Thiết Vô Tình lại chỉ vào một người có tướng mạo lạnh lùng, ngồi ở giữa đám người và được rất nhiều bộ đầu lấy lòng, là võ giả Dung Thần Cảnh nhưng lại trầm mặc không nói:
- Hắn là truy phong tổng bộ đầu ‘ Cực Trảm Đao ’ Bạch Công Phán.
Thiết Vô Tình chỉ vào đầu mình, nói:
- Thực lực người này rất mạnh, ta mới vào Lục Phiến Môn thì hắn chỉ là Thần Cung Cảnh đỉnh phong, nhưng chỉ dùng thời gian hơn mười năm,liền tấn thăng đến Dung Thần Cảnh, loại tốc độ này có thể nói kinh diễm, dường như đầu óc của hắn có vấn đề, ghét ác như thù đến mức cố chấp.
- Một ít võ giả Lục Phiến Môn vốn có thể tiến hành chiêu an nhưng đều đụng phải hắn, chỉ cần người nọ đã từng làm qua vài chuyện ác đều bị Bạch Công Phán trực tiếp chém giết.
- Hơn nữa cho dù là người Lục Phiến Môn, một khi bị hắn bắt được chân đau gì đó, làm ra vài chuyện trái pháp luật, hắn cũng sẽ không bỏ qua, bởi vì việc này hắn cũng đắc tội không ít người.
- Nếu một khi đồng liêu Lục Phiến Môn lâm vào nguy cơ, hắn cũng không chút quan tâm lợi ích của mình, trực tiếp trước đi cứu viện, đồng thời cũng được rất nhiều người kính ngưỡng, người bên cạnh hắn đều là người nhận ân huệ của hắn.
- Cho nên ta không thể nói người này có phải đại địch của ngươi hay không, dù sao người ủng hộ hắn cũng không ít.
Tô Tín híp mắt nhìn Bạch Công Phán.
Thiết Vô Tình nói người này rất cố chấp, nhưng Tô Tín lại cho rằng rất bình thường.
Cũng chỉ có những người cố chấp mới có thể đi xa.
Bạch Công Phán nếu không phải cố chấp, nói không chừng hắn còn đi không đến một bước này đây này.
Thiết Vô Tình chỉ vào võ giả mới hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo hào phóng đại khí nói:
- Người này chính là tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, ‘ Liệt Nhật Nguyên Long ’ Vũ Nguyên Xuân, Dung Thần Cảnh đỉnh phong, ngươi nhất phải cẩn thận chính là người này.
Sắc mặt Thiết Vô Tình nghiêm trọng nói:
- Người này từng cạnh tranh vị trí tứ đại thần bộ với Phương Cửu Nguyên, đáng tiếc bại trận.
- Nhưng hắn là huynh đệ kết nghĩa của tổng minh chủ Giang Hoài đạo Tam Giang Thủy Bộ ‘ Lăng Vân đao ’ Long Thiên Khiếu, hắn có căn cơ cực kỳ vững chắc tại Giang Hoài đạo.
- Hơn nữa hắn có tư cách lão nhân trong Lục Phiến Môn, hiện tại hắn nắm giữ tài nguyên tuyệt đối vượt quá ngươi tưởng tượng, người này là một trong những đại địch của ngươi.
Cuối cùng Thiết Vô Tình lại chỉ vào một võ giả thấp ục ịch béo giống như chưởng quầy quán rượu, nói:
- Người này là tập sự tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, ‘ Tiếu Diện Diêm La ’ Ân Vô Thường.
- Ngươi cẩn thận người này một chút, người này làm việc âm tàn độc ác, lúc trước gia nhập Lục Phiến Môn đã nằm vùng tại Đại Tấn, trực tiếp dùng độc kế làm mấy công hầu Đại Tấn tàn sát lẫn nhau, lại châm ngòi một hoàng tử tạo phản, thủ đoạn lăng lệ ác liệt.
- Hắn cũng là lão nhân Lục Phiến Môn nhưng ở phương diện uy vọng lại kém Vũ Nguyên Xuân một bậc, dù sao hắn là tập sự tổng bộ đầu, phần lớn thời gian cũng phải ẩn núp trong bóng tối.
Tô Tín gật gật đầu, mấy người này không ai là kẻ đơn giản, trọng yếu nhất bọn họ đều là võ giả Dung Thần Cảnh, tối thiểu đại bộ phận võ giả Lục Phiến Môn xem ra, võ giả Dung Thần Cảnh thế nào cũng đáng tin cậy hơn Tô Tín chỉ là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Cho dù Tô Tín không đắc tội những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu, đoán chừng tỷ lệ những người kia lựa chọn chính mình cũng không lớn.
Sau khi yến hội bắt đầu, Tô Tín yên tĩnh đánh giá mấy người khác.
Uông Ly bề ngoài giống như chất phác nhưng bất động như núi, rất trầm ổn, dáng vẻ không thèm quan tâm.
Bạch Công Phán lại có dáng vẻ chớ lại gần, cũng hờ hững với những người lấy lòng.
Chỉ có hai người Vũ Nguyên Xuân cùng Ân Vô Thường nhìn như bình thường.
Có thể nói Vũ Nguyên Xuân là một trong những người có uy vọng nhất, cho nên hắn trực tiếp hào sảng bắt đầu đi kết giao với các bộ đầu tổng bộ Lục Phiến Môn, muốn bọn họ trực tiếp đề cử mình trong lúc diễn ra tranh cử.
Tuy Ân Vô Thường cũng muốn kết giao những người này nhưng không biết làm sao Ân Vô Thường là ‘ Tiếu Diện Diêm La ’ uy danh quá mạnh, mọi người ngồi với hắn đều có cảm giác không thích ứng.
Ân Vô Thường lúc trước làm ra vài đại sự nhưng hiển nhiên đám người chỉ dám đứng xa mà nhìn hắn.
Ân Vô Thường cũng lơ đễnh, trên mặt vẫn nở nụ cười ầm áp.
Yến hội tiến hành đến một nửa, Thiết Ngạo chỉ tới một lần, chỉ nói với bọn họ biết đề cử tứ đại thần bộ sẽ chính thức bắt đầu vào ba ngày sau.
Kỳ thật thời gian ba ngày này chính là dùng cho mọi người bỏ phiếu, ngươi có thể đạt được bao nhiêu người ủng hộ vậy thì xem chính ngươi.
Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền liếc nhau, đi về phía Vũ Nguyên Xuân.
Kỳ thật bọn họ cũng không phải ủng hộ Vũ Nguyên Xuân, cũng không phải bất cứ người nào trong bốn người Vũ Nguyên Xuân, mà là trong năm người còn lại.
Bốn người Vũ Nguyên Xuân đều có thực lực và thế lực mạnh nhất trong tứ đại thần bộ dự bị, như Vũ Nguyên Xuân, bản thân hắn không kém tứ đại thần bộ bao nhiêu, lúc trước cũng chỉ bại bởi Phương Cửu Nguyên một bậc, lúc này mới không trở thành tứ đại thần bộ mà thôi.
Dùng thực lực của bọn họ, đương nhiên không có khả năng đi nương tựa đám người Phương Cửu Nguyên.
Nhưng lần này Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng hơi có chút bất đắc dĩ, nếu bọn họ không nâng một người thượng vị, căn bản không đấu lại Tô Tín.
Nếu như vậy, hai người thương lượng một chút liền quyết định không ủng hộ người mình, mà là trực tiếp lựa chọn ủng hộ Vũ Nguyên Xuân thực lực mạnh nhất, thế lực lớn nhất trong bốn người.
Bởi như vậy một khi trở Vũ Nguyên Xuân thành tứ đại thần bộ, khẳng định sẽ liên hợp với bọn họ, nếu không căn bản không cách nào chống cự Thiết gia.