- Có gì không dám? Bại tướng dưới tay cũng dám nói dũng?
Thời điểm Tô Trọng Hải phẫn nộ nhưng không thể làm gì, Tô Minh Viễn và Tô Minh Lễ và các gia lão Dung Thần Cảnh Tô gia chạy tới.
Nhìn thấy tình cảnh ở đây, sắc mặt Tô Minh Lễ trầm xuống, Tô Minh Viễn xoa xoa đầu nói:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tô Tín ném Tô Tử Ngọc sang một bên, nói:
- Không có gì, chẳng qua có người nói năng lỗ mãng ta thuận tiện giáo huấn hắn một chút mà thôi.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, Tô Minh Viễn lập tức hiểu xảy ra chuyện gì, nếu Tô Tín nói Tô Tử Ngọc nói năng lỗ mãng, khẳng định chính là hắn nói năng lỗ mãng.
Mặc dù Tô Minh Viễn không có tiếp xúc với Tô Tín mấy lần, hắn cũng cẩn thận tìm hiểu về Tô Tín, Tô Tín tuyệt đối không phải người rãnh rỗi đi thêu dệt chuyện với võ giả Tiên Thiên.
Tô Minh Lễ lạnh lùng nói:
- Tô Tín ngươi uy phong thật lớn, vừa tới Ninh Viễn Đường ta đã đánh người Tô gia.
- Cái gì Tô gia ngươi hay Tô gia ta? Lão tổ đã đồng ý lại cho Tô Tín tiến hành nhận tổ quy tông, về sau hắn cũng là người Tô gia! Hiện tại lão tổ còn đang chờ, ngươi còn dây dưa ở nơi này hay sao?
Tô Minh Lễ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người rời đi.
Tô Minh Viễn nói với Tô Tín:
- Đi thôi, ta cũng đã nói qua với lão tổ, sau khi bái kiến lão tổ thì chúng ta có thể chuẩn bị tiến hành nhận tổ quy tông.
Tô Minh Viễn dẫn theo Tô Tín rời đi, Tô Tử Ngọc và một ít đệ tử dòng chính Tô gia mang theo không cam lòng và ánh mắt không giải thích được nhìn sang Tô Minh Viễn.
Tô Minh Viễn cũng là dòng chính Tô gia, nhưng lại vì sao lại nói chuyện giúp một chi thứ?
Trong phòng nghị sự Tô gia, phần đông võ giả Nguyên Thần Cảnh Tô gia đều có mặt ở đây.
Trên trăm tên võ giả Nguyên Thần Cảnh tề tụ thật sự rung động, trừ Côn Luân bí cảnh lần trước, đây là lần đầu tiên Tô Tín nhìn thấy có nhiều võ giả Nguyên Thần Cảnh tụ tập như vậy.
Lão tổ Tô gia ngồi ngay ngắn phía trên, Tô Tín chắp tay nói:
- Bái kiến lão tổ.
Hắn nói lão tổ cũng không phải là lão tổ Tô gia, mà là vì thực lực của hắn.
Võ giả Dương Thần Cảnh có tư cách để Tô Tín tôn kính, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương cũng tôn kính mình.
Kỳ thật Tô Tín đã gặp không ít võ giả Dương Thần Cảnh, Địa phủ Mạnh Bà, Hậu Thổ, còn có vị Tần Nghiễm Vương khí thế vô song, Thiết Ngạo quyền khuynh một phương, thậm chí Tô Tín cũng gặp qua cường giả Chân Vũ Cảnh.
Lão tổ Tô gia còn kém hơn so với bọn họ rất nhiều, không phải thực lực chênh lệch, mà là chênh lệch rất lớn.
Tô Tín có cảm giác dáng vẻ già nua trên người lão tổ Tô gia, rõ ràng thọ nguyên còn chưa tới nhưng đã có khí tức hấp hối.
Lão tổ Tô gia gật đầu với Tô Tín, nói:
- Ngồi đi.
Hắn thỏa mãn với thái độ của Tô Tín, mặc dù nói lúc trước Tô Trọng Sơn phụ thân Tô Tín chọc giận hắn quá mức, lão tổ Tô gia cũng biết, Tô Trọng Sơn là Tô Trọng Sơn, Tô Tín là Tô Tín, cả hai trừ huyết mạch thì không còn liên hệ nào khác.
Lão tổ Tô gia trầm giọng nói:
- Ngươi lựa chọn Ngô Đồng Sơn làm căn cứ địa tương lai của Tô gia, ta xem như thỏa mãn, nhưng Tô gia còn có mấy vấn đề cũng muốn hỏi ngươi.
Tô Tín gật đầu nói:
- Các vị nói thẳng là được.
Đối với chuyện Tô gia lần này, Tô Tín chỉ xem như đang làm sinh ý.
Nếu là sinh ý, khách hàng đưa ra nghi vấn, đương nhiên chính mình phải giải quyết, đương nhiên điều kiện tiên quyết là đối phương đừng quá phận.
Vấn đề của lão tổ Tô gia không phải vấn đề của hắn, mà là các đệ tử dòng chính Tô gia như Tô Minh Lễ muốn hỏi.
Hiện tại Tô gia rời khỏi Ninh Viễn Đường đã trở thành kết cục đã định, đám người Tô Minh Lễ không thể ngăn cản, cũng đành phải tiếp nhận.
Nhưng tiếp nhận thì tiếp nhận, nếu đã chuẩn bị sẽ đặt chân giang hồ, hoàn cảnh mới khẳng định phải tốt hơn Ninh Viễn Đường mới được, nếu không bọn họ phí khí lực lớn dung nhập làm gì?
Tô Minh Lễ đứng dậy, lạnh lùng nói:
- Chúng ta tiếp nhận vị trí Ngô Đồng Sơn, vì sao phạm vi Tô gia chúng ta trên địa đồ chỉ lớn mười dặm quanh Ngô Đồng Sơn? Như vậy chẳng phải tương đương thế lực nhị lưu hay sao?
Tô Tín thản nhiên nói:
- Bởi vì một khi các ngươi vượt qua phạm vi này sẽ có khả năng xung đột với thế lực chung quanh Ngô Đồng Sơn, cho nên ta mới vẽ ra một phạm vi cho các ngươi có thể hoạt động.
Tô Minh Lễ cười lạnh nói:
- Ngươi có ý gì? Ngươi nói Tô gia ta hiện tại còn không sánh bằng một thế lực nhị lưu? Chúng ta sợ xung đột với bọn chúng sao?
Tô Tín nhìn Tô Minh Lễ, lắc đầu, mọi người Tô gia có mặt ở nơi này không đoná được dụng ý của Tô Tín, ngay cả Tô Minh Viễn cũng có vẻ mặt mờ mịt, Tô Tín âm thầm thở dài.
Người Tô gia cũng không biết dùng đầu óc chút nào, nhiều năm không xuất thế, đầu óc bọn họ đều thoái hóa hay sao? Làm chuyện gì cũng không cần suy nghĩ?