Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1546: Trái tim của Bạch Đế (1)



Đối mặt Sở Điệu Thánh Tổ, Bạch Đế không có một chút xíu kính sợ, nhếch miệng cười nói:

- Tự nhiên là tới tìm đồ nhi của ta.

Sở Điệu Thánh Tổ nhìn hắn, khẽ nhíu mày nói:

- Vì sao phải đi tìm hắn, chẳng lẽ Bổn Tọa đối với ngươi không tốt?

Bạch Đế khoát tay cười nói:

- Nếu không phải ngươi, ta có thể nào thành tựu Vô Cực cảnh, nếu không có ngươi, ta sao có được thân tự do hôm nay, chỉ bất quá ta thua thiệt đồ nhi của ta quá nhiều, muốn làm bạn hắn một đoạn thời gian, chỉ dạy cho hắn.

Thành tựu Vô Cực cảnh, hắn đầu tiên nghĩ đến đúng là Tần Quân, hắn muốn dạy Tần Quân như thế nào luyện thành Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh.

Sở Điệu Thánh Tổ đưa tay, chỉ Bạch Đế phía xa, tức giận nói:

- Ngươi cũng biết Bổn Tọa tốt với ngươi, vì sao còn muốn ly khai?

Bạch Đế sắp thành tựu Vô Cực Chí Cao Đại Đế, lúc này rời đi, Sở Điệu Thánh Tổ làm sao không đau lòng?

Hắn ở trên người Bạch Đế đưa lên bao nhiêu tư nguyên, có thể nào uổng phí?

- Ta sẽ còn trở lại, ngươi yên tâm.

Bạch Đế vung tay áo nói, nhìn như cười đùa tí tửng, kì thực vô cùng kiên quyết.

- Ngươi thật biết vị đồ nhi Tần Thiên Đế kia của mình?

Sở Điệu Thánh Tổ hỏi ngược lại.

Bạch Đế ngẩn người hỏi:

- Ngươi có ý tứ gì?

- Học trò cưng của ngươi giết Chí Tôn Vô Địch!

Sở Điệu Thánh Tổ híp mắt hỏi, lời vừa nói ra, sắc mặt của Bạch Đế kịch biến.

Lúc trước hắn một mực bế quan, biết được Sở Điệu Thánh Tổ muốn ra tay với Huyền Đương vũ trụ, liền vô cùng lo lắng rời đi, nào biết được Chí Tôn Vô Địch chết.

Chí Tôn Vô Địch là thiên tài Nhân tộc có thể so với Hạ Thần Võ, vừa vào Cổ Thánh Đế Đạo, liền đạt được rất nhiều thế lực vung cành oliu, không giống Hạ Thần Võ lựa chọn Nhân tộc Lục Đế, Chí Tôn Vô Địch thì lựa chọn một vị Vô Cực Đại Năng nào đó, từ đó phong sinh thuỷ khởi, thậm chí bị người cho rằng, đợi một thời gian, có thể thành tựu Vô Cực Chí Cao Đại Đế, trở thành Đại Đế siêu nhiên Cổ Thánh Đế Đạo.

Đại Đạo Đế Tôn liền có thể trở thành Đại Đế, ngang dọc Cổ Thánh Đế Đạo, nhưng ở phương xa Cổ Thánh Đế Đạo, Đại Đạo Đế Tôn căn bản tính không được cái gì.

- Hắn giết Chí Tôn Vô Địch?

Sắc mặt của Bạch Đế vô cùng khó coi, hắn là biết sau lưng Chí Tôn Vô Địch đứng ai.

Phiền phức lớn rồi!

Sở Điệu Thánh Tổ Tay hơi khom người, nhìn Bạch Đế nói:

- Ngoại giới không biết Chí Tôn Vô Địch đến cùng đầu phục ai, nhưng Bổn Tọa biết, đã từng nói qua cho ngươi, ngươi cảm thấy nên làm cái gì?

Bạch Đế nắm chặt song quyền, cắn răng nói:

- Cho dù đối phương là Viêm Tuyên Đế Quân, ta cũng phải thủ hộ đồ nhi của ta!

- Viêm Tuyên Đế Quân là tồn tại như thế nào, không cần Bổn Tọa nói nhiều, Bổn Tọa cũng không dám cùng hắn vạch mặt, thê tử của Chí Tôn Vô Địch chính là đồ tôn của Viêm Tuyên Đế Quân, việc này không có mấy người biết được, nhưng lấy tính cách bao che khuyết điểm của Viêm Tuyên Đế Quân, đồ nhi của ngươi có thể sống sao?

Sở Điệu Thánh Tổ thở dài nói, một bộ bất lực.

Sắc mặt của Bạch Đế âm trầm, không nói một lời.

Sở Điệu Thánh Tổ tràn ngập thâm ý nói:

- Đồ đệ mà thôi, như ống tay áo, cần gì lo lắng như thế, ngươi có ân với hắn, ngươi cũng không thua thiệt hắn.

Đại điện lâm vào tĩnh mịch.

Bạch Đế thở dài một hơi nói:

- Hắn là người trọng yếu nhất của ta, ta không thể nhìn hắn chết!

Nói xong, Bạch Đế quay người chuẩn bị rời đi.

- Ngươi quên thân phận của mình rồi sao? Tuy ngươi là Vô Cực Chí Cao Đại Đế, nhưng nhiều nhất phát huy thực lực của Đế Tôn!

Sở Điệu Thánh Tổ trầm giọng nói, ngữ khí chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Bạch Đế cũng không quay đầu lại, đi đến cửa lớn của cung điện, nói một câu:

- Nếu hắn chết, ta sống tạm cũng không có ý nghĩa.

Bóng lưng của hắn kiên nghị, không chút do dự.

Sở Điệu Thánh Tổ nhíu mày, hơi cắn răng, trong mắt tràn đầy âm sắc.

Thiên Đế Cung.

- Càn Khôn khấu kiến Bệ Hạ!

Cơ Càn Khôn kích động quỳ xuống, đầu rạp xuống đất lễ bái Tần Quân ở trên vương tọa.