Nhưng dưới một chưởng này, hỏa độc trong cơ thể Yến Vô Tà xâm nhập vào cơ thể, hỏa độc xen lẫn U Minh tử khí đang không ngừng phá hư kinh mạch trong cơ thể của hắn, làm cho Yến Vô Tà phun ra một ngụm máu tươi và bốc hơi.
Trong mắt của hắn hiện ra một tia hoảng sợ, hắn biết rõ Tần Nghiễm Vương rất mạnh, nhưng lại không nghĩ rằng Tần Nghiễm Vương lại mạnh tới mức này, chính hắn thậm chí còn không tiếp được một chiêu của đối phương.
Thân thể Tần Nghiễm Vương biến mất, ngay sau đó hắn như quỷ mị xuất hiện trước mặt Yến Vô Tà, một tay kết ấn, U Minh tử khí ngưng tụ giữa chưởng ấn của Tần Nghiễm Vương, khi hắn đánh ra một ấn, ác quỷ kêu rên, sinh cơ tịch diệt!
Giới đao trong tay Yến Vô Tà chém ra điên cuồng, phật quang chiếu rọi nhưng trong đó lại mang theo huyết khí đậm đặc, trong đó có Sát Sinh Phật cầm giới đao trong tay đồ sát muôn dân trăm họ!
Yến Vô Tà ẩn cư hơn mười năm, nhưng hắn vừa mới bị trục xuất Thiếu Lâm tự môn phái đã sinh lòng oán hận, việc này làm cho hắn bắt đầu phát triển theo hướng ma đạo, tâm ngoan thủ lạt, giết người không tính hết.
Thiếu Lâm tự không phải vì hắn giết lầm một người mà trừng phạt hắn sao? Vậy thì tốt, chính mình sẽ giết thêm cho bọn chúng xem.
Cho nên Yến Vô Tà bị trục xuất Thiếu Lâm tự đã không phải tu hành ma đạo hay tà đạo, mà là sát đạo!
Chỉ có điều di chứng tu luyện sát đạo quá lớn, võ giả dễ dàng bị sát khí ăn mòn nội tâm.
Cho nên Yến Vô Tà mới vào thời điểm võ công đại thành ẩn cơ rừng đào, không lại ra tay giết người, dùng phật hiệu Thiếu Lâm tự trấn áp sát khí trong lòng, trấn áp khí huyết sát trong cơ thể.
Dù sao không phải mỗi người đều là Tô Tín, có được tâm chí và tinh thần lực cường đại, có thể dùng cái giá nhỏ nhất trấn áp khí huyết sát lớn nhất, hơn nữa còn có thể không hạn chế sử dụng khí huyết sát.
Hiện tại đã gần như tuyệt cảnh, Yến Vô Tà cũng bất chấp cái gì di chứng hay không di chứng, hắn toàn lực ra tay nghênh đón một ấn của Tần Nghiễm Vương, nhưng kết quả cuối cùng phật quang biến mất, huyết quang tịch diệt, đao toái, người bay!
Một chiêu, hắn vẫn không tiếp được một chiêu của Tần Nghiễm Vương!
Khóe miệng Yến Vô Tà lộ ra nụ cười buồn bả, ngăn không được, hắn vẫn đánh giá thấp thực lực Tần Nghiễm Vương.
Loại thực lực này đã không phải tu vi tốp ba mươi Địa Bảng, mà là tốp mười Địa Bảng!
Giới đao chất liệu Địa binh xuất hiện dấu vết rạn nứt, Yến Vô Tà trực tiếp ném nó đi, quanh người đầy huyết quang.
Đây không phải hắn khí huyết sát, mà là lực lượng hắn thiêu đốt tinh huyết.
Lúc này trong người hắn sinh ra phật quang, chân khí huyết sắc và phật quang hoà lẫn vào nhau vô cùng tà dị.
- Kết quả vẫn phải dốc sức liều mạng ah.
Yến Vô Tà thở dài một tiếng, một tay kết ấn, tay trái kết dấu quyền Đại Vi Đà Xử, tay phải sử dụng Vô Tướng Kiếp Chỉ, đồng thời thi triển hai chủng tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự tấn công Tần Nghiễm Vương, lúc này sinh cơ trong cơ thể trôi qua nhanh chóng nhưng đồng thời đổi lấy lực lượng cực mạnh!
Cùng lúc đó, Huyền Quan đang chuẩn bị dốc sức liều mạng.
Thân thể của hắn đã già nua, khí tức đã như mặt trời sắp lặn.
Đặc biệt với võ giả chuyên tu thân thể, lộ tuyến võ đạo cương mãnh dữ dằn, già yếu là trí mạng nhất với bọn họ.
Hơn nữa nơi này áp chế bốn thành lực lượng của hắn, hiện tại Huyền Quan mạnh hơn Tô Tín nhưng nhưng không cách nào bộc phát ra lực lượng mang tính nghiền áp.
Điều này làm cho hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh cộng thêm Huyền Quan là một Dung Thần Cảnh cũng không có biện pháp gì với Tô Tín, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn dùng Thương Tâm Tiểu Tiễn bắn chết mọi người.
Cho nên hiện tại Huyền Quan không cách nào nhẫn nại, hắn chỉ có thể đánh cược một lần cuối cùng, không giết Tô Tín, những người bọn họ đều phải chết.
Huyền Quan niệm một câu phật hiệu, phật quang quanh người sáng ngời, nhưng thân hình lại khô quắt nhanh chóng giống như thành da bọc xương.
Khí huyết bản thân hắn đã suy bại tới cực điểm, hiện tại lại thiêu đốt tinh huyết càng rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Huyền Quan không có chậm trễ thời gian, hắn bước ra một bước, thân thể phá không, tốc độ lại bạo tăng vài lần, lúc này mới là thực lực chân chính của Huyền Quan!
Huyền Quan đã bắt đầu dốc sức liều mạng, đám người Đái Mạc Ngôn không phải ngu ngốc, trái lại những võ giả Hóa Thần Cảnh bọn họ kinh nghiệm chiến đấu đều vô cùng phong phú.
Bọn họ biết rõ thời điểm này không thể lại trốn, đây là một cơ hội cuối cùng, bắt lấy nó, bọn họ có thể đánh chết Tô Tín!
- Dốc sức liều mạng sao? Nhưng át chủ bài của ta chưa dùng hết đâu.
Tô Tín cười lạnh một tiếng, chân khí quanh người bạo phát, Thâu Thiên cung kéo thành trăng rằm, Tô Tín lại bắn ra ba mũi tên mà không nhắm vào bọn họ, mà là bắn từ trên xuống, trong nháy mắt hơn một ngàn đạo kiếm quang bay thẳng về phía Huyền Quang.
Huyền Quan đã bắt đầu thiêu đốt tinh huyết uy thế kinh người, hơn một ngàn đạo kiếm quang oanh kích lên người hắn phát ra âm thanh của kim loại, thân thể của hắn không có một tia ngấn màu trắng bạc nào cả.
Hơn nữa lúc này đám người Đái Mạc Ngôn phía sau cũng xông lại, bọn họ không thể ngăn cản ba mũi tên của Tô Tín, thời điểm này phân tâm đi đối phó ba mũi tên thì Huyền Quan chỉ có thể một người đối chiến với Tô Tín, căn bản không thể tập trung đối phó Tô Tín.
Tô Tín ba mũi tên có thể giết được ai vậy cho dù hắn không may, dù sao bọn họ hiện tại duy một mục tiêu liền chỉ là Tô Tín!
Ba mũi tên rơi xuống, hai người ngã xuống đất, một người trong đó bị hai mũi tên bắn xuyên ngực, cảnh tượng thê thảm tới cực điểm.
Vào thời điểm này không ai quản khỉ gió tới hai người kia, mục tiêu bọn họ lúc này chỉ có một mình Tô Tín.