Nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh như vậy, những võ giả Kỳ Viễn phủ chỉ dám đứng ở xa nhìn, căn bản không dám tới gần quan sát, cho nên bọn họ không nghe được đám người Huyền Quan nói chuyện.
Nhìn xem hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh vây quanh mình, trong đó còn có Huyền Quan và Yến Vô Tà là Dung Thần Cảnh, trên mặt Tô Tín không có bao nhiêu kinh ngạc.
Nhìn thấy vẻ mặt Tô Tín như thế, Yến Vô Tà cau mày, cảm giác có chút không đúng.
Tô Tín cũng quá mức trấn định rồi, chẳng lẽ hắn bị dọa ngây ngốc?
Đương nhiên đây là chuyên không có khả năng, có thể tu luyện tới Hóa Thần Cảnh đều là người trải qua vô số lần chém giết trên giang hồ, Tô Tín cũng không phải chưa từng gặp qua tuyệt cảnh, làm sao có thể dễ dàng bị dọa ngây ngốc được.
Nhìn đám người Huyền Quan, Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta thật không nghĩ tới, ngươi thậm chí có dũng khí lớn triệu tập nhiều người tới Bắc Nguyên đạo giết ta, vì một người đã chết, đáng giá không?
Vấn đề đã từng có rất nhiều người hỏi qua Huyền Quan, nhưng làm địch nhân, Tô Tín hỏi như vậy làm cho Huyền Quan ngạc nhiên.
Hôm nay hắn đã làm tốt chuẩn bị giết Tô Tín, thậm chí trong lòng của hắn không có bao nhiêu hận ý với Tô Tín, bởi vì hắn đã làm xong chuẩn bị đồng quy vu tận với Tô Tín.
Dù sao cũng đã chuẩn bị kết thúc ân oán, nhiều hận ý hơn nữa, cũng nên bụi về với bụi, đất về với đất.
Cho nên nghe được Tô Tín hỏi như vậy, Huyền Quan chỉ cười lắc đầu, nói:
- Có nhiều thứ không phải người khác cho rằng có đáng giá hay không, mà là chính ngươi cho rằng có đáng giá hay không.
- Nửa đời của ta đều cho Thiếu Lâm tự, tuổi già bồi dưỡng rất nhiều đệ tử vì Thiếu Lâm tự, nhưng đáng tiếc, ta không phải sư phụ hợp cách, cho nên hiện tại ta muốn trước khi ta chết làm chuyện sư phụ phải làm.
Yến Vô Tà đứng sau lưng Huyền Quan cũng động dung, hắn biết rõ, kỳ thật Huyền Quan đang nói với bản thân hắn.
Lúc trước Thiếu Lâm tự quyết định muốn trục xuất Yến Vô Tà, Huyền Quan bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn Yến Vô Tà bị người Giới Luật đường trọng thương, cuối cùng thậm chí còn bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm tự.
Làm sư phụ, không có năng lực bảo trụ đồ đệ của mình, sư phụ như hắn là không hợp cách.
Bây giờ Giác Nghiêm bị Tô Tín giết chết, cân nhắc tình huống Thiếu Lâm tự bây giờ, ra tay Tô Tín với không phù hợp lợi ích Thiếu Lâm tự, cho nên Huyền Quan liền quyết định tự mình ra tay chém giết Tô Tín, cho dù trả giá bằng tính mạng của mình cũng không tiếc.
Bởi vì hắn cảm thấy rất đáng, tối thiểu hắn làm chuyện sư phụ nên làm.
Tô Tín lắc đầu, hắn rất bội phục Huyền Quan vừa gặp mặt lần đầu tiên, cho dù hắn muốn giết mình nhưng hành vi của người này rất phù hợp khẩu vị của Tô Tín.
Nói một cách khác, nếu hiện tại có người dám đi động Hinh Nhi, Tô Tín sẽ dùng tất cả biện pháp, dùng tất cả mọi thứ cũng phải chém giết đối phương.
Chỉ có điều khác nhau là Tô Tín còn trẻ, cho dù hắn muốn báo thù cũng có được vô số phương pháp, hắn cũng có thời gian chờ bản thân mình mạnh lên.
Mà Huyền Quan tắc thì khác, hắn đã già, kéo càng lâu hắn càng yếu.
Cho nên Huyền Quan phải nắm chặt thời gian ra tay, trước khi Tô Tín chưa triệt để phát triển thì hắn phải ra tay chém giết.
Tô Tín bội phục Huyền Quan nhưng đáng tiếc hắn sẽ không sinh ra cảm giác tương tích gì với kẻ địch.
Bất kể kẻ nào muốn mạng mình, chính mình sẽ muốn mạng hắn!
Tô Tín lại quay đầu nhìn người Thất Hùng Hội và Bích Huyết Thanh Sơn Đường, cười lạnh nói:
- Ta thật sự không nghĩ tới đám chuột này lại có lá gan tới đây.
- Không có dũng khí giết người chính diện, nhưng bây giờ lại có lá gan đi theo người sau kẻ khác bỏ đá xuống giếng, Bích Huyết Thanh Sơn Đường và Thất Hùng Hội các ngươi đều có tính tình này hay sao?
Đối với hành vi của Thất Hùng Hội và Bích Huyết Thanh Sơn Đường, Tô Tín thực sự rất khinh thường.
Thân là thế lực đỉnh cấp trên giang hồ, một trong thiên hạ thất bang, nếu môn phái hai người bọn họ trực tiếp đánh đến tận cửa báo thù, Tô Tín cũng xem bọn họ có dũng khí.
Nhưng vấn đề là hai môn phái này không quả quyết, chuyện bận tâm quá nhiều, không dám công nhiên ra tay với hắn, hiện tại Huyền Quan muốn gánh vác việc này, bọn họ lại đến bỏ đá xuống giếng, loại thủ đoạn này làm Tô Tín chướng mắt.
Trong tông môn đỉnh cấp trên giang hồ cũng chỉ có thiên hạ thất bang thay đổi cao nhất, có rất ít thế lực có thể truyền thừa vượt qua đời thứ ba.
Nguyên nhân là vì bọn họ quật khởi trong lùm cỏ, người sáng lập bang phái lúc trước cũng là hào kiệt một phương.
Nhưng càng truyền về sau, vị trí thiên hạ thất bang vững chắc, những người này không còn nhuệ khí lúc đầu, làm bất cứ chuyện gì đều băn khoăn quá nhiều, cuối cùng thậm chí càng biến thành không quả quyết, như vậy cách suy bại không xa.
Thất Hùng Hội tên là Thất Hùng, bảy vị cường giả sáng lập Thất Hùng Hội ngày xưa đều là kiêu hùng.
Tuy đáng tiếc Thất Hùng Hội lúc này mới truyền thừa đời thứ ba, bảy vị hội chủ ngày xưa biến thành năm vị, đã có xu thế suy bại.
Bích Huyết Thanh Sơn Đường trong mắt Tô Tín chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh mà thôi, lúc đối mặt kẻ yếu hơn mình, hoặc là tông môn thực lực kém không nhiều lắm thì vô cùng khí phách.
Nhưng một khi đối mặt đối thủ mạnh hơn mình thì không có dũng khí liều chết đánh cược một lần.
Ngày xưa bọn họ dám bỏ đá xuống giếng sau khi Dịch Kiếm Môn đại chiến Cản Thi Phái, kết quả lại bị Mạnh Kinh Tiên một người một kiếm đi tổng đường Bích Huyết Thanh Sơn Đường, về sau bọn chúng trung thực rất nhiều.
Hiện tại đám người này diễn xuất cũng tương tự chuyện Dịch Kiếm Môn, đồng thời cũng lựa chọn bỏ đá xuống giếng trong ân oán giữa Huyền Quan và mình.