- Ngươi yên tâm, trẫm là người xưa nay không bạc đãi người nhà.
Nói xong, trên mặt Cơ Hạo Điển lộ ra một tia lạnh lùng:
- Thế nhân đều nói trẫm thay đổi thất thường, tâm cơ ngoan độc, nhưng bọn họ lại không biết, có ít người lòng tham không đáy, trẫm cho bọn họ đồ vật nên cho, nhưng bọn họ muốn thêm nữa…
Cơ Hạo Điển nhìn Tô Tín, nói:
- Ngươi cũng tham dự chuyện minh chủ Tam Tương Võ Lâm Minh ‘ Cuồng Sư ’ Đỗ Nguyên Thánh, nên biết chuyện xảy ra từ đầu đến cuối, thế nhân khẳng định đều nói trẫm qua sông đoạn cầu giết Đỗ Nguyên Thánh đúng không?
Tô Tín cúi đầu không có trả lời, đương nhiên Cơ Hạo Điển cũng không cần Tô Tín trả lời.
Hắn lạnh lùng nói:
- Nhưng bọn họ lại không biết, nếu như có người lòng tham không đáy, trẫm làm sao có thể tự hủy tường thành vào thời khắc mấu chốt?
Cơ Hạo Điển nhìn Tô Tín và thản nhiên nói:
- Đời này trẫm ghét nhất là người lòng tham không đáy.
Nội tâm Tô Tín trong lúc trước còn có hoài nghi việc này, hành vi của Cơ Hạo Điển hoàn toàn khác xa những gì hắn làm trước đó.
Thân là một đời hùng chủ, Cơ Hạo Điển có thiển cận cũng không làm ra chuyện chưa bình thiên hạ đã nội chiến, tự ý giết minh hữu.
Loại hành vi này tương đương hoàng đế Đại Tấn ngu ngốc, bởi vì đại tướng quân Lâm Uy Viễn công cao chấn chủ nên phái cường giả đánh chết hắn.
Dùng tâm trí của Cơ Hạo Điển, cho dù đầu óc hắn động kinh cũng không làm ra chuyện này, hiện tại xem ra trong đó còn có ẩn tình.
Những chuyện này không có chút quan hệ gì với Tô Tín, hiện tại Cơ Hạo Điển nói cái gì, Tô Tín đều gật đầu phụ họa là đúng.
Tính cách cường thế như hùng chủ Cơ Hạo Điển, hắn có thể không cần gián thần trung tâm, bất cứ người nào dám khoa tay múa chân trước mặt hắn đều không sống lâu, Cơ Hạo Điển chỉ cần thần tử chấp hành nhiệm vụ của mình hoàn mỹ là đủ rồi.
Đối với thái độ Tô Tín, Cơ Hạo Điển xem như thoả mãn, cho nên hắn trực tiếp cười nói:
- Trẫm đã từng nói qua, trẫm sẽ không bạc đãi thần tử làm việc vì trẫm, cho nên ban thưởng cho ngươi, tuyệt đối sẽ làm cho ngươi cảm thấy vui mừng, ngươi yên tâm trở về chờ xem.
Tô Tín vội vàng chắp tay bái tạ:
- Đa tạ bệ hạ ban ân.
Cơ Hạo Điển phất phất tay, Tô Tín liền lui ra, trực tiếp rời khỏi hoàng cung.
Chờ Tô Tín đi rồi, Cơ Hạo Điển híp mắt một hồi lâu mới nói:
- Đường Hiển, ngươi cho rằng Tô Tín như thế nào?
Đường Hiển sững sờ, hắn không nghĩ tới Cơ Hạo Điển lại nói như vậy, hắn vô ý thức muốn nói lời hữu ích thay Tô Tín, nhưng lời này đến bên miệng lại biến thành:
- Tô đại nhân vẫn có năng lực nhưng lại trẻ tuổi một ít.
Trẻ tuổi đại biểu cái gì? Trẻ tuổi đại biểu cho tư lịch cạn.
Trong tông môn võ lâm, tư lịch là thứ không có tác dụng gì, tất cả đều dựa vào thực lực mà nói chuyện, nhưng ở trong triều đình lại là một trong các tiêu chuẩn đề bạt.
Nếu không Thiết Chiến cũng sẽ không biết giúp Tô Tín và Thiết Vô Tình tranh thủ vị trí bình thẩm Lạc Dương lôi, vị trí này nói trắng ra là tìm tư lịch cho bọn họ.
Tuy hiện tại Đường Hiển tạm thời liên minh với Tô Tín, Tô Tín biểu hiện tại thành Thịnh Kinh cũng làm Đường Hiển sinh ra lòng cảnh giác với Tô Tín.
Trong thâm cung đại nội, nguyên tắc xử sự làm người của Đường Hiển đó là, cho dù thực lực của chính mình mạnh bao nhiêu, quyền lợi có bao nhiêu, hắn chỉ cần trung với hoàng đế, theo sát hoàng đế là đủ, hắn vẫn không lấy lòng hay tiếp xúc các hoàng tử hay người khác.
Cho nên hiện tại hắn mới nếm thử hợp tác với Tô Tín sau nhiều năm, nhưng trong nội tâm Đường Hiển vẫn có cảm giác không tư vị.
Thời điểm Tô Tín nhỏ yếu Đường Hiển chiếm cứ quyền chủ động, hắn có thể an tâm hợp tác cùng Tô Tín.
Nhưng địa vị Tô Tín tăng lên, thậm chí tăng lên tới tình trạng bình khởi bình tọa với hắn, Đường Hiển lại không có cảm giác an toàn.
Cho nên vừa rồi Cơ Hạo Điển hỏi hắn Tô Tín như thế nào, Đường Hiển mới có thể nói Tô Tín trẻ tuổi.
Dùng tính tình bản thân Cơ Hạo Điển, nếu Đường Hiển nếu nói bậy về Tô Tín, đó mới gọi là tìm chết.
Hắn ở trong thâm cung đại nội nhiều năm như thế, gặp qua vô số tiết mục cung đấu ngoan độc, có đôi khi nói bậy về một người không cần nói trực tiếp, chỉ câu nói tùy ý đầu tiên là đạt được mục đích.
Ánh mắt Cơ Ngôn Hạo lộ ra một tia dị sắc, không nói thêm gì, hắn bảo Đường Hiển dẫn mình về tẩm cung nghỉ ngơi.
Tô Tín ra khỏi hoàng cung liền trực tiếp trở lại Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh.
Tô Tín bị Cơ Hạo Điển kêu đi có rất nhiều người thấy, Thiết Chiến khẳng định cũng biết, bọn họ lại thức thời không hỏi nhiều.
Chờ đến tối, Tô Tín âm thầm lẻn vào địa điểm cũ gặp đám người Thôi Phán Quan, quả nhiên bọn họ vẫn ở đây.
Tô Tín xuất ra khối bảo thạch giao cho bọn họ, nói: