Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 970: Khảo thí (2)



- Vị bằng hữu này nghĩ muốn làm lão sư trong Hoàng gia, như vậy cũng nên biết quy củ của ta.

- Thời điểm động thủ ta sẽ áp chế thực lực còn Thần Cung Cảnh, nhưng quyền cước không có mắt, hi vọng vị bằng hữu này chuẩn bị tâm lý trước.

Kỳ thật cho dù Hoàng Minh Đức thật tổn thương đối phương cũng không có gì, võ giả Thần Cung Cảnh mà thôi, còn dám đòi công đạo từ Hoàng gia hay sao?

Chỉ có điều trước kia là trên địa bàn Hoàng gia, các thế lực võ lâm đều biết chi tiết của hắn, cho nên rất xem thường hắn

Mà bây giờ gia tộc di chuyển đến địa phương hoàn toàn mới, Hoàng Minh Đức cũng phải thu liễm một ít, cũng kiếm một ít thanh danh cho Hoàng gia.

Tô Tín gật đầu nói:

- Tại hạ biết rõ, thỉnh Hoàng gia chủ ra tay đi.

Hoàng Minh Đức gật gật đầu, khí thế trên người thay đổi, khí tức bản thân hắn lập tức bị áp chế đến Thần Cung Cảnh đỉnh phong tương tự với Tô Tín.

Thân là võ giả Hóa Thần Cảnh, thực lực Hoàng Minh Đức chỉ có thể xem như trung lưu, hơn nữa còn là trung hạ lưu.

Có thể nói nếu hắn không có tài nguyên Độc Cô thị ủng hộ và Độc Cô Diêm chỉ điểm, hắn cũng thành thể đột phá Hóa Thần Cảnh.

Hóa Thần yếu cũng là Hóa Thần, Hoàng Minh Đức cũng biết chính mình lập ra quy củ này có phần ép buộc.

Sau khi áp chế cảnh giới xuống còn Thần Cung Cảnh, trên giang hồ vẫn có không ít người mạnh hơn hắn, nhưng hầu như đều là cường giả Nhân Bảng xuất thân các đại phái.

Đại đa số người làm được đều là đệ tử các đại phái, có bao nhiêu võ giả tán tu có thể làm được? Hắn viết ra quy củ như vậy có phần ép buộc.

Sau khi dán thông báo lên, còn có nhiều người nhìn như vậy, Hoàng Minh Đức có cảm giác muốn đánh vào mặt mình.

Cho nên điều kiện này vẫn không sửa đổi, trong lòng Hoàng Minh Đức lại thả rộng điều kiện, không cầu đối phương có thể thắng chính mình, chỉ cần thực lực đối phương không kém là được.

Nhưng đáng tiếc thực lực của những người trước kia không phù hợp yêu cầu của Hoàng Minh Đức, cũng không kiên trì được mấy chiêu của hắn, hắn chỉ hi vọng võ giả tán tu trước mắt có thể kiên trì một hồi.

Sau khi áp chế cảnh giới, Hoàng Minh Đức lập tức đoạt xuất thủ trước, hắn xuất một quyền về phía Tô Tín, chậm như đình uyên, quyền phong gào thét, xé liệt không khí, thật sự có vài phần khí độ tông sư trong đó.

Bây giờ Hoàng Minh Đức đang kiểm tra Tô Tín, cũng không phải song phương luận bàn, cho nên Hoàng Minh Đức đoạt xuất thủ trước.

Dù sao hắn cũng không có hy vọng xa vời đối phương có thể thắng chính mình, hắn chỉ muốn xem đối phương có thể ngăn cản mấy chiêu của mình mà thôi.

Đại bộ phận võ công của Tô Tín đều bại lộ ra ngoài, lúc ở tổng bộ Lục Phiến Môn, Tô Tín đã từng quan sát vài chục loại võ công và loại trừ dần.

Hơn nữa trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải có rất nhiều võ công Tô Tín chưa dùng qua, có thể nói Tô Tín muốn che giấu tung tích rất đơn giản.

Huống chi thực lực Tô Tín hiện tại, cho dù áp súc thực lực thành Thần Cung Cảnh, không sử dụng vũ kỹ cũng không phải Hoàng Minh Đức có thể chiến thắng.

Võ giả đến cảnh giới nhất định liều có lĩnh ngộ với võ đạo.

Cùng một loại vũ kỹ đến trong tay bọn họ đều tăng thêm lý giải chính mình và diễn biến bước phát triển thành võ công mới, uy lực sẽ mạnh hơn nữa, nhưng không phải tất cả đều như thế.

Hôm nay Tô Tín lý giải về mặt vũ kỹ đã mạnh tới mức khủng bố.

Hoàng Minh Đức đánh ra một quyền, thân thể Tô Tín nhanh chóng lui về phía sau, nhưng quyền thế của Hoàng Minh Đức lại như hình với bóng, giống như Thái Sơn áp đỉnh đánh tới.

Nhìn thấy Sở Độ trước mặt chỉ biết tránh né, ánh mắt Hoàng Minh Đức lộ ra một tia thất vọng.

Quả nhiên thực lực những võ giả tán tu Thần Cung Cảnh đều có hạn, muốn tìm ra người thực lực không tệ trong bọn họ cũng rất khó khăn.

Vào lúc này thân thể Tô Tín hơi động, trong nháy mắt hắn đánh ra ba chưởng, ba chưởng không ngớt không dứt, một trọng mạnh hơn một trọng, đến khi chưởng thứ ba đánh ra đã làm cương khí nổ tung, âm thanh to lớn xuất hiện và dọa mọi người chung quanh sợ hãi kêu thành tiếng.

Những võ giả Thần Cung Cảnh vây xem cũng giật mình, nhưng Hoàng Minh Đức đang đối chiến với Tô Tín đối càng giật mình.

Kỳ thật vừa rồi Sở Độ không tính là chưởng pháp, mà là một loại kỹ xảo chân khí đơn giản, tên là Tam Điệp Lãng.

Ba trọng công kích liên tiếp, một trọng mạnh hơn một trọng, nhất cổ tác khí, cuối cùng bộc phát ra uy năng mạnh nhất.

Tuy vũ kỹ đơn giản này khi võ giả đạt tới cảnh giới Tiên Thiên đã không vận dụng nữa, Sở Độ trước mặt sử dụng Tam Điệp Lãng làm hắn kinh hãi không nhỏ, lực đạo một chưởng cuối cùng bạo phát, Hoàng Minh Đức cũng chỉ có thể tạm lánh phong mang.

Thân là võ giả Hóa Thần Cảnh, ánh mắt Hoàng Minh Đức tự nhiên không quá kém.

Hắn có thể nhìn ra vì sao uy lực Tam Điệp Lãng của Tô Tín lại lớn như vậy, nguyên nhân căn bản chính là bởi vì thời cơ Tô Tín ra tay và lực khống chế chân khí cường đại.

Chưởng đầu tiên đánh ra Tam Điệp Lãng chỉ là chưởng lực bình thường, nhưng chưởng thứ hai lại theo sát chưởng thứ nhất, lực lượng chưởng lực thứ nhất còn chưa bộc phát đã nổ tung.

Tương đương với lực lượng hai chưởng liên tiếp bộc phát và không có khe hở, lực lượng hai chưởng dung làm một thể, uy lực cũng không chỉ mạnh hơn gấp hai lần đơn giản như vậy.

Chưởng thứ ba của Tô Tín cũng như thế, đây mới thực sự là Tam Điệp Lãng, chưởng thứ ba cũng không phải phân ra ba lượt oanh kích, mà là điệp gia cùng một chỗ, tạo ra lực phá hoại bạo tăng vài chục lần, kỹ xảo sử dụng chân khí đơn giản bị Tô Tín sử dụng còn mạnh hơn cả vũ kỹ.

Nhưng còn không xong, Tô Tín nhân cơ hội này lấn thân về phía trước, hắn đánh ra một chưởng âm nhu lâu dài, Tô Tín xuất ra một chưởng mang theo chân khí âm hàn oanh kích, Hoàng Minh Đức có cảm giác khí huyết không thông, âm thầm kinh hãi người này có chân khí âm hàn thật mạnh, thậm chí có thể ảnh hưởng tới võ giả Hóa Thần Cảnh.

Phải biết rằng chân khí của hắn áp chế xuống bằng Thần Cung Cảnh nhưng chất lượng chân khí lại là cấp bậc Hóa Thần Cảnh.