Không chỉ Nguyên Sơ thất thần, Tần Nô cũng được Tần Quân đề cao đến Vô Cực Chí Cao Đại Đế, đối với Tần Quân xem như triệt để khăng khăng một mực, đáng tiếc vẫn bị Nguyên Sơ thất thần ngược
Nhàn đến nhàm chán, Tần Quân dạy bảo Nguyên Sơ thất thần chiến đấu, hồn phách giao đấu, cũng có thể ma luyện kinh nghiệm chiến đấu
Đáng thương Tần Nô cứ như vậy lâm vào năm tháng làm đống cát vô tận.
Một trăm triệu năm sau.
Tần Quân đột phá tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh viên mãn, càng về sau, tốc độ đột phá của hắn càng chậm, nhưng thực lực của hắn lại long trời lở đất, nếu như gặp lại Cửu Cung Vô Thượng, hắn muốn để đối phương biết lực lượng là gì!
- Vô địch thật là tịch mịch.
Tần Quân mở to mắt, cảm thán nói, Nguyên Sơ kỳ, không có sinh linh, không có Đại Đạo, để hắn càng táo bạo
Thật muốn xuất hiện mấy địch nhân, để hắn ngược a.
Hắn quan sát Tần Nô cùng Nguyên Sơ thất thần trong chốc lát, lần nữa nhắm mắt tu luyện.
Một trăm triệu năm, cũng may hắn có thể tu luyện, nếu không ý chí sẽ bị mài mòn
Nguyên Sơ kỳ không có năm tháng, thời gian trôi qua, Nguyên Sơ thất thần cũng rất ít giao đấu, lẫn nhau cũng biến thành trầm mặc.
Quá mức buồn tẻ, bọn hắn cũng không có khả năng một mực hoạt bát.
Đại khái năm tỷ năm sau.
Hồng Mông Đại Đế cùng Nhậm Ngã Tiếu giao đấu kết thúc, hắn cảm thán nói:
- Quá nhàm chán, vì sao chỉ có chúng ta?
Nhậm Ngã Tiếu nhún vai, cười nói:
- Lúc đầu chỉ có Phụ Thần cùng Tần Nô, chúng ta là được sáng tạo ra làm bạn với Phụ Thần.
- Sáng tạo?
Hồng Mông Đại Đế nhíu mày, lâm vào trong trầm tư.
- Ngươi đang suy nghĩ gì đấy?
Nhậm Ngã Tiếu đẩy hắn, hiếu kỳ hỏi.
Trong Nguyên Sơ thất thần, Hồng Mông Đại Đế đã được công nhận người mạnh nhất, tương đương với đại ca, Nhậm Ngã Tiếu luôn thích tìm hắn chiến đấu, mưu toan siêu việt hắn
- Không có suy nghĩ gì, ngươi đi tìm đám người Cửu Cung bọn hắn chơi đi.
Hồng Mông Đại Đế lắc đầu, nói xong, quay người phi hành vào trong không gian trắng xóa.
Bóng lưng của hắn tràn đầy cô tịch.
Tựa hồ từ giờ khắc này, hắn ẩn ẩn có xu thế thoát ly mọi người.
Tần Quân không có chú ý tới hắn, mà tiếp tục tu luyện, vùng trời này chỉ có bọn hắn, vô luận Hồng Mông Đại Đế đi chỗ nào, đều an toàn.
Năm tháng vô tận như bạch mã qua khe hở, chớp mắt là qua.
Chục tỷ năm sau.
Tần Quân rốt cục đột phá tới Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh sơ kỳ, pháp lực cuồng tăng, lực lượng càng đột phá đến độ cao hoàn toàn mới, cho dù thu liễm khí tức, không gian chung quanh cũng chấn động
Nên biết đây là Nguyên Sơ thế giới, không gian không phải hậu thế có thể so sánh, cho dù là Thái Nguyên Thủy Tổ bạo phát toàn bộ khí thế, cũng không cách nào phá hư Nguyên Sơ không gian, nhưng Tần Quân không tiết lộ khí tức cùng lực lượng liền có thể rung chuyển, rất khó tưởng tượng, hiện tại hắn mạnh bao nhiêu.
Không trang bức mà nói, ngay cả hắn cũng không biết mình mạnh bao nhiêu.
Hắn đã mất đi khái niệm.
Nhưng có một sự tình có thể khẳng định, gặp lại Cửu Cung Vô Thượng, hắn có niềm tin nghiền ép tuyệt đối.
Cho dù hắn không biết được tu vi của Cửu Cung Vô Thượng, nhưng khi đó khí thế của Cửu Cung Vô Thượng để hắn có thể mơ hồ suy đoán, dù sao không có mạnh bằng hắn
- Hệ thống, khi nào trẫm có thể xuyên việt trở về?
Trong lòng Tần Quân hỏi, hắn không cách nào thôi động Vận Mệnh Chi Luân, càng không cách nào mở ra Thời Không vị diện độc lập, muốn xuyên qua, chỉ có thể dựa vào Thần Thoại Hệ Thống.
Hắn đã không kịp chờ đợi muốn trở về đập nát hết thảy!
- Không rõ ràng, ký chủ xuyên việt đến cuối cùng của Thời Không tuyến, lâm vào trước Hồng Mông, ngay cả hệ thống cũng không cách nào xác định giờ phút này cách Hồng Mông còn bao lâu, lại càng không biết cách Tam Thiên Đại Đạo xuất thế còn bao lâu.