Khi đó số lượng dòng chính Tô gia cũng đã bắt đầu giảm bớt, người cầm quyền Tô gia khi đó vì muốn Tô gia sinh sôi nảy nở cường đại, cho nên liền lưu lại những huyết mạch chi thứ này.
Nhưng Tô gia cũng quy định, huyết mạch chi thứ chỉ có thể thông hôn cùng huyết mạch chi thứ, không thể thông hôn với bên ngoài, nếu không sẽ làm huyết mạch Tô gia mỏng manh hơn.
Những năm gần đây người tự tiện rời khỏi Tô gia không ít, kỳ thật huyết mạch Tô gia đã sớm lưu lạc ra ngoài.
Cho nên lúc đám người Tô Trọng Hải nhìn thấy Tô Tín cũng chỉ ngạc nhiên chứ không kỳ quái.
Tô Minh Viễn thở dài một hơi nói:
- Hiện tại Tô gia chúng ta không riêng chỉ nhân số huyết mạch dòng chính đã giảm bớt đến chưa đủ một phần mười lúc trước, huyết mạch chi thứ cũng chỉ có ngàn người mà thôi.
- Cho nên đối với mỗi người có huyết mạch Tô gia, chúng ta đều phải xem trọng.
- Các ngươi đã nhìn thấy tình huống Uy Viễn Đường Lâm gia, thậm chí còn thảm hơn Tô gia.
- Lâm gia hiện tại đã bắt đầu phân tán khắp nơi, thậm chí nhìn xem có huyết mạch chi thứ xa xôi tán lạc hay không.
- Nếu Tô gia chúng ta không muốn giống như Lâm gia, như vậy chúng ta không thể bỏ qua bất cứ võ giả huyết mạch Tô gia.
- Huống chi nồng độ huyết mạch trên người Tô Tín gần với huyết mạch dòng chính Tô gia, cho nên ta hoài nghi Tô Tín là huyết mạch của Tô Trọng Sơn.
Vừa nghe cái tên này, sắc mặt Tô Trọng Hải thay đổi.
- Là hắn! Tô Tín lại là huyết mạch hậu duệ của phản đồ đó!
Lúc trước đám người Tô Trọng Hải đã cảm giác được huyết mạch của Tô Tín nồng đậm tới mức không tưởng tượng nổi.
Nhưng thực lực bọn họ chưa đủ, không cảm giác được nồng độ huyết mạch của Tô Tín mạnh cỡ nào.
Nhưng hiện tại Tô Minh Viễn chính miệng nói ra Tô Tín là huyết mạch của phản đồ Tô Trọng Sơn, mọi người nơi này đều giật mình, sắc mặt không dễ nhìn.
Bởi vì người nọ thật sự là sỉ nhục của Tô gia, thậm chí có người đề nghị xóa tên hắn ra khỏi tộc phổ Tô gia.
Hơn nữa người nọ không chỉ là hổ thẹn của huyết mạch Tô gia, hành vi của hắn còn làm tâm tính người trẻ tuổi Tô gia biến hóa, làm cho Tô gia hiện tại không thể không chủ động đi ra khỏi nơi Ninh Viễn Đường lánh đời, dung nhập giang hồ.
Lại nghe cái tên này lần nữa, biểu lộ trong mắt Tô Trọng Hải rất phức tạp, không cam lòng còn có ghen ghét.
Tô Trọng Sơn và Tô Trọng Hải là người đồng lứa, bọn họ một người là núi, một người là biển, kỳ thật cho dù là huyết mạch cũng là hai huynh đệ tương đối gần.
Nhưng từ nhỏ đến lớn, Tô Trọng Sơn vẫn áp chế Tô Trọng Hải, từ Tiên Thiên đến Hóa Thần Cảnh đều là như thế, vẫn tiếp nhận vị trí đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ Tô gia, việc này làm Tô Trọng Hải thập phần ghen ghét.
Kế tiếp Tô Trọng Sơn lại làm ra một đại sự, hắn lại yêu mến một nữ tử bình thường, quyết định muốn thoát khỏi Tô gia.
Phải biết rằng hắn là huyết mạch dòng chính Tô gia, nếu như là người bình thường cũng bỏ đi, dù sao Tô gia cũng có nhiều đệ tử chi thứ như vậy rồi.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tô Trọng Sơn lại là đệ tử kiệt xuất nhất Tô gia thế hệ này, dùng cường độ huyết mạch đậm đặc của hắn, gia lão Tô gia tuyệt đối không cho phép hắn thông hôn với ngoại tộc để pha loãng huyết mạch thuần túy của Tô gia.
Huống chi Tô Trọng Sơn yêu mến nữ tử bình thường không thông võ đạo, việc này chính là cầm huyết mạch Tô gia ra đùa giỡn.
Hơn nữa gia chủ và gia lão Tô gia đều phản đối, Tô Trọng Sơn lại công nhiên tuyên dương cách làm lánh đời của Tô gia lúc trước căn bản là rùa đen rút đầu, Ninh Viễn Đường Tô gia chính là lồng giam, bảo hắn sống cẩu thả cả đời ở nơi này còn không bằng đi ra bên ngoài khoái ý ân cừu, tiêu dao cả đời.
Phải biết rằng Hóa Thần Cảnh ở bên ngoài là võ đạo tông sư, cho dù là gia chủ thế gia nhị lưu cũng tiền hô hậu ủng, uy phong vô cùng.
Người Ninh Viễn Đường Tô gia bọn họ chỉ biết tu luyện và tu luyện, trường kỳ tẩy não cũng bỏ đi, nhưng không phải mỗi người đều là người an phận, tối thiểu Tô Trọng Sơn không phải, cho nên hắn mới phản kháng.
Hắn nói lời này dẫn động nội tâm rất nhiều người trẻ tuổi Tô gia, hắn được những người này trợ giúp đã chạy ra khỏi Tô gia.
Cuối cùng Tô Trọng Sơn trốn đi vài năm, đương nhiên bị những gia lão Tô gia tức giận tìm được, muốn mang hắn trở về trừng phạt.
Nhưng Tô Trọng Sơn lại làm thê nhi chạy thoát, chính mình trực tiếp tự vẫn, cận kề cái chết cũng không quay về lồng giam kia.
Hành động của hắn làm nhân tâm người trẻ tuổi Tô gia bất ổn, gia lão Tô gia cực lực trấn áp việc àny nhưng bọn họ vẫn sinh ra suy nghĩ rời Ninh Viễn Đường đi ra bên ngoài.
Gia chủ và gia lão Tô gia cũng bất đắc dĩ, các ngươi cho rằng Ninh Viễn Đường muốn dung nhập giang hồ lần nữa là dễ dàng sao?
Một người có lẽ có thể, nhưng toàn bộ Ninh Viễn Đường dung nhập giang hồ sẽ làm cho cả giang hồ chấn động.
Hiện tại Ninh Viễn Đường không so được với lúc trước, tuy rất mạnh nhưng trên giang hồ có không ít thế lực đối địch, một khi gây chuyện không tốt sẽ tạo thành đả kích lớn với Ninh Viễn Đường của bọn họ.
Cho nên lúc này Ninh Viễn Đường bọn họ chủ động xuất thế tìm kiếm Cơ Ngôn Thành hợp tác, trừ nguyên nhân nơi lánh đời của bọn họ không còn đủ tài nguyên, một nguyên nhân khác là thế hệ trẻ của Ninh Viễn Đường đã không thể bị trấn áp được nữa, đã sinh ra suy nghĩ muốn ra ngoài.
Thế hệ Tô Trọng Hải bị gia lão Ninh Viễn Đường trấn áp, nhưng đời sau, những hậu bối còn chưa trở thành võ giả Hóa Thần Cảnh lại có cảm xúc rất mạnh, muốn thoát ra khỏi Ninh Viễn Đường.
Bởi vậy có thể thấy được Tô Trọng Sơn tạo nghiệt lúc trước nghiêm trọng cỡ nào, việc này tương đương với ép Tô gia.
Nếu không có chuyện của Tô Trọng Sơn lúc trước, đoán chừng Tô gia vẫn phải có ngày rời khỏi Ninh Viễn Đường.