Hắn làm sao cảm giác mới không đến một canh giờ, tốc độ của Vô Cực Chí Cao Đại Đế?
Sau đó hắn bắt đầu dò xét Tinh Đạo chung quanh, linh khí bàng bạc tràn ngập hơn phân nửa vũ trụ, như Tiên Vụ cuồn cuộn, vô cùng tráng lệ.
Vô số sao trời như các hạt vừng lóng lánh, so với Nội vũ trụ, tầm mắt nơi này càng khoáng đạt, có một loại khí tức mênh mông khó mà diễn tả bằng lời
Rất nhanh, bọn hắn bay ra Tinh Đạo, đi vào trong Hắc Ám vũ trụ, phía trước ở chỗ rất xa có một ngọn núi khổng lồ, tản ra hào quang trùng thiên, phảng phất như quang mang trong bóng tối
- Phía trước là Sở Tổ Thánh phong, ngươi sống hay chết, lập tức liền có định luận.
Công Tây Độc Nha liếc xéo Tần Quân, khinh miệt nói, phảng phất như đã thấy Tần Quân quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Tần Quân thở dài một tiếng, buông tay nói:
- Cần gì chứ?
Công Tây Độc Nha thờ ơ, sinh linh còn lại thì cười rộ lên, trào phúng Tần Quân rốt cục biết sợ hãi.
Đúng lúc này, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một bóng người màu xanh, rõ ràng là Bạch Đế.
Cả người vòng quanh ngọn lửa màu xanh, thời khắc này ánh mắt của Bạch Đế tàn nhẫn, nổi giận, tóc của hắn tung bay, bắp thịt cả người theo hô hấp phập phồng, như hung thú phẫn nộ.
Công Tây Độc Nha vừa thấy được hắn, vội vàng dừng lại, đạm mạc hỏi:
- Ngươi có chuyện gì không?
Nàng còn không biết quan hệ của Tần Quân cùng Bạch Đế, lúc Sở Điệu Thánh Tổ hạ đạt nhiệm vụ, không nói một chữ, chỉ nói muốn sống bắt Tần Quân.
- Vì sao bắt hắn!
Bạch Đế nhìn chòng chọc vào Công Tây Độc Nha, trầm giọng hỏi, diện mục ngữ khí tựa hồ hận không thể ăn nàng.
Công Tây Độc Nha nhíu mày, bốn con mắt lộ ra sát ý, lạnh giọng nói:
- Mệnh lệnh của Thánh Tổ, ngươi muốn làm gì?
Nàng vẫn luôn không phục Bạch Đế, dựa vào cái gì Sở Điệu Thánh Tổ tin dùng đối phương như vậy?
Tu vi của Bạch Đế cũng không như nàng, hiệu suất làm việc cũng không cao bằng nàng.
- Buông hắn ra!
Bạch Đế gầm thét nói, làm cho cả Hắc Ám vũ trụ nổi sóng.
Nhìn Bạch Đế thịnh nộ, trong lòng Tần Quân không khỏi cảm động, xem ra sự tình Sở Điệu Thánh Tổ bắt hắn, Bạch Đế xác thực không biết được.
- Sư phụ, ta không sao.
Tần Quân nhìn Bạch Đế cười nói, hắn biết tu vi của Bạch Đế, chưa đạt tới Vô Cực Chí Cao Đại Đế, cùng Công Tây Độc Nha đối bính, hậu quả khó mà lường được.
Bạch Đế đưa mắt nhìn Tần Quân nói:
- Đồ nhi yên tâm, có vi sư ở đây, tuyệt sẽ không để ngươi xảy ra chuyện!
Đang khi nói chuyện, ngọn lửa màu xanh trên người hắn tăng vọt, phóng lên tận trời, trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn trượng, còn đang cất cao, khí thế của hắn càng làm cho nhóm thủ hạ của Công Tây Độc Nha trong lòng run sợ.
- Ngươi muốn ngỗ nghịch Thánh Tổ sao?
Công Tây Độc Nha giận không kềm được, nguyên lai Tần Quân là đồ đệ của Bạch Đế.
Trong nháy mắt nàng nghĩ rõ ràng, Sở Điệu Thánh Tổ cũng không tin Tần Quân là Thiên Đế, sở dĩ bắt Tần Quân, vì chính là uy hiếp Bạch Đế.
Nghĩ đến đây, nàng lập tức nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười trêu tức.
- Ngươi muốn cứu hắn? Có thể! Có bản lĩnh từ trong tay ta đoạt tới!
Công Tây Độc Nha chế giễu nói, đang khi nói chuyện, hắc khí quỷ dị từ trong tay áo của nàng bay ra, lan tràn mấy ức dặm tinh không, bao bọc vây quanh Bạch Đế.
Đại chiến hết sức căng thẳng, khí thế của hai cường giả Vô Cực cảnh để các thủ hạ của Công Tây Độc Nha run lẩy bẩy, ngay cả hô hấp của Tần Quân cũng dồn dập lên.
- Dừng tay!
Đúng lúc này, một âm thanh tràn ngập uy áp không thể nghi ngờ vang lên, để Công Tây Độc Nha thu lại khí thế, nhìn phương xa chắp tay nói:
- Bái kiến Thánh Tổ, thuộc hạ không phụ sứ mệnh, đã bắt được Tần Thiên Đế.
Bạch Đế thì trực tiếp phóng về phía Tần Quân, Công Tây Độc Nha muốn ngăn cản, lúc này, một cỗ khí tức khóa chặt nàng, để cho nàng không thể động đậy, trừng to mắt.