Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 892: Bác dịch bắt đầu​



"Ma Tộc?"

Tần Quân biểu lộ cổ quái, đương kim Nhân Tộc bên trong chia làm chính ma lưỡng đạo, cái gọi là ma đạo, chính là tham chiếu phương thức tu luyện của Thượng Cổ Ma Tộc, tốc độ tu hành cực nhanh, nhưng rất dễ đánh mất tâm chí, tẩu hỏa nhập ma.

Phong cách hành sự của ma tu đều vô cùng tàn nhẫn, vì mạnh lên có thể không từ thủ đoạn, trơ trẽn hơn chính đạo vô cùng.

U Vương vậy mà cùng Ma Tộc có quan hệ!

Hiện nay khắp thiên hạ đều biết Ma Tộc chân chính đã phai mờ tại trong dòng sông lịch sử, yêu ma sống ở đương thời, chẳng qua là tu luyện công pháp ma đạo mà thôi.

"Ta đưa cho ngươi Vạn Kiếp Ngự Trùng, là từ trong một chỗ di tích Thượng Cổ Ma Tộc phát hiện, ta ở nơi đó thu phục được một tên ma đồ tẩu hỏa nhập ma, để hắn lâu dài trấn thủ tại trong di tích, đoạn thời gian trước hắn nhìn thấy U Vương vậy mà tiến vào trong di tích, U Vương chỉ ở trong di tích chờ đợi nửa ngày liền rời đi."

Hắc Điệp Tiên Tử trầm giọng nói, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ lo âu, Nhân Tộc hiện tại là Thánh Đình lưu lại, nàng không hy vọng Nhân Tộc gặp phải tai hoạ.

Thượng Cổ Ma Tộc đây chính là tồn tại khủng bố xưng bá cả trước khi Yêu Tộc cùng Nhân Tộc quật khởi.

"Ta thông qua tên kia ma đồ nghe được U Vương nói đôi câu vài lời sẽ đi thiên hạ Cửu Đế, đoán chừng là có âm mưu, ta biết dã tâm của ngươi, cho nên đặc biệt tới nhắc nhở của ngươi."

Hắc Điệp Tiên Tử ánh mắt cùng Tần Quân đối mặt, khi nàng biết được việc này, thì Tần Quân đã rời đi.

Cho nên nàng mới cố ý ngàn dặm xa xôi chạy đến.

U Vương khủng bố, không ai biết được.

Dù sao đây cũng là tồn tại từ thời kỳ Thượng Cổ a.

"U Vương, Ma Tộc?"

Tần Quân tự lẩm bẩm, mày kiếm nhíu chặt, xem ra đằng sau vẫn phải đề phòng U Vương đột nhiên giết ra mới được.

"U Vương xác thực không đơn giản, tại thời đại Thượng Cổ, bách tộc vẫn không có bị Nhân Tộc Thánh Đình áp chế, đều vô cùng cường đại, khi đó hắn cùng Trưởng Tham Thương có thể chỉ huy Nhân Tộc đi hướng cường thịnh, thực lực của hắn tuyệt đối thâm bất khả trắc, chí ít cũng là Nhập Thánh cảnh!" Cơ Vĩnh Sinh âm thanh bỗng nhiên vang lên.

Nhập Thánh cảnh!

Tần Quân đồng tử co rụt lại, phía trên Đại La Cảnh đúng là Nhập Thánh cảnh.

Không nghĩ tới U Vương cùng Trưởng Tham Thương lại mạnh như vậy, tuy nhiên U Vương bị trấn áp không biết bao nhiêu vạn năm, bây giờ chỉ còn lại có thần hồn, thực lực khẳng định không đạt đến Nhập Thánh cảnh.

"Hừ, Thượng Cổ Ma Tộc đã sớm trốn xa thiên ngoại, mà thần tiên cũng bài xích Ma Tộc, cho nên U Vương sẽ không thể nào thông đồng được với Ma Tộc." Cơ Vĩnh Sinh khinh thường cười một tiếng.

Rất rõ ràng, hắn đối với U Vương rất không ưa.

So với U Vương, hắn càng khâm phục đệ đệ Trưởng Tham Thương của hắn, Trưởng Tham Thương công lao không kém hơn người sáng lập Nhân Tộc Huyền Đương Thuỷ Tổ cùng Thánh Đình Bạch Đế chút nào.

Cơ Vĩnh Sinh tuy rằng khiêu chiến với thần tiên đầy trời, đảm phách triền miên cổ vô song, nhưng luận công lao đối với Nhân Tộc, lại không bằng ba vị tiên hiền Nhân Tộc.

Thậm chí có thể nói bởi vì thân phận Cực Viêm Ma Thần của hắn, mới dẫn tới Thánh Đình bị tiêu diệt.

"Nhập gia tùy tục đi!"

Tần Quân gật đầu nói, một đạo thần hồn có thể lật lên gợn sóng gì?

Địch nhân lớn nhất hiện tại của hắn là Đông Hoàng Thái Nhất!

Thậm chí Thiên Mệnh Đại Đế đều phải đứng sang một bên.

Hắc Điệp Tiên Tử mỉm cười, sau đó chậm rãi đứng dậy, hướng về cửa phòng đi đến, để lại một câu nói: "Ngươi an tâm tu luyện đi, Bách Hùng Đại Hội ngày mai, ta sẽ quan sát biểu hiện của ngươi."

Tần Quân ngẩn người, cứ như thế rời đi?

"Có thể đối tốt với nàng, nhưng đừng với động tình với nàng."

Cơ Vĩnh Sinh lạnh không linh đinh lần nữa nhắc nhở, Tần Quân khóe miệng giật một cái, tức giận nói: "Trẫm mới sẽ không đối với đồ đệ của ngươi động tình!"

Hắn thuỷ chung cho rằng, Hắc Điệp Tiên Tử đối với hắn ngoan ngoãn phục tùng, phấn đấu quên mình như vậy, đều là bởi vì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần cùng Cơ Vĩnh Sinh.

Hắn cảm kích Hắc Điệp Tiên Tử sở tác sở vi, chỉ là tâm lý bước không qua được lằn ranh kia.

"Đại nạn của nàng cũng sắp đến rồi, có thể sống được đến bây giờ, đã vượt qua suy nghĩ của ta."

Cơ Vĩnh Sinh nhẹ giọng cảm thán nói, để Tần Quân nghe được thân thể run lên, cau mày.

Đại nạn?

Không thành tiên, không được Thiên Đạo tán thành, làm sao có thể trường sinh.

Sống mười ba vạn năm đã là kỳ tích rồi.

Một đêm trôi qua, đường chân trời phương đông liền nổi lên một vòng ngân bạch sắc.

Hôm sau trời vừa sáng, một đạo hồng chung liền vang vọng toàn thành, đem toàn bộ sinh linh từ bên trong trạng thái tu luyện giật mình tỉnh lại.

Tần Quân cũng giống vậy, hắn thay đổi Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào, mở cửa phòng đi ra.

Tham dự Bách Hùng Đại Hội, hắn nhất định phải lấy tư thái bá khí nhất xuất hiện.

Tôn Ngộ Không, Hình Thiên, Dương Tiễn, Kim Quang Thánh Mẫu, Bồ Đề Tổ Sư liên tiếp đi ra khỏi cửa phòng, năm người đi theo Tần Quân hướng thang lầu đi đến, ven đường gặp phải sinh linh đều bị dọa đến lui trở lại vào phòng, để bọn người Tần Quân đi trước.

Tranh phong hôm qua, khiến cho toàn thành toàn bộ sinh linh đều đối với Tần Thánh Đế cùng Đông Hoàng Thái Nhất kiêng dè không thôi.

Nhất là Hình Thiên cùng Đông Hoàng Thái Nhất khí thế đụng vào nhau, đến nay nhớ lại đều để bọn hắn sợ hãi.

Đi ra khỏi khách sạn, Tần Quân liền dừng bước lại, ngẩng đầu hướng thiên không nhìn lại, chỉ gặp trên Tuyệt Thiên Thành trống không lại hiện lên một toà thạch đài khổng lồ hình tròn, đường kính đạt tới vạn mét, che khuất bầu trời, trời vừa mới sáng, sự xuất hiện của nó liền để Tuyệt Thiên Thành như lâm vào đêm tối.

"Đó là cái gì vậy?"

"Không biết."

"Các ngươi nhìn kìa! Tần Thánh Đế ra rồi!"

"Hắn một thân long bào thật khí khái."

"Tên đại hán kia chính là Hình Thiên sao, bộ dáng nhìn có vẻ rất mạnh a."

Sinh linh chung quanh cùng trong khách sạn đi ra nghị luận ầm ĩ, nhất là chú ý tới Tần Quân xuất hiện, bọn hắn biểu hiện liền kích động.

Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào chính là Long Bào của Ngọc Đế, lại thêm Tần Quân chính là Khí Vận Hoàng Giả, mặc nó vào, phát ra hoàng uy vô cùng cường đại, để cho người ta không khỏi sinh lòng thần phục.

Tần Quân không để ý đến bọn hắn, mà là nhìn qua thạch đài to lớn trên bầu trời, chẳng lẻ Bách Hùng Đại Hội là ở phía trên kia triển khai.

"Phàm là hùng chủ đứng trong top 100 Hùng Chủ Bảng đều lên đài đi!"

Âm thanh của Thiên Mệnh Đại Đế vang vọng toàn bộ Tuyệt Thiên Thành, để toàn thành oanh động.

Vừa dứt lời, lần lượt từng bóng người liền đằng phi mà lên, các lộ hùng chủ mang theo thủ hạ của mình hướng thạch đài to lớn bay đi.

Tần Quân mỉm cười, lúc này cũng thả người vọt lên, Tôn Ngộ Không năm người cũng trái phải theo hắn.

Thạch đài to lớn cách xa mặt đất mấy ngàn trượng, ven đường, Tần Quân liếc nhìn về phía đám hùng chủ Cửu U Âm Đế, Kiếm Chủ, Đông Hoàng Thái Nhất, Viêm Hoàng cùng hắn từng có giao tiếp.

"Tư Mã Mộng Ma nên giết, Hạ Oán Dạ cũng nên giết, hai nhiệm vụ chi nhánh nếu như hoàn thành, phần thắng có lẽ sẽ lớn hơn."

Tần Quân tự mình nghĩ đến, quỷ vương Tư Mã Mộng Ma cùng Hạ Oán Dạ đều đối với hắn sinh ra sát niệm, phát động chi nhánh nhiệm vụ, hắn nhưng không có quên.

Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Cửu U Âm Đế, Kiếm Chủ, Viêm Hoàng, Tư Mã Mộng Ma, Cơ Như Ý, Nhiên Đăng, Kỳ Lang Vương một đám hùng chủ sắc mặt đều có chút không được tự nhiên.

Bởi vì ánh mắt của Tần Quân để cho bọn hắn bất an.

Phảng phất như hắn đang lựa chọn con mồi.

Rất nhanh, Tần Quân liền bay đến biên giới thạch đài, khối thạch đài này dưới đáy hiện lên màu đen, như là bị nướng cháy, nhưng phía trên của nó lại trắng nõn như bạch ngọc.

Giờ phút này trên bệ đá đã lâm thời xây dựng lên một trăm tòa lầu các, dọc theo biên giới thạch đài phân bố, mỗi toà cách xa nhau, đều có đệ tử Thiên Mệnh Điện trấn thủ.

Tần Quân chú ý tới những đệ tử Thiên Mệnh Điện này tu vị đều rất cao thâm, chí ít hắn nhìn không thấu, phóng tầm mắt nhìn đi, nói ít cũng có ngàn tên đệ tử Thiên Mệnh Điện, tương đương với hơn ngàn tên cường giả Thái Ất Cảnh.

Thiên Mệnh Điện nội tình xác thực không phải bình thường.

Tại phương bắc, có một tòa lầu các so với các toà còn lại cao hơn, chu lâu ngọc vũ, Thiên Mệnh Đại Đế đứng tại biên giới ban công, chờ đợi các hùng chủ đến, vẫn như cũ là một thân hồng bào, so máu tươi còn chướng mắt hơn.