Đắc Kỷ cùng Hi Linh Nữ Đế xuất hiện ở trước mặt Tần Quân, nhìn qua Tần Quân lông tóc không hư hại, các nàng lập tức kích động lên.
- Bệ Hạ, ngài có khỏe không?
- Bệ Hạ, ngài đi đâu?
Đối mặt hai nữ quan tâm, Tần Quân hít sâu một hơi, trí nhớ mơ hồ về các nàng dần dần trở nên rõ ràng, hắn mở ra ký ức phong ấn ở sau trong óc.
Tuế nguyệt quá dài, đề phòng mình quên, hắn phong ấn ký ức trước khi xuyên việt ở chỗ sâu nhất.
Tần Quân lộ ra mỉm cười nói:
- Trẫm không có việc gì, hiện tại qua bao lâu rồi?
Nhìn thần sắc của hai nữ, hắn rõ ràng không có quay về lúc mới rời đi.
- Bệ Hạ biến mất một tháng.
Hi Linh Nữ Đế trả lời, chẳng biết tại sao, nàng luôn cảm thấy Tần Quân thay đổi, có loại cảm giác khoảng cách không nói được.
Không chỉ nàng, Đắc Kỷ cũng như thế.
Lúc trước Tần Quân là Hồng Mông Dung Đạo cảnh, bây giờ đã là Tạo Hóa Thái Hư Tôn, lại thêm trải qua vô số năm, làm sao có thể không đổi?
Ngay cả Hồng Mông Thần linh ở trước mặt Tần Quân cũng phải câu nệ, huống chi các nàng?
Một tháng.
Tần Quân buông lỏng, cũng may thời gian không qua quá lâu.
- Các ngươi đi xuống trước đi, trẫm muốn yên tĩnh một chút.
Tần Quân nhìn hai nữ phân phó.
Nghe vậy, hai nữ đồng thời nhíu mày, loại giọng điệu này của Tần Quân làm cho các nàng có loại cảm giác giống như phân phó thuộc hạ, nhưng các nàng không dám nói gì, xoay người hành lễ, sau đó rời đi.
- Hệ thống, vẫn còn chứ?
Trong lòng Tần Quân hỏi, hắn ở trước khi Hỗn Độn khai ích liền rời đi, sẽ không đụng vào mình ở Hỗn Độn sơ khai, mà Thần Thoại Hệ Thống cũng truyền thừa tiếp, ấn đạo lý mà nói, hết thảy đều ở trên quỹ tích vốn có.
- Ký chủ có gì phân phó?
Âm thanh hệ thống đi theo vang lên.
Tần Quân lập tức nở nụ cười, cười nói:
- Hệ thống, trẫm không để cho ngươi thất vọng chứ?
- Thất vọng? Vì sao thất vọng?
Hệ thống nghi hoặc.
Tần Quân ngẩn người, chẳng lẽ hệ thống không có trí nhớ cùng hắn xuyên việt đến trước Hồng Mông?
Sau đó hắn để hệ thống điều ra bảng thuộc tính của Đấu Chiến Thắng Phật, Vũ Văn Thành Đô, Lục Ngô.
- Thật xin lỗi, ký chủ chưa từng triệu hoán qua ba vị Thần Ma này.
Hệ thống trả lời, để Tần Quân ngạc nhiên.
Sau đó hắn xem xét hệ thống khen thưởng, phát hiện chỉ thiếu đi ba cơ hội triệu hoán Thần Ma.
- Thì ra là thế.
Tần Quân nở nụ cười, về phần đang cười cái gì, chỉ có chính hắn biết được.
Hắn chậm rãi đứng dậy, dạo bước đi đến cửa lớn.
Rất nhanh, hắn liền đi ra cửa lớn, phía trước là mấy chục ngàn thềm đá, từ nơi này có thể quan sát Lục Đế thành.
- Vẫn là nơi này thuận mắt.
Tần Quân nở nụ cười, không chỉ Lục Đế thành là của hắn, Hồng Mông, Hỗn Độn đều là của hắn.
Sau đó, hắn liền muốn trọng đoạt bảo tọa quyền lực tối cao.
Hắn muốn lần nữa trở thành Thiên Đế chí cao vô thượng!
- Hệ thống, hiện tại cực hạn là bao nhiêu?
Trong lòng Tần Quân hỏi.
- Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh trung kỳ, a, sao đột nhiên đề cao nhiều như vậy?
Hệ thống trả lời, nói đến một nửa, nó bị mình hù sợ.
Hắc Bạch Vô Thường chính là Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh hậu kỳ, giờ phút này phóng ra, vẫn như cũ sẽ để cho hệ thống sụp đổ.
Ánh mắt của Tần Quân lấp lóe, nhếch miệng lên.
- Chờ một chút, hệ thống cực hạn đã đề cao đến Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh hậu kỳ!
- Không đúng! Viên mãn!
- Chuyện gì xảy ra, sao hệ thống đang không ngừng tăng cường?
Hệ thống cũng bị giật nảy mình, nó bỗng nhiên ý thức được cái gì, hỏi: