất đúng, hắn là thần tử Đại Chu, chỉ trung với bệ hạ.
Hiện tại các ngươi cầm bổng lộc Đại Chu, kết quả lại là đi ủng hộ những hoàng tử kia, mặc dù bọn họ là con trẫm cũng không được.
Làm như vậy là phạm huý rõ ràng nhất, cho nên về sau cho dù những hoàng tử này lại lôi kéo bọn họ, bọn họ cũng sẽ không đáp ứng.
Trong cái bẫy lần này, bởi vì rung động quá lớn, nhưng lại có rất ít người chú ý tới Tô Tín phát huy tác dụng trong đó.
Vì sao Tô Tín cuối cùng phải đoạt Nhân Hoàng kiếm? Hắn trực tiếp giao Nhân Hoàng kiếm cho Cơ Hạo Điển là trùng hợp?
Tối thiểu có ít người không tin, cao tầng Đại Chu đều nhận ra không đúng nhưng bọn họ không nói gì.
Nếu vấn đề này là một tay Cơ Hạo Điển an bài, Tô Tín cũng không có biện pháp cự tuyệt, bọn họ cũng không đi nghe ngóng, kể cả Thiết Chiến cũng sẽ không hỏi chuyện này.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Tô Tín chờ một lát, đám đi gần hết hắn mới đi, lúc này một gã tiểu thái giám đi tới bên người Tô Tín và nói khẽ:
- Tô đại nhân, bệ hạ mời ngài đi gặp.
Tô Tín gật đầu nói:
- Thỉnh công công dẫn đường phía trước.
Tên tiểu thái giám vội vàng nói:
- Tô đại nhân khách khí, mời đi theo ta.
Nói xong, tên tiểu thái giám dẫn Tô Tín đi vào sâu trong hoàng cung.
Trong một thiên điện, Tô Tín lại một lần nữa nhìn thấy Cơ Hạo Điển, bên cạnh hắn chỉ có một mình Đường Hiển, nhưng trong bóng tối lại có cao thủ hoàng thất bảo hộ.
Lúc này Cơ Hạo Điển đã không còn khí phách quả quyết quát lớn các hoàng tử như trên quảng trường, ngược lại lộ ra vẻ mặt uể oải.
Vị nhân hoàng Đại Chu này thật sự không chống đỡ nổi.
Nói thật Tô Tín cũng phải kính nể nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển, hắn bằng vào sức một mình trong thời gian mười năm ngắn ngủi đã xưng bá Trung Nguyên.
Trước Cơ Hạo Điển thì Đại Chu chỉ là một Nam Man tiểu quốc, thậm chí nói không dễ nghe, khi đó hoàng đế Đại Chu không dám xưng ‘ hoàng ’, chỉ dám xưng ‘ vương ’ mà thôi.