Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 167



Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 167

_________

Anh ấy giơ điện thoại lên và nói, “Hãy vào trong nhà trước. Sau khi đi vào, em nên gọi điện cho gia đình và báo cho họ biết rằng em sẽ không về trong đêm nay ”.

“À…..Vâng, tôi phải gọi điện cho gia đình.” Thừa Chí Chu gãi đầu có chút xấu hổ. Anh đã gần như quên mất nó.

"Vào đi. Chúng ta đã đứng ở cửa quá lâu rồi."

Bạch Cao Niên nhếch khóe môi ra hiệu cho Thừa Chí Chu vào nhà. Đúng lúc này, hai người chợt nghe thấy tiếng cười phát ra từ một căn biệt thự phía xa. Đó là một nhóm thanh niên say xỉn giúp nhau đi đến nơi không-biết-ở-đâu vào lúc nửa đêm.

"Tiền bối, đó là?" Thừa Chí Chu thản nhiên hỏi.

"Có lẽ là một bữa tiệc nào đó." Bạch Cao Niên hờ hững nhún vai, "Một số người chỉ thích chơi."

.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Chiều Hư

2. Toàn Cầu Xâm Nhập

3. Cô Vợ Mẹ Tôi Chọn

4. Trùng Sinh Cua Đổ Phản Diện Bệnh Kiều

=====================================

Thừa Chí Chu gật đầu và không còn tò mò nữa. Sau đó anh tình cờ liếc sang một bên và khi nhìn thấy một bóng người cụ thể, nét mặt anh đột nhiên đanh lại. Sau đó anh nhanh chóng cố gắng lao vào biệt thự.



“……… Chu Chu?”

Đúng lúc này, người đàn ông đó cũng tình cờ nhận ra Thừa Chí Chu đang đứng dưới ánh đèn đường. Bàn tay đang nới lỏng cà vạt của y dừng lại và y lập tức bước tới. Với một giọng nói từ tính cũng có chút lo lắng, y gọi: "Chu Chu!"

Quái, tại sao anh lại đụng độ Ngô Gia Hiên ở đây!

"Tiền bối, mau đưa tô vào trong!"

Vẻ mặt của Thừa Chí Chu tái nhợt khi anh kéo quần áo của Bạch Cao Niên và cầu xin anh. Bạch Cao Niên nhướng mày nhìn người đang tiến lại gần họ và không cho Thừa Chí Chu vào biệt thự ngay lập tức. Thay vào đó, anh di chuyển lên phía trước để che chắn cho Thừa Chí Chu.

Bạch Cao Niên nói với người đàn ông đẹp trai đó với một nụ cười cũng không giống một nụ cười: "Thiếu gia Ngô, anh có chuyện với Chí Chu à?"

? Tại sao tiền bối đột nhiên gọi y bằng tên của y?

Thừa Chí Chu sững sờ. Ý nghĩ đó thoáng qua trong đầu anh, nhưng anh không nghĩ nhiều về nó và chỉ tiếp tục nấp sau Bạch Cao Niên. Anh quay lại và cố gắng tránh giao tiếp bằng mắt với người đang đi tới.

“Xin lỗi anh Bạch. Phiền anh tránh sang một bên ”.

Lời nói của Ngô Gia Hiên rất lịch sự và nhã nhặn, nhưng ánh mắt hướng về Bạch Cao Niên lại rất lạnh lùng.

“Chu Chu là người yêu của tôi. Tôi có chuyện muốn nói một mình với em ấy, vậy nên tôi sẽ không làm phiền anh Bạch. ”

Nghe Ngô Gia Hiên nói trước đây họ từng là người yêu cho Bạch Cao Niên nghe, biểu cảm của Thừa Chí Chu lập tức thay đổi. Anh nhanh chóng quay lại nhìn Ngô Gia Hiên và ném cho y một cái nhìn gay gắt nhưng đáp lại anh là một nụ cười dịu dàng từ Ngô Gia Hiên.

"Cuối cùng thì em cũng sẵn lòng nhìn anh rồi. Chu Chu, anh nhớ em nhiều lắm."

Ánh mắt của Ngô Gia Hiên rất mềm mại và dịu dàng. Có lẽ vì y đã có một thời gian vui vẻ trong bữa tiệc và có một số đồ uống, bộ đồ chỉnh tề của y hơi lộn xộn. Cà vạt của y được nới lỏng, và chiếc cúc áo sơ mi trên cùng của y không được cài để lộ ra xương quai xanh của y. So với vẻ ngoài lịch lãm thường ngày, ở y có một vẻ quyến rũ khác hẳn.

Mẹ kiếp ……

Đối mặt với vẻ mặt quá mức ưa nhìn này, Thừa Chí Chu không khỏi phát ra những lời nguyền rủa trong lòng. Anh chỉ có thể không tự nhiên chuyển tầm mắt của mình sang chỗ khác rồi bí mật liếc qua Bạch Cao Niên.

Ban đầu anh lo lắng Bạch Cao Niên sẽ có phản ứng xấu nào đó sau khi nghe những lời của Gu Zhen, nhưng anh ấy chỉ lộ ra vẻ hơi ngạc nhiên trước khi mỉm cười và nhìn xuống Thừa Chí Chu.



"Là vậy sao? Em và anh ấy là người yêu của nhau à? ”

"Dĩ nhiên là không rồi." Thừa Chí Chu lắc đầu và nhanh chóng phủ nhận, "Chúng tôi chỉ là người quen thôi."

“Chu Chu ……..”

Ngô Gia Hiên có một biểu hiện hơi choáng váng. Bạch Cao Niên nhếch môi và nói với y: "Có vẻ như không phải như những gì thiếu gia Ngô đã nói và anh thực sự chỉ có một mối quan hệ bình thường với Chí Chu, phải không?"

Anh nhấn mạnh vào từ "bình thường".

Vẻ mặt của Ngô Gia Hiên trở nên lạnh như băng: “Đây là chuyện giữa tôi và Chu Chu. Tôi không nghĩ rằng tôi cần phải giải thích điều đó với anh ”.

"Bởi vì anh thực sự không có gì để nói cả?" Nụ cười của Bạch Cao Niên có chút mỉa mai.

"Anh Bạch, chuyện này không liên quan gì đến anh."

________

Nhật ký của Bạch Nghiễm (Phần 45)

Vì lý do nào đó, tôi cảm thấy hơi khó chịu.

Có lẽ vì lâu rồi tôi không gặp Chí Chu.

_______

Nhật ký của Bạch Cao Niên (Trích)

Mặc dù tôi đã chú ý đến chuyện của Thừa Chí Chu, nhưng tôi không có người theo dõi em ấy suốt 24/7 nên tôi không biết mọi thứ về em ấy.

Ví dụ …… Hả? Anh họ của tôi đã bị lừa khi nào?

Mặc dù anh ấy thậm chí không đủ tư cách để bị lừa.