Trên giang hồ, cường giả Dương Thần Cảnh đủ sức chèo chống một thế lực đỉnh cấp, có thể tìm nơi nương tựa thế lực võ lâm cường đại như thế, đương nhiên bọn họ không thiệt thòi.
Nhìn nhìn Ngô Đồng Sơn phồn hoa, Tô Minh Viễn thoả mãn gật gật đầu, các đệ tử chi thứ cũng rất hài lòng, càng âm thầm cảm kích Tô Minh Viễn.
Tô gia bọn họ mời chào nhiều võ giả như thế, kỳ thật được lợi lớn nhất chính là các đệ tử chi thứ.
Trước kia trong bí cảnh Ninh Viễn Đường, những đệ tử chi thứ bọn họ dù là võ giả Hóa Thần Cảnh cũng phải tuân thủ quy củ Ninh Viễn Đường, phải phục vụ đệ tử dòng chính giống như người hầu.
Mà bây giờ Tô Minh Viễn mời chào những võ giả tán tu, những công tác lặt vặt cũng giao cho bọn họ, bởi như vậy cho dù đệ tử chi thứ cũng có thêm nhiều thời gian tu luyện.
Hơn nữa thái độ những võ giả tán tu cung kính cũng làm cho đệ tử chi thứ cảm giác được cái gì gọi là nhân thượng nhân, không thể tìn thấy cảm giác này trong bí cảnh Tô gia Ninh Viễn Đường.
Cho nên hiện tại uy vọng Tô Minh Viễn trong Tô gia rất cao, hắn gần như trở thành gia chủ mới bổ nhiệm.
Mà lúc này Tô Minh Viễn lại nhận được một tin tức.
Tô gia là đại tộc truyền thừa từ thượng cổ, khẳng định có một ít thủ đoạn liên lạc bí mật giống như ngọc bội Tô Minh Viễn cho Tô Tín lúc trước.
Lần này Tô Minh Viễn nhận được tin tức từ bí cảnh Tô gia truyền đến, sắc mặt Tô Minh Viễn biến thành cổ quái.
Tô Minh Viễn có uy vọng rất cao trong đệ tử bàng chi, nhưng cũng không có nghĩa hắn không có tâm phúc trong dòng chính.
Xuất ra một khối ngọc bội, phía trên xuất hiện rất nhiều chữ, đây là tin tức do tâm phúc bên phía Ninh Viễn Đường truyền cho hắn.
Nhìn thấy chữ phía trên, tâm tình Tô Minh Viễn cũng không tệ lắm, sắc mặt hắn biến thành màu đen, trực tiếp dùng một chưởng vỗ nát cái bàn, cương khí bao phủ toàn thân, dáng vẻ không nên lại gần.
- Một đám ngu ngốc!
Tô Minh Viễn lúc này hận không thể giết đám ngu xuẩn Tô Minh Lễ.
Ai cũng biết thân phận tứ đại thần bộ của Tô Tín mang chỗ tốt tới cho Tô gia.
Nhưng vấn đề là hái dưa xanh không ngọt, Tô Minh Viễn chuẩn bị gia tăng hợp tác giữa Tô gia và Tô Tín, chậm rãi dẫn Tô Tín dung nhập vào Tô gia, kết quả Tô Minh Lễ lại phá hư.
Đối với Tô Minh Viễn, Tô Tín có bị sâu độc khống chế hay không hắn cũng mặc kệ, thậm chí nếu có cơ hội, không có bất kỳ di chứng nào, Tô Minh Viễn vẫn không nhịn được dùng chiêu này.
Nhưng vấn đề là đám người Tô Minh Lễ quá mức ngu ngốc, bọn họ không có suy xét vạn nhất thất bại thì làm sao bây giờ?
Huống chi cho dù thành công, Tô Tín hoàn toàn bị Mê Tâm Cổ khống chế, vậy Tô gia bọn họ thu hoạch chỉ là võ giả Hóa Thần Cảnh thiên phú không tồi mà thôi, mà không phải tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Mê Tâm Cổ không phải thứ hoàn mỹ vô khuyết, nếu không chủng tộc Miêu Cương thời kỳ thượng cổ cũng không bị người ta phát hiện và Nhân Hoàng hạ lệnh giết chết.
Cho nên cho dù bọn họ thực khống chế Tô Tín, nhưng chỉ cần vào trong Lục Phiến Môn vẫn có tỷ lệ lớn bị cường giả Lục Phiến Môn phát hiện.
Đến lúc đó, cho dù là triều đình hay Lục Phiến Môn cũng không cho phép Tô Tín biến thành khôi lỗi bị người khác khống chế tiếp tục làm tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Đồng thời Tô gia bọn họ dám lớn mật ra tay với tứ đại thần bộ triều đình, chuyện này triều đình nhất định sẽ nhớ rõ, tương lai tuyệt đối sẽ thanh toán.
Tô Minh Lễ cho rằng bọn họ động thủ với Tô Tín chỉ là sự vụ trong Tô gia.
Nhưng thật tình không biết triều đình xem ra, các ngươi đang động vào người triều đình, đang gây khó dễ với triều đình.
Bên Tô gia truyền tin tức nói rõ, Tô Tín đào thoát thành công, nhưng Tô Minh Viễn biết rõ, lần này Tô gia đã kết thành tử thù với Tô Tín.
Tô Minh Viễn đã nghiên cứu kỹ tính cách của Tô Tín, hắn tuyệt đối không phải là người nén giận.
Lúc này Tô gia ra tay với hắn, có thể nghĩ sau này Tô gia sẽ chọc địch nhân khó chơi cỡ nào.
Tô Minh Viễn muốn nói chuyện này với lão tổ Tô gia, không đợi hắn đi ra cửa hắn liền lui trở lại, khóe miệng nở nụ cười đắng chát.
Chuyện này đã không cần nói cho Lão tổ Tô gia, bởi vì Lão tổ Tô gia khẳng định biết rõ, hơn nữa hay là hắn bày mưu đặt kế hoặc là hắn đồng ý.
Dùng uy thê slão tổ Tô gia tại Tô gia, chuyện lớn vận dụng Mê Tâm Cổ, Tô Minh Lễ tuyệt đối không dám tự mình làm chủ.
Huống chi vào nửa tháng trước, bỗng nhiên Tô Minh Lễ đi vào Ngô Đồng Sơn một chuyến, dẫn đệ tử dòng chính Tô gia liên tục quay về trong bí cảnh Ninh Viễn Đường.
Tô Minh Viễn còn cho rằng bọn họ thấy ở lại nơi này giám sát người khác xây dựng là việc nhàm chán, cho nên liền trở lại bí cảnh Tô gia tu luyện.
Nhưng kỳ thật chỉ sợ khi đó đám người Tô Minh Lễ đã tính toán tốt.
Hơn nữa chuyện này lão tổ Tô gia dù không có ra tay cũng đồng ý với hành động của Tô Minh Lễ.
Nếu không Tô Minh Lễ không to gan như thế, tự tiện đi lấy Mê Tâm Cổ, hắn đồng thời cũng ra lệnh cho nhiều dòng chính như thế.
Vừa nghĩ tới lão tổ nhà mình lại thiển cận như vậy, Tô Minh Viễn liền có chút ít đau đầu.
Nếu như Tô gia hiện tại vẫn còn là Tô gia trước kia, có thực lực tuyệt đối nghiền áp tất cả, bất cứ chuyện gì cũng có thể dùng nắm đấm nói chuyện, như vậy cũng không cần quan tâm nhiều làm gì.
Nhưng hiện tại Tô gia bọn họ đang lúc suy yếu nhất, cho nên bất cứ chuyện gì đều muốn phải cẩn thận, sai một bước sẽ tạo thành tai họa lớn.