Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2219: Bất Hủ Thần tộc! Vĩnh Hằng Thần tộc! (2)



- Cha!

Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng kích động nói, hô trọn vẹn mấy trăm lần, thẳng đến bị Tần Quân quát bảo ngưng lại, bọn chúng mới im miệng.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Còn không mau diễn luyện Vạn Sinh Sáng Tạo Công đi!

Nghe vậy, hai tiểu gia hỏa vội vàng xoay người, hiện tại bọn chúng còn duy trì trạng thái ánh sáng, thân hình rất giống tiểu hài tử Nhân tộc, Thần thánh lại có chút đáng yêu.

Vĩnh Hằng cao hơn Bất Hủ một chút, cho nên nó làm ca ca, Bất Hủ làm đệ đệ.

- Ta tên Vĩnh Hằng, hiện tại sáng tạo nhóm sinh linh đầu tiên của thiên địa, ban tên là Vĩnh Hằng Thần tộc!

Vĩnh Hằng phất tay nói, từng điểm sáng bay ra cơ thể nó, chừng 1000, như sao trời lơ lửng ở trước mặt nó.

Bất Hủ không cam lòng yếu thế, đi theo phất tay nói:

- Ta tên Bất Hủ, ta cũng sáng tạo nhóm sinh linh đầu tiên của thiên địa, ban tên là Bất Hủ Thần tộc!

Ngay sau đó, trong cơ thể nó đồng dạng bay ra 1000 điểm sáng.

Vĩnh Hằng Thần tộc!

Bất Hủ Thần tộc!

Tần Quân cười đến nheo mắt lại, hai tiểu gia hỏa này thật có ý tứ.

- Từ nay về sau, Bất Hủ Thần tộc cùng Vĩnh Hằng Thần tộc lấy Thiên Đế làm tổ, gọi chúng ta là phụ thân!

Hai tiểu gia hỏa trăm miệng một lời nói, đáng tiếc, không có người đáp lại.

Sinh linh mới sáng tạo ra không có khai phát linh trí, như lần thứ nhất Tần Quân gặp được bọn chúng vậy.

Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng không có đạt được hồi phục, mặt như đưa đám, còn cho là mình sáng tạo thất bại.

Tần Quân yêu chiều nhìn bọn chúng một chút, sau đó phất tay.

Chí Cao Thần Lực của hắn cực kỳ cường đại, vô luận là số lượng hay chất lượng, đều không phải Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng có thể so sánh.

Trong chốc lát, hai ngàn điểm sáng bị Chí Cao Thần Lực của hắn bao phủ.

Chỉ chớp mắt, linh trí của bọn nó đều được mở ra.

- Năm đó phụ thân dạy các ngươi thế nào, các ngươi còn nhớ không?

Tần Quân nhìn Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng nhắc nhở, hai tiểu gia hỏa ngẩn người, lúc này hưng phấn lên, bắt đầu triệu tập chủng tộc của mình.

Thấy cảnh này, Tần Quân cười cười, quay người rời đi.

Sau đó liền xem hai tiểu gia hỏa này biểu hiện, Tần Quân còn có sự tình mình phải làm.

Hắn biến mất tại nguyên chỗ, cấp tốc đi vào thiên nhai hải giác.

Bên ngoài thiên địa, vẫn hắc ám như cũ.

Tần Quân đưa tay đụng chạm đến hắc ám, tay của hắn có thể luồn vào, nhưng rất nhanh tay của hắn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được tiêu tán, bị hắc ám thôn phệ.

Hắn nhíu mày thu tay lại, tay phải trong nháy mắt khôi phục.

- Trẫm nên trở về như thế nào đây?

Tần Quân lâm vào xoắn xuýt, hắn sáng tạo ra kỷ nguyên mới, nhưng giờ khắc này, hắn cảm giác mình cách Thiên Đình xa xôi, xa xôi đến để hắn cảm thấy Thiên Đình là một giấc mộng.

Hắn chưa từng có loại cảm giác này

Cho dù xuyên qua đến Nguyên Sơ thế giới, hắn còn có hi vọng trở về.

Nhưng lần này, Thần Thoại hệ thống bị xóa, Vận Mệnh Chi Luân biến mất, hết thảy hắn quen thuộc đều đã biến mất.

Hắn không ở quá khứ, mà ở trong tương lai.

- Chẳng lẽ trẫm phải tìm được Vận Mệnh Chi Luân mới có thể trở về?

Tần Quân lẩm bẩm, không có Vận Mệnh Chi Luân thì nên làm cái gì?

Vậy thì sáng tạo!

Nghĩ xong, Tần Quân ngồi xếp bằng xuống, ngồi ở trước hắc ám, nhìn thẳng hắc ám.

Tâm tùy ý động, hắn lật tay phải ra, trống rỗng xuất hiện một vòng tròn, giống Vận Mệnh Chi Luân như đúc, khắc đầy đường vân, quy tắc thời không huyền ảo.

Nhưng mà…

Sau đó nên làm sao xuyên việt đây?

Tần Quân lâm vào mê mang, hắn tiến vào thời không vị diện độc lập, nhưng nơi này không có Thời Không Tuyến.

Hắn đứng ở trong hắc ám, chung quanh không có một ảnh thu nhỏ thời không nào.